Em Đừng Lạnh Lùng Nữa Được Không ?
Chương 14: The end.....
6 năm sau…..
Biệt thự nhà nó…….
”Minh Anh, ông đi nghỉ tí đi, mới đi làm về mà” Thư vừa vào phòng nó thì nói với hắn
”Thôi, để mình chăm sóc cho My…..Ơ, mọi người đến nữa sao?” hắn vừa nói xong với Thư thì Minh, Bảo, Hân cũng đến
”Uhm, bọn mình vừa giải quyết việc xong là đến đây” Bảo
”My không tiến triển gì sao?” Hân
”Không, nhưng bác sĩ nói nếu như trong tình trạng thế này mà cô ấy tỉnh lại thì sẽ không mất trí nhớ”
”Tội nghiệp My, hôn mê đã 6 năm rồi, tụi mình cũng đã đi làm, chỉ mong My sẽ tỉnh lại” Minh
”Em nghe thấy gì không, mọi người đều mong em tỉnh lại đó, em đừng ngủ nữa được không” hắn quỳ cạnh giường nắm lấy đôi bàn tay trắng bệch của nó, cầu mong nó tỉnh lại
”Phải đó, sao mày lì quá, hức…..ngủ hoài không chịu thức mà đi làm với tụi tao, hức….Tại mày mà tụi tao cũng chưa đám cưới nữa ,hức….sao mày không tỉnh dậy đi, hức….” Thư trách
”My à, chị Ngân với anh Khang cũng đã có baby được 3 tuổi rồi, sao mày không cho tao với Thư có em bé vậy” Hân cười buồn
Dưới ánh trăng đêm nay, mọi người lại mang 1 nỗi niềm chung, mong nó sẽ tỉnh lại…….
7.00 am……
”My nè, em ở nhà ngoan nha, anh dặn bác Quân chăm sóc cho em rồi. Anh đi làm đây, chúc em ngày mới tốt lành” hắn hôn nhẹ vào má nó rồi đi làm, sáng nào cũng vậy, đã 6 năm rồi, hắn vẫn chúc nó ngày mới tốt lành
P/s: quên nói là sau 1 năm nó nhập viện thì hắn đem nó về nhà nó, còn hắn thì dọn qua nhà nó để sống luôn. Ngân(chị 2 nó) và Khang(anh họ hắn) thì lấy nhau sau 2 năm nó hôn mê và giờ có baby. Hân, Thư, Bảo thì tiếp quản tập đoàn của gia đình, Minh thì mở tập đoàn riêng và nó rất hùng mạnh trên thế giới, Nghĩa thì sang Mỹ và gặp lại Vy rồi 2 đứa yêu nên cưới luôn, còn nó vẫn vậy, hôn mê đến giờ……
Tập đoàn VQ…..
”Thưa chủ tịch, đây là các bản hợp đồng và báo cáo, xin người xem qua và ký tên” nhỏ thư ký mới của hắn liếc mắt đưa tình
”Tôi mong cô sau này đi làm mặc đúng đồ quy định của tập đoàn” hắn lạnh lùng
”Chủ tịch à…dạo này trời nóng quá mà….” nhỏ TK ỏng ẹo
” Vậy sao, tôi nhớ cô làm ở văn phòng mà, nóng vậy sao. Thôi, được rồi, có lẽ tập đoàn này không đủ mát, nên từ ngày mai cô không cần đi làm đâu” hắn tuy nói nhẹ nhàng nhưng như tát vào mặt nhỏ TK
”Chủ…..”
” NOW” hắn nói lớn và lạnh lùng làm nhỏ thư ký chạy thục mạng. Đây đâu phải lần đầu hắn đuổi thư ký, 1 năm hắn đuổi hơn cả trăm người vì đa số muốn chiêm ngưỡng hắn chứ có chú tâm làm việc……
[Neul ttokgateun haneure
Neul gateun haru
Geudega omneun-gotmalgoneun
Dallajin-ge omneunde
Nan utgoman sipeunde
Da ijeundeusi
Amuir-anin deut geuroke
Useumyo salgopeunde
Geuriwo geuriwoso
Geudega geuriwoso
Meil nan honjasoman
Geudereul bureugo bullobwayo
Bogopa bogopaso
Geudega bogopaso
Ije nan seupgwanchorom
Geudea ireumman bureuneyo
Oneuldo
Nan bonenjur-aratjyo
Da namgim-obsi
Anijyo anijyo nan ajik
Geudereul motbonetjyo ]( beause i miss you- Jung Yong Hwa)
”Dạ, ba gọi con” hắn nói chuyện với ba nó
”………………”
”Vâng, chiều nay con sẽ đến, chào ba”
”…………”
_________________________________________________________________
”A lô, bác Quân à, có gì không bác” Hân
”………………..”
”Thật sao, vâng, còn đến ngay”
”…………………..”
___________________________________________________________________
”Hân hả, có việc gì không, bây giờ tao đang bận họp” Thư
”……………………………..”
”SAO, được, tao sẽ báo với Minh, mày điện cho Bảo đi”
”………………………….”
”Buổi họp kết thúc, có việc gì quan trọng thì cứ gửi hồ sơ cho tôi. Bây giờ tôi có việc gấp” Thư nói vội với tất cả giám đốc, phó giám đốc ở các chi nhánh rồi đi vội
___________________________________________________________________
” Nhớ anh sao mà giờ này gọi vậy vk” Minh trêu
”………………………..”
”Thật sao, anh đến liền” Minh nói xong thì rời khỏi phòng làm việc
__________________________________________________________________
”Vk à, anh đang bàn công việc, có chuyện gì không em”Bảo
”…………………………….”
”Được, 5′ nữa anh đến”
”Cô cứ để tài liệu ở đây, tôi sẽ giải quyết sau” Bảo nói với thư ký rồi đi luôn
___________________________________________________________________
5.00pm…..Nhà hàng Smile….
”A, ba đến rồi sao, ba về nước lúc nào vậy, sao không kêu con ra đón” hắn ngồi xuống
”À, ba về đến nhà là 8.00 sáng, sợ phiền con nên thôi” ba nó
”Vâng, mà ba hẹn gặp con có gì không ạ” hắn vừa hỏi thì ba nó mặt buồn hơn hẳn
”À….Uhm….Con My nhà ba cũng hôn mê 6 năm rồi, con định sẽ đợi đến khi nó tỉnh dậy luôn sao”
”Vâng, con tin là My sẽ tỉnh lại, con linh cảm được như vậy. Nhưng, sao ba hỏi con ngộ vậy”
”Ba muốn con quên My đi, hãy tìm hạnh phúc cho riêng mình, ba không muốn ích kỷ mà để con cứ chờ My hoài được”
”Ba, Ba nói kỳ vậy. Con yêu My rất nhiều, con sẽ không lấy ai đâu”
”Nhưng…..”
”Con xin lỗi bà, con về tập đoàn trước, tối con sẽ về nhà” hắn nói rồi bỏ đi, ba nó thì thương hắn nhiều hơn vì đã yêu My như vậy
__________________________________________________________________
8.00 pm…..
”Ba, con về rồi. Ơ, mọi người sao đến đông đủ quá vậy, thăm My sao” hắn bước vào nhà thì thấy ba nó, Thư,Minh,Hân, Bảo cũng ngồi ở ghế sôfa
”Uhm, tụi mình đến thăm My thì gặp bác nên ở lại nói chuyện” Thư cười tươi, mà cũng phải nói từ khi My hôn mê thì dù Thư cười nhưng đâu có cười tươi thế này, thật đáng nghi…..
”Nè, tao nghe bác nói rồi, mày nên nghe lời bác đi, quên My và tìm hạnh phúc mới” Minh buồn rầu khuyên
”Sao mày lại nói vậy, mày là bạn thân của tao thì phải hiểu tao chứ.Tao chỉ yêu My mà thôi, tao sẽ không lấy ai ngoài My đâu.Dù My không bao giờ tỉnh dậy thì tao vẫn muốn ở bên cô ấy” hắn giận dữ, mặt đỏ cả lên
”Ha…..ha….ha….” tất cả mọi người đều cười to, kể cả ba nó cũng không nhịn được cười
”Ba hiểu tâm ý của con rồi, ba sẽ không ép con nữa đâu” ba nó điềm tĩnh nói
”Dạ, cám ơn ba đã hiểu cho con” hắn cười thì từ đằng sau, đôi tay trắng trẻo nhỏ bé ôm hắn. Hắn thoáng giật mình rồi quay lai……không…..không thể nào……
”MY, là em thật sao, anh không mơ chứ” phải, người đó là My, người anh đã yêu đến nhường nào
”Uhm, bất ngờ ngờ chứ” My cười tươi
*gật đầu lia lịa*
”Em tỉnh dậy khi nào, những chuyện này là sao?” hắn ngu ngơ
”Ngồi đi, em nói cho”
*hắn kéo nó ngồi kế mình*
”Tối qua, em đã tỉnh rồi, thấy anh ngủ nên thôi. Sau đó, em điện cho ba biết, vì mẹ em bận nên không về được.” nó
”Vậy tại sao ba em lại kêu anh yêu người khác, tìm hạnh phúc mới”
”Là ba muốn thử xem con yêu My đến mức nào, nhưng giờ ba đã thấy tình cảm của con. Ba có thể yên tâm giao My cho con rồi” ba nó giải thích thêm
”Dạ, nhưng……chẳng lẽ mọi người đều biết rồi sao?”
”uhm, mình đang làm việc thì bác Quân gọi, nhưng bác Quân bảo đừng báo cho ông, nên mình không nói luôn” Hân
”À, em dám thông đồng mọi người chọc anh sao, chết em rồi” hắn nói rồi đuổi nó khắp nơi, còn nó thì rất hạnh phúc………
2 tháng sau…….Nhà thờ Happy………
”Các cô dâu bé nhỏ xong rồi chứ” 3 người mẹ đồng thanh( mẹ nó, Hân, Thư)
”Dạ rồi ạ” 3 đứa đồng thanh
Hôm nay 3 đứa nó mặc bộ áo cưới màu trắng tuyết, áo cưới của nó cúp ngực, ôm tới eo,trên áo có hoa văn đơn giản mà tinh tế, sang trọng, từ eo đến đuôi xèo ra lộng lẫy, tuy đơn giản mà quý phái. Bô áo của Hân cũng không kém, tuy cũng là áo cúp ngực, nhưng từ ngực lên sát vai(giống áo 3 lỗ ak) là vải ren với hoa văn to bản đơn điệu, từ eo xuống đuôi cũng xòe ra nhưng ít phồng hơn nó. Còn của Thư khác 2 nó, là áo cúp ngực đến vòng 3, từ ngực lên ngang vai là vải ren có lông vũ bao quanh, từ vòng 3 trở xuống đuôi là váy tầng suôn nhẹ xuống. Trong hôm nay bọn nó thật đẹp.
*Qua bọn hắn”
”Sắp đến giờ rồi, tụi con xong chưa” ba của bọn hắn
”Dạ, xong rồi ạ” đồng thanh
”uhm, lấy bông của cô dâu đi, hôm nay làm chồng người ta rồi đó” ba hắn
”Vâng” đồng thanh, xong hắn lấy bó hoa baby , bên ngoài bó bằng giấy đỏ, còn Minh lấy bó hoa phong lan tím, bên ngoài bó bằng giấy màu xanh biển còn Bảo là bó hoa oải hương và bó giấy màu hồng. Lấy xong bó hoa thì bọn hắn vào trong lễ đường, có ba và mẹ của bọn hắn cùng mẹ của bọn nó ngồi với nhau, có cả Ngân, Khang cùng baby của 2 người nữa, ngạc nhiên hơn là Vy và Nghĩa cũng đến, Vy cũng đã có thai hơn 1 tháng. Bỏ qua hết mọi chuyện, tiếng nhạc nhà thờ vang lên, mọi ánh mắt đều nhìn về cánh cửa, nhất là bọn hắn, ánh mắt chứa đầy sự yêu thương.
1………
2………
3………
Cạch…….
Cánh cửa mở ra, đầu tiên là ba nó và nó, tiếp đến là Thư và Hân đi cùng ba của mình. 3 đứa nó cùng ba mình theo tiếng nhạc dần dần lại gần bọn hắn, xong ba của bọn nó trao tay con mình cho bọn hắn và dặn dò con rể. Qua lời đọc của cha xứ, bọn nó nói ‘ Con đồng ý’ và từng cặp trao nhau nụ hôn thắm thiết và tràn pháo tay của mọi người dành cho những cặp trai tài gái sắc.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!