Em Là Ánh Nắng Đời Anh - Chương 18: Tình đơn phương
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


Em Là Ánh Nắng Đời Anh


Chương 18: Tình đơn phương


Sau vài buổi làm quen với súng AK cũng có thể bước vào giai đoạn thực hành, nam sinh ai cũng hào hứng, có nhiều bạn nữ yểu điệu đến mức không vác nổi một cây súng. Mỗi lớp sẽ có giờ thực hành riêng trong khu bắn súng tránh quá tải khu vực, trong khi đó các lớp khác sẽ tham gia các hoạt động khác.

Buổi thực hành bắn súng sẽ được tính vào điểm ngoại khóa, ai cũng cố gắng giành nhiều điểm nhất có thể. Lớp của Kiến Nhất và Vu Yên Nhi có giờ vào buổi chiều cùng hai lớp khác.

Mỗi người sẽ được bắn thử trước hai lần, bắt đầu tính điểm ba lượt còn lại. Nam sinh kiểm tra xong đến lượt nữ sinh, lần lượt là Hải Lý, Vu Yên Nhi, Mạc Nhiên Nhiên và Lý Nhược cùng một nhóm.

Đặt báng súng vào hốc xương cánh tay và vai, mắt trái nhắm lại, biểu cảm vô cùng kiên định của Vu Yên Nhi khiến Tư Thanh có chút bất ngờ, anh không ngờ một cô gái xốc nổi lại có thể nghiêm túc hơn rất nhiều người khác, phong thái rất chuyên nghiệp, nếu phát triển không chừng có thể trở thành một cảnh sát giỏi.

Vu Yên Nhi không thích học, càng không thích cầm sách đọc suốt ngày như Kiến Nhất, những việc càng đòi hỏi năng lực cô càng có hứng thú. Điển hình như còn nhỏ cùng Kiến Nhất đến lớp Judo, hôm nào học lý thuyết cô đều ngủ gật, đổi lại là tiết thực hành liền đánh người đến mức bị đuổi học.

Tham gia vào những việc đòi hỏi tính chất hành động, Vu Yên Nhi liền dốc hết sức lực, cô luôn ép bản thân nhất định phải trở thành người chiến thắng, mọi nguyên nhân đều xuất phát từ tính hiếu thắng của mình.

Phát bắn đầu tiên, Vu Yên Nhi được bảy điểm, biểu cảm trên gương mặt cô không thay đổi, thành thục gạt cần lên đạn, tiếp tục vào thư thế ngắm bắn.

“Kiến Nhất, giúp mình được không?”

Vu Yên Nhi theo giọng nói nhờ vả ngọt ngào xoay qua nhìn, Kiến Nhất đi đến đứng cạnh chỉ Lý Nhược cách có thể bắn trúng gần hồng tâm. Cạnh cô là Từ Tuấn Vỹ đang hướng dẫn Mạc Nhiên Nhiên nhưng miệng luôn mắng Mạc Nhiên Nhiên ngốc.

Ánh mắt lạnh lẽo của Vu Yên Nhi quay lại bia bắn, dồn hết sự tức giận mà bắn. Phía sau Vu Yên Nhi bất ngờ bị cơ thể khác áp sát, bàn tay nắm lấy tay cô, hơi thở Kiến Nhất sát bên tai: “Đừng nghĩ linh tinh, tập trung vào mục tiêu”

Thấy Kiến Nhất ôm Vu Yên Nhi từ sau hướng dẫn cô bắn súng, cả lớp ồ lên trêu chọc, Vu Yên Nhi không giấu được nụ cười trên môi, cười ngại ngùng.

Rất nhanh lấy lại trạng thái bình tĩnh, Vu Yên Nhi như được Kiến Nhất truyền cho sức mạnh, sau khi được anh nhắc nhở cô bắn trúng ngay hồng tâm. Ai cũng ngỡ ngàng, ngay chính bản thân Vu Yên Nhi cũng không tin mình đã làm được, cô vui vẻ ôm chầm lấy Kiến Nhất trong sự hò reo của cả lớp.

Điểm kiểm tra chính thức của thành viên nhóm Vu Yên Nhi điểm đạt khá cao, cô bắn trúng hồng tâm là do có Kiến Nhất, tiếc là lấy điểm không được giúp. Chỉ có mỗi Lý Nhược điểm không cao bằng, trung bình chỉ được sáu điểm.

Nghe đọc điểm, Vu Yên Nhi cười lạnh đắc ý, khi nãy Kiến Nhất chỉ đứng cạnh hướng dẫn Lý Nhược nhưng lại ôm cô hướng dẫn, Lý Nhược chắc chắn vì chuyện này mà bị phân tâm, hậu quả của việc ve vãn chồng chưa cưới của người khác chính là thất bại.

Một ngày luyện tập nữa kết thúc, mọi người di chuyển đến nhà ăn dùng bữa tối.

Chổ đặt báng súng của Vu Yên Nhi trở nên nhức, cô ấn nhẹ liền đau đến cau có. Kiến Nhất ngồi bên cạnh nhận ra rất nhanh, trước mặt Mạc Nhiên Nhiên, Từ Tuấn Vỹ và Lý Nhược, anh kéo hở cổ áo Vu Yên Nhi ra một chút rồi nhìn xuống.

Từ Tuấn Vỹ và Mạc Nhiên Nhiên đơ mặt tròn mắt, không dám tin Kiến Nhất lại trở nên bạo dạn đến như vậy. Sắc mặt Lý Nhược không tốt, nhìn thấy hành động của Kiến Nhất với Vu Yên Nhi thì tâm tình càng tệ hơn.

“Bị bầm rồi, sao lại bất cẩn đến vậy?” Kiến Nhất lo lắng cau mày, trong giọng nói mang theo sự trách móc.

“Chắc lúc nãy em đặt hơi mạnh tay” Vu Yên Nhi nhấn nhẹ vết bầm, dùng “độc trị độc”.

“Thuốc thoa anh có để trong túi trắng ở góc phải trên cùng của vali, tối tắm xong nhớ thoa lên, không mai sẽ bị bầm đen”

Vu Yên Nhi ngoan ngoãn gật đầu.

Nghe Kiến Nhất nói, Từ Tuấn Vỹ nảy sinh nghi ngờ: “Kiến Nhất, mày xếp vali cho Yên Nhi hay sao mà rành quá vậy?”

“Ừ” Kiến Nhất thong thả thừa nhận.

“Hèn gì lần trước lấy đồ mang đến cho Yên Nhi ở phòng y tế, mình thấy đồ xếp gọn gàng, còn theo tông màu nữa” Mạc Nhiên Nhiên ngưỡng mộ ra mặt.

Từ Tuấn Vỹ bất lực lắc đầu: “Mày đúng là chiều hư Yên Nhi rồi, chuyện gì cũng làm thay”

“Cô ấy là vợ tao, không lẽ để mày làm?”

Vẻ mặt cùng giọng nói bình thản của Kiến Nhất khiến bốn người còn lại vô cùng ngạc nhiên, Kiến Nhất hiện tại sẽ không ai dám nói con người anh khô khan nữa.

Trước đây đã thích Kiến Nhất đến mê muội, anh càng khiến Vu Yên Nhi không có cách nào thoát khỏi lưới tình ấy.

Ngồi cạnh Mạc Nhiên Nhiên, hai mắt Lý Nhược rưng rưng như muốn khóc, đôi đũa trong tay bị nắm chặt. Thử hỏi, mỗi ngày nhìn thấy người mình thích tình cảm với người yêu, tận tai nghe người mình thích nói những lời ngọt ngào với người yêu, có ai mà không đau lòng? Yêu đơn phương, chính là tình yêu đau đớn nhất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN