Em là bảo mẫu của anh - Chương 7: Tạo nghiệp:::
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Em là bảo mẫu của anh


Chương 7: Tạo nghiệp:::


– Thú vị rồi đây.
Nói xong Bích Kiều chạy lên phòng rất nhanh.
Tại nhà của Vỹ Kỳ,
– Vỹ Kỳ, cậu có thể giảng giùm tôi bài này không?
Đường Thy cầm một quyển vở để trước mặt Vỹ Kỳ nói. Vỹ Kỳ cầm quyển vở rồi giảng từng câu nói rất dễ hiểu.
Tối hôm đó, tại bàn ăn. Mọi người ngồi ăn rất ngon. Thì Bá Phong nói:
– Tiểu Kỳ, em có bảo mẫu hả?
Vỹ Kỳ nghe thấy liền nhìn anh rể một cách nghi ngờ, nói:
– Đúng.
Nghe thấy Vỹ Kỳ nói vô cùng lạnh lùng, Tân Lan thấy vậy liền nhéo chồng cô báo hiệu không nên nói nữa. Vì bình thường mà Vỹ Kỳ đổi giọng cho thấy cậu không được vui. Bá Phong liền nghe theo nên không dám nói nữa.
Sáng hôm sau, Đường Thy và Vỹ Kỳ tiếp tục đến trường bằng chiếc xe hơi xịn xò. Cô luôn đi theo sau Vỹ Kỳ. Nhưng đến trường rồi. Vỹ Kỳ thẳng tiến vào lớp, còn Đường Thy thì bị chặn bởi Bích Kiều và A Linh.
– Ê con nhỏ nhà quê, thì ra mày sống ở cái nơi khỉ ho cò gáy ấy hả?
Nghe thấy vậy, Đường Thy bắt đầu nhăn mặt. A Linh cười hách nói hùa theo:
– Bởi vậy mới bám theo Vỹ Kỳ, để… Đúng là, đã nghèo mà không có liêm sỉ.
Bích Kiều nghe A Linh nói vậy nên cười nhếch, nói tiếp:
– Liêm sỉ gì tầm này em ơi!!!
Hahaha…
Bọn họ cười rất dã man, mà có thể sỉ nhục người nghe. Mặc dù Đường Thy rất tức nhưng cũng không làm gì được bọn họ.
Chát
Một cú tát vào mặt của Đường Thy, làm cho Đường Thy lung lay.
– Mày nghĩ mày là ai, mà mày cướp được Vỹ Kỳ hả? Hả?
Bích Kiều tát Đường Thy, xong nắm đầu cô. Vừa nắm vứa nghiến răng nghiến lợi nói. Càng nói, Bích Kiều càng nắm mạnh hơn.
– Này, làm gì đó?
Nghe tiếng, Bích Kiều liền thả ra. Thì có một cậu con trai chạy lại nói:
– Có làm cái gì đâu?
Bích Kiều phủ nhận việc mình làm. Rồi cùng A Linh đi mất hút.
Cậu này chính là Vũ Trương, bạn thân Vỹ Kỳ. Cậu quay nhìn Đường Thy nói:
– Có sao không?
– Không, cảm ơn.
Rồi hai người cùng vào lớp. Đường Thy ngồi vào bàn.
– Sao vậy?
Vỹ Kỳ nhìn Đường Thy nói, nhưng Vũ Trương giành trả lời.
– Bị bà chằn Bích đánh. Không có tui lại nha, là chết người ta rồi.
Vỹ Kỳ nghe xong nhìn Đường Thy, Vũ Trương thấy vậy nhăn nhó nói:
– Ê, người ta cứu bảo mẫu của ông mà thái độ gì vậy?
– Cảm ơn.
Vỹ Kỳ liếc sơ Vũ Trương nói, Vũ Trương nghe xong ngồi trên bàn chống cằm nói:
– Nghe đã tai dễ sợ hà!
Vì Vỹ Kỳ ít cảm ơn ai nên ai được Vỹ Kỳ cảm ơn là hiếm đó nha!
Ra về, Vỹ Kỳ, Đường Thy và Vũ Trương cùng về. Vì Vũ Trương được vào nhà Vỹ Kỳ chơi nên mới đi chung với hai người kia.
Đi trên xe, Vũ Trương nói chuyện với Đường Thy rất nhiều, còn Vỹ Kỳ ngồi đọc sách rất thản nhiên mà không hề quan tâm đến.
Còn phần Bích Kiều,
– Hôm nay hả dạ quá chị ha?
A Linh nói với Bích Kiều,
– Đúng, rất đúng. Chúng ta đi ăn nhé.
– Ok chị.
Rồi hai người đi vào nhà hàng đắt tiền ăn trưa.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN