Em là cô gái ngược dòng thời gian - Chương 3: Cửa hàng bánh ngọt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Em là cô gái ngược dòng thời gian


Chương 3: Cửa hàng bánh ngọt


-Đúng là chúng ta không có duyên.

-Haiz! coi như năm nay tôi xui xẻo gặp phải người đê tiện như cậu.

-Tôi cũng vậy, gặp phải người ngang ngược như cậu chắc xui cả năm.

Nói xong chỗ ai người đấy ngồi. Giáo viên vào,lúc này học sinh mới lên giới thiệu.

-Các bạn cũng đã biết tên mình nhưng mình xin giới thiệu đàng hoàng hơn. Mình tên là Hạ Tri Phong,từ giờ mình sẽ học ở đây mong được giúp đỡ.

Hạ Tri Phong sao tên này nghe quen vậy nhỉ?

-Bạn mới đã giới thiệu vậy em ngồi gần Tuyết Kì đi.

-Thì ra cô tên Tuyết Kì.

Vào lớp học, Tri Phong quay sang nói chuyện với Tuyết Kì nhưng bị Tuyết Kì chốt Cho câu”câm và học đi”.
Và cả buổi học, Tuyết Kì và Tri Phong Không hề nói chuyện với nhau dù nửa lời.
(Thật ra hai người này có học đâu toàn ngồi đọc sách thi đấy chứ. Cân nặng cả chồng sách là 12kg, mỗi quyển độ dày khác nhau 4cm, 5cm,6cm.Họ có phải là người không vậy).

Tan học Tuyết Kì đi qua một cửa hàng bánh kem,cô dừng chân lại đúng lúc đấy chủ cửa hàng đi ra, cô nói:

-Chú là chủ cửa hàng phải không?

-Đúng vậy cháu muốn mua gì?

-Cháu muốn xin việc làm ở đây được không?

-Cháu làm được không ? nếu làm được thì ta nhận.

-Thật sao cảm ơn chú.

Từ khi Tuyết Kì và làm, khánh vô không kịp trở tay đến nỗi ai đến muộn là hết chỗ.

-Cho một phần bánh socola. Cho hai phần bánh dâu nhé…….

-Vâng có liền….phù.. cuối cùng cũng xong.

-Ngày đầu tiên cháu đi làm mà ta cứ tưởng cháu là thợ làm bánh chuyên nghiệp đấy.Vì cháu làm tốt và nhanh nhẹn nên ta chả tiền như người làm lâu năm.

-Cảm ơn ông chủ.

-Chủ quán cho hai phần bánh tamo.
Quá vui vẻ Tuyết Kì đi không may đụng phải một người phụ nữ.

-Á…ay da..đau quá đi! Hả cô có sao không.

Từ đằng sau chạy đến hất tay Tuyết Kì ra.

-Mẹ có sao không. Lại là cô, sao cô chuyên gia đụng người vậy hả.

-Đồ đê tiện người ta đã xin lỗi rồi con nói nhiều. Cô có đau ở đâu không?

-Mẹ tôi đau thì kệ tôi.

Tuyết Kì đến gần cầm tay mẹ của Tri Phong nói:

-Dĩ nhiên là kệ cậu mẹ cậu mới là người bị đau cơ mà. Để tạ lỗi cháu mời cô về nhà cháu dùng bữa tối.

-Ai cho cậu cái quyền đó.

-Tôi không mời cậu,mà chúng ta gặp nhau thì đã biết chúng ta vốn chẳng có duyên.

Thế là Tuyết Kì cứ thế kéo mẹ của Tri Phong về nhà mình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN