Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh - Chương 21: Đêm kích tình
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
606


Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh


Chương 21: Đêm kích tình


Lúc này mọi người bắt đầu vào chổ ngồi.

“Nào mọi người cùng nâng ly chúc mừng cho Vũ Tổng”.

MC bắt đầu hô to và nâng ly rượu của mình lên, và mọi người nâng ly lên và uống cạn bỗng một lát hai má của Hoàng Ngọc Niệm đỏ dần lên cô cảm thấy bắt đầu chóng mặt sao hôm nay tửu lượng cô lại kém đến vậy? Cảm thấy nóng trong người cô muốn cởi bỏ bộ váy này ra ngay. Lúc này Dương Thế Minh xoay qua thấy người cô đỏ lên cầm ly rượu của cô lên ngửi thử trong rượu hình như có xuân dược, là ai? Ai làm chuyện này?

“Niệm Niệm, lúc nãy ai đưa ly rượu này cho em?”

“Là Vũ….Hạo….Văn…”

“Chết tiệt, để tôi đưa em về!!”.

Nói rồi hắn bế cô lên mặc cho mọi ánh nhìn đều hướng về hắn, lúc này Vũ Hạo Văn đứng ở một góc gần đó quan sát sau đó đi theo hắn.

“Dương Tổng ngài về sớm thế? Ở lại một lát hẵn về, Dương phu nhân cô ấy sao thế?”

“Cô ấy say rượu nên tôi đưa cô ấy về nghỉ ngơi” đôi mắt lạnh băng của hắn làm Vũ Hạo Văn rợn người.

“Ở đây chúng tôi có phòng ngài có thể cho cô ấy nghỉ ngơi tôi sẽ cho người pha trà giải rượu cho Dương phu nhân”.

“Cám ơn lòng tốt của Vũ Tổng, nhưng ở đây không ổn nên tôi phải đưa cô ấy về” nói rồi không để Vũ Hạo Văn nói thêm lập tức bế cô ra xe để lại Vũ Hạo Văn nở nụ cười đau xót.

“Lỡ khiến em thành của hắn rồi, bây giờ tôi phải làm sao? Tôi không bỏ cuộc đâu nhất định em sẽ trở lại bên tôi sớm thôi….”

________________________

Về đến biệt thự hắn bế cô vào trong, bỗng cô kéo đầu hắn lại hôn khẽ lên môi hắn, bất ngờ vị sự chủ động của cô nhưng làm trỗi dậy cơn lửa trong người hắn để cô xuống sau đó ép cô sát vào tường ôm hôn cô một cách cuồng nhiệt.

” ưm..ưm…”

Dương Thế Minh đưa lưỡi vào trong khoang miệng Hoàng Ngọc Niệm càn quét, nuốt hết nước bọt thơm ngọt còn vươn vấn vị rượu còn đọng lại của cô.

” ưm..”

“Chết tiệt, tiểu yêu tinh hôm nay em lại khiến tôi không kìm chế được rồi”

Gầm nhẹ một tiếng sau đó bế cô thẳng lên phòng đặt cô nằm dưới thân mình,tay không ngừng xoa xoa khắp người Hoàng Ngọc Niệm. Chẳng bao lâu, hai người đều lõa thể quấn quít lấy nhau.

Hắn hôn khắp thân thể của cô, một tay không ngừng nắn bóp đôi gò bồng đào, còn tay kia thì đùa giỡn với hạt trân châu khiến mật động của cô không ngừng tiết ra mật dịch.

” a…ưm…a..”

Dương Thế Minh hôn dần xuống cổ rồi tới đôi gò đồng bào, hắn để lại rất nhiều dấu hôn trên đó, cắn, mút lấy hạt đậu của cô, tay còn không ngừng vân vê.

” a..a..a….” quả thực do xuân dược nên cô không phản khán ngày càng rên rỉ khiến hắn như có ngọn lửa đang thiêu đốt.

“Niệm Niệm, gọi tên tôi!!! ” hắn ra lệnh.

“Ưm… Thế….Minh…a”

“Em khiến tôi điên lên mất…”

Dương Thế Minh hôn dần xuống bụng rồi tới mật hoa, mỗi nơi hắn đi qua đều để lại nhiều dấu hôn xanh tím, khá nổi bật trên làn da trắng noãn của Hoàng Ngọc Niệm.

Hắn đưa lưỡi liếm hết các mật dịch của cô vừa tiết ra không chừa giọt nào.

” a..ưm..ân..”

Hoàng Ngọc Niệm khẽ rên rĩ, khoái cảm này…cô dần chìm đắm trong nó..

Hắn lấy một ngón tay đè lại hạt trân châu xinh đẹp, đưa đầu lưỡi vào trong vườn hoa bí ẩn của cô.

” a..a..ân..”

Khi hắn vừa đưa lưỡi vào thì vườn hoa của cô liền kẹp chặt lấy đầu lưỡi hắn.

Dương Thế Minh sảng khoái gầm nhẹ. Hắn cảm giác như có hơn một ngàn đầu lưỡi mềm mại trong mật hoa ra sức liếm láp lấy hắn.

Hắn đưa đầu lưỡi của mình ra khỏi mật hoa, thay vào đó là hai ngón tay to, thon dài của mình.

” ưm..a..ưm..ưm..”

Dương Thế Minh dừng lại nụ hôn dài ngọt ngào, để lại một đường chỉ bạc dài ám muội.

Hắn nâng hai chân cô lên đặt trên vai. Phân thân không báo trước mà vọt vào.

” A…”

Hoàng Ngọc Niệm đau đến rơi nước mắt.

Dù đây không phải là lần đầu tiên nhưng cũng vẫn rất đau.

Dương Thế Minh ôn nhu hôn lên giọt nước mắt của cô, giọng nói khàn khàn.

“ngoan, đừng khóc, sẽ hết đau thôi ”

Đợi một lúc, khi Hoàng Ngọc Niệm. đã thích ứng được với phân thân, thì Dương Thế Minh bắt đầu điên cuồng ra vào.

Trong phòng liên tục vang lên tiếng rên rĩ yêu kiều của cô hòa tiếng gầm nhẹ ái muội của hắn khiến người nghe đỏ mặt tim đập nhanh.

Sau khi đã ra vào mấy trăm hiệp, Hoàng Ngọc Niệm cũng đạt đến cao trào.

Dương Thế Minh ra vào thêm vài cái rồi đăm sâu vào trong tử cung của cô bắn hết vào trong đó. Kiệt sức nên cô ngất đi

“Vất vả rồi, ước gì đêm nào em cũng thế này thì hay biết mấy” nói rồi hắn rút ra rồi kéo chăn đắp lên người cô.

#éc éc chương này xôi thịt quá…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN