Em Là Thứ Mấy - Phần 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
949


Em Là Thứ Mấy


Phần 23


Có những ngày tôi cảm giác như chính bản thân mình đang không biết rồi sau này cuộc đời sẽ thế nào.Tôi đã có thai với người yêu cũ,thế nhưng vạn lời yêu thương thì cũng hết sau hai từ chia tay,ngàn lời hứa sẽ …yêu mãi cũng theo gió bay về trời…thời gian có xoá mờ niềm đau…
Sau cả ngày làm việc căng thẳng,Duy ngồi một mình trong căn phòng,anh ta châm thuốc hút rồi thổi khói thuốc phì phèo…
Bên ngoài Thiện gõ cửa
-Chủ tịch,tối nay cậu có tới bữa tiệc đó không ạ
-Có…chuẩn bị đi…
Duy dập điếu thuốc lá ,anh ta mở tủ thay bộ vest màu xanh lá nhạt,tay anh ta vặn vòi nước rửa mặt rồi nhìn vào gương ánh mắt mệt mỏi…điện thoại trên bàn reo…
-Alo…
-Anh à,em mệt lắm bầu bí nên em chỉ muốn có anh ở cạnh thôi …
-Anh nói rồi mà Ly,anh rất bận,đừng gọi cho anh để nói mấy điều vô nghĩa này nữa…
-Anh nói xét nghiệm,em cũng đã để anh xét nghiệm rồi đó thôi,giờ sao anh nỡ bơ mẹ con em như vậy,em cũng là con gái,cũng muốn được cưới hỏi đàng hoàng …
-Anh không yêu em ,anh có trách nhiệm với con anh chỉ vậy thôi,em cần gì cứ nói trợ lý của anh sẽ đáp ứng đủ cho em.
-Em chẳng cần gì,em chỉ cần anh thôi…
-Anh có người yêu rồi
-Vậy sao anh không cưới đi …
-Đó là việc của anh…nghỉ ngơi đi…
Duy cúp máy,Ly ngồi trong phòng ôm chiếc bụng bầu lầm bầm,mẹ cô ta khuyên
-Thai con yếu lắm đấy,nghỉ ngơi k nên tức giận
-Con nhất định khiến anh ta cưới con
-Nó là người lắm tiền,cưới ai cũng phải suy nghĩ chứ ,con cứ bình tĩnh,con mang thai con của cậu ta là ăn chắc rồi…
-Con vẫn lo lắm…con lo anh ta sẽ quay lại với cô gái đó…
-Đừng lo con yêu nếu cưới đã cưới lâu rồi…
Duy ngồi trên xe mở zalo ra,Ngọc đã 5 tháng không vào zalo ,không đăng bất cứ điều gì…Thiện nhìn qua gương …
-Cậu lại nhớ cô ấy rồi
-Giờ tôi k thể đối diện với Ngọc được,sao tôi có thể nói tôi sắp có con với cô gái khác…dù sao cũng đã chia tay rồi…
-Trong lòng cậu đâu có muốn chia tay
-Là do cô ta mập mờ với người cũ,tôi k thiết những người đàn bà như vậy…
-Chắc có nỗi khó gì đó mà cô ấy k muốn nói ra
-Cô ta bao che cho nó ,cả ngày chúng nó ở bên nhau làm gì ai mà biết được…nếu hôm đó k cãi nhau thì tôi đã k quá say để lại hậu quả như hôm nay…
-Để lỡ nhau quá lâu sẽ khó quay lại,tôi tin vs tính Ngọc thì đứa bé cô ấy cũng sẽ nuôi bằng cả tấm lòng…
-Tôi k quay lại,k thể đối diện với nhau được nữa…
Ngọc đang ăn cơm với Giang thì lại nhận được giỏ quà,trong có sữa bầu,có hoa quả …
-Ai gửi vậy
-Không biết nhưng từ ngày tao bầu tháng nào cũng nhận được…
-Hay ông Duy
-K ,nếu anh ta biết đã to chuyện
-Vậy ai,ai biết được…
-Tao có nói với chị gái,chắc bà ấy gửi nhưng tao hỏi cứ chối…
-Có khi vậy rồi…thôi ăn đi…lấy sức,gần sinh con ra Bắc đi tao chăm cho nghe tao…
-Cty trong này cũng đang khó khăn,để tao tính…
Ngoài ngõ xóm trọ,bên trong ô tô Hùng ngồi bên trong rồi đưa tiền cho người giao hàng…
-Tháng sau vẫn vậy à anh
-Tháng nào cũng mua đúng đồ đó cho anh…
-Dạ vâng …
Hùng đi cùng một cô gái là em gái anh ta…
-Này,anh có ngơ không mà tháng nào cũng vào đây chỉ để gửi đồ cho một đứa bầu k phải con anh…
-Anh yêu mẹ nó là được rồi…
-Anh mình si tình thật ấy
-Xưa khi yêu nhau anh k biết trân trọng nên giờ anh chỉ muốn bù đắp lại những gì anh đã làm …anh sai quá lớn…
-Sao anh k xuất hiện,khéo cô ta sẽ vồ lấy anh ngay ý
-Anh á,k thể nữa rồi,cô ấy là của người ta rồi …giờ anh mới hiểu yêu là thế nào,yêu là luôn nghĩ về người ấy,yêu là buồn trong lòng một chút,là khi cô ấy k những tha thứ cho anh mà còn cứu anh…có lẽ vì cứu anh nên khiến cho cô ấy mất tất cả…
Cô em gái lặng yên nhìn anh trai lần đầu nghiêm túc,khi cúi đầu Hùng khẽ rơi nước mắt
-Anh à…anh mạnh mẽ lên …
-Anh …anh yêu cô ấy ,anh đã ép cô ấy phá thai,là do anh ngu,tuổi trẻ anh chỉ nghĩ trước mắt,là do anh…
Cô em gái bật khóc ôm anh trai…
-Sẽ có ngày nào đó cô ấy sẽ hiểu …em hiểu rồi…
Ngọc bên trong nhà mở giỏ quà,cô ấy thấy một cuốn sách cẩm nang cho mẹ bầu…xoa tay lên bụng Ngọc mỉm cười “ Mẹ đọc sách cho tôm nghe nhé”…
2 tháng sau,Ngọc ra Hà Nội,cô xin làm việc ở kho hoa quả nhập khẩu,một lần vô tình đi trong khu trung tâm thương mại,Ngọc và Ly đều vào cửa hàng đồ trẻ em…Ngọc đi lướt qua Ly…Ly chợt nhận ra Ngọc đã từng gặp trong quán ,cũng biết rõ về Ngọc khi đang yêu Duy …cô ta thấy Giang mang hai túi ra cười vs Ngọc
-Đủ đồ rồi nhé,mua thêm gì không
-Thôi nhanh lớn lắm,tiền để lo việc khác
-Xời,mày cứ để tao mua cho cháu tao,k có bố nó đã thiệt thòi rồi,bố nó giàu có để làm cái khỉ gì,cả khu này của anh ta mà con anh ta thì phải đi mua hai ba bộ rẻ tiền đây…
-Được rồi nói bé thôi,đi nào…
Ngọc đi khuất Ly ra khỏi chỗ nấp,tay cô ta sờ lên bụng ,dáng vẻ toát mồ hôi…
“Không thể nào,cô ta cũng có thai,nếu như,nếu như cô ta quay về mình hết cửa …phải làm sao”
Ly vội gọi cho anh trai…
-Anh ơi k ổn rồi
-Sao thế
-Cô ta,bạn gái anh Duy,cô ta cũng có thai
-Chắc gì của thằng Duy,nó chia tay rồi mà
-Không,là của anh ta em chắc chắn nhưng vì lý do nào đó anh ta chưa biết,nếu anh ấy biết sẽ cưới cô ta đó anh,rồi em mất tất cả …
-Bình tĩnh để anh giải quyết,k ai có thể thay được vị trí của em
-Em thấy cô ta chọn đồ bé trai,em bầu con gái,tất cả đều có lợi về phía ả…anh à…em k sống được mất
-Anh sẽ lo,yên tâm,anh em là ai chứ…về kê cao gối ngủ ngon đi
-Anh định làm gì
-Anh xoá sổ mẹ con nó là được chứ gì?
Ly ánh mắt lo lắng ,cô ta như kẻ mất hồn…
Giang đang chở Ngọc đi trên đường,rẽ vào đổ xăng nên Ngọc xuống đứng chờ bên đường để tránh mùi xăng…
Đột nhiên có gã lạ mặt bịt khẩu trang đứng sát Ngọc từ phía sau,hắn bịt mồm cô rút dao bấm đâm phập vào lưng Ngọc từ phía sau…
Giang sau khi đổ xăng xong thấy Ngọc đi sang đường…môi cô tím tái
-Đứng đấy tao vòng sang mà…
Ngọc dơ tay ,bàn tay đầy máu,cô ngất xỉu giữa đường…Giang vứt bỏ xe chạy ra đường…Ngọc thở gấp
-Mình không thở được,ai đó đâm mình từ phía sau…
-Cố lên,sao lại thế …Ngọc…( tát vào má) Ngọc ơi đừng làm tao sợ mà…
Đẩy xe vào viện Giang bối rối…cô khóc hết nước mắt vì lo và sợ …tay cô run run lên bấm điện thoại…
Lúc này Duy đang tắm nên k nghe máy…
Giang lại bấm tiếp “ Sao anh k nghe máy vợ con anh nguy rồi”…
Duy quàng khăn tắm đi ra ngoài tóc vẫn ướt,anh ta với điện thoại thấy số của Giang…linh cảm có điều k hay vội nghe máy
-Anh nghe
-Anh ơi nguy rồi Ngọc bị đâm ,nguy lắm rồi…
Duy lái xe với tốc độ cao,cúc áo còn chưa cài hết,tóc vẫn ướt…anh ta thấy đường tắc liền xuống xe bỏ lại xe và chạy bộ…vừa chạy trong đầu Duy nghĩ đến lời Giang nói
“ Ngọc nó có thai 7 tháng rồi anh ơi,con của anh đấy,em cũng k định nói vì nó quyết định làm mẹ đơn thân nhưng hôm nay chuyện xảy ra thế này không nói k được…”
Duy cứ chạy bộ trên đường,mồ hôi ướt đẫm chiếc áo sơ mi trắng của anh ta …
Trong bệnh viện Ngọc đang được bác sỹ cho thở ôxy và cấp cứu …
Kẻ chạy trên đường,kẻ đang cấp cứu,bản nhạc trên đường vẫn vang lên
🎶 Nếu như có thể xin đừng làm nhau đau
Vì cuộc đời dài ngắn ai biết ngày mai sau
Vết thương xác thịt đau rồi còn qua mau
Vậy tình cảm ta trao, đau rồi làm sao khâu?
Trái tim muốn nói một lời
Muốn bên em suốt cuộc đời
Trót thương nhau ở kiếp này,xin đừng hẹn kiếp sau🎶…

Yêu thích: 4.8 / 5 từ (5 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN