Em muốn trốn sao bảo bối
Chương 10
Sau khi cả hai rời khỏi, bác sĩ cùng y tá vào kiểm tra cho Lăng Chi Hiên. Mọi việc xong xuôi, cuối cùng chỉ còn lại hai người ở trong phòng, lúc này Lăng Chi Hiên mới từ từ mở mắt ra. Tuyết Nhi trốn trong balo Dạ Nguyệt giờ mới ló đầu ra “ngaoooo” đòi ra ngoài.
“Anh dậy rồi hả?”. Dạ Nguyệt quay qua nhìn Lăng Chi Hiên, anh cũng bất giác quay qua nhìn cô, nhất thời bốn mắt giao nhau không hiểu sao tim của Dạ Nguyệt “thịch” một tiếng.
“Quái lạ nha, trước giờ tim mình vẫn bình thường mà chỉ khi nhìn vào đôi mắt trong suốt sâu thẳm mà tĩnh mịch đó, bất giác có một cái gì nhoi nhói ở trong lòng”. Dạ Nguyệt khó hiểu suy nghĩ cả nửa ngày nhưng vẫn không ra đáp án.
Bên này Lăng Chi Hiên cũng suy nghĩ mông lung. Thật ra lúc nãy anh không có ngủ, chỉ là nhắm mắt an tĩnh dưỡng thần mà thôi nhưng bọn họ cứ tưởng anh đã ngủ mà nói chuyện thật thoải mái, nội dung câu chuyện anh đã hoàn toàn nghe hết. Tên nhóc Dương Hoàng Trí lại dám liếc anh, nếu anh nhớ không lầm thì tên đó là con cả của tập đoàn Dương Thị, là một tập đoàn với quy mô khá lớn và không dính dáng gì tới thế giới ngầm.
Còn cô gái kia anh cũng đã từng thấy qua trong một lần bí mật tham gia vào một bữa tiệc do các tập đoàn lớn tổ chức. Đó là Lý Vân Nhi, con gái rượu của tập đoàn Lý thị, dù quy mô không lớn bằng Dương Thị nhưng tính ra vẫn là một tập đoàn có tiếng trên thương trường. Làm sao mà một cô gái bình thường như Dạ Nguyệt, phải nói là rất bình thường lại có những người bạn như vậy? Lúc còn ở trong hang động thì anh đã biết Dạ Nguyệt là con gái của một gia đình bình thường, chỉ là anh vẫn cứ cảm thấy cô gái này rất kỳ lạ khiến anh không thể hiểu được.
“Tuyết Nhi à, lại đây chị đút em ăn bánh quy nè!” Dạ Nguyệt vui vẻ xuống giường bế Tuyết Lang lên để cho nó nằm lên giường mình rồi hí hửng đút bánh cho nó ăn. Tuyết Lang cũng rất vui vẻ, híp mắt lim dim hưởng thụ.
Tuyết Nhi? Lăng Chi Hiên nhướng mày dường như cô gái này rất thích đặt tên cho người khác, chỉ là nhìn tên nhóc Tuyết Lang kia có vẻ cũng thích cái tên này.
“À…xin lỗi, lúc anh bất tỉnh vì không biết tên nó là gì nên đã gọi đại là Tuyết Nhi”.
“Tôi cũng không nhớ nó tên gì?” Lăng Chi Hiên đành phải nói xạo che giấu, nhưng thật ra từ trước tới giờ anh cũng chỉ gọi nó là Tuyết Lang mà thôi, hình như do vậy mà bất giác tên nó đã được xác định luôn là Tuyết Lang.
“Hai người lúc nãy tôi cảm thấy rất quen”. Lăng Chi Hiên chuyển đề tài giả vờ ra vẻ suy nghĩ.
“À…hai người đó là bạn học của tôi, anh nhớ ra cái gì à?”. Ánh mắt Dạ Nguyệt lóe ra tia sáng vẻ mặt mong đợi.
“Thật ra là không….tôi chỉ là thấy họ rất quen”. Lăng Chi Hiên thấy ánh mắt sáng ngời của Dạ Nguyệt anh bỗng trầm mặc trong giây lát. Ra là vậy, anh biết trường đó, dù cho là một ngôi trường quý tộc danh tiếng nhưng chỉ cần có đủ tiền đóng học phí là có thể theo học.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!