Em muốn trốn sao bảo bối
Chương 26
Hai giờ sau, mọi người dừng xe trước cổng lớn bằng đá, xung quanh cây cối um tùm, chỉ có một con đường dẫn lên biệt thự. Ngôi biệt thự được xây dựng theo phong cách cổ điển của Anh, màu xám tro lạnh lẽo nổi bật lên giữa màu xanh tươi mát của khu rừng, thoạt nhìn rất cổ kính mang theo âm u lạnh lẽo. Party hóa trang lần này là theo phong cách cổ điển, cho nên chúng ta sắp chứng kiến một bữa tiệc của nước Anh xa xưa.
Bất giác Dạ Nguyệt ôm chặt Tuyết Lang, mặt tái đi vài phần. Trước giờ, cô sợ nhất chính là cái đó…….những linh hồn. Lý Vân Nhi ngồi ghế phụ cũng không khỏi rùng mình, cô cũng rất sợ những cái kia.
“Dạ Nguyệt à, em với chị ở chung một phòng nha” Lý Vân Nhi quay xuống nói với Dạ Nguyệt.
“Uhm… Uhm” Dạ Nguyệt ra sức gật đầu lia lịa, cứ như sợ Vân Nhi sẽ không hành động này vậy.
Lăng Chi Hiên lại bất giác cong khóe môi lên nghĩ “Hóa ra người nào đó lại nhát gan như vậy” Anh lại biết đến một vẻ mặt thú vị khác của cô gái nhỏ này.
Dương Hoàng Trí thì ảo não “Phải chi người được nghe nói câu đó là mình nhỉ”.
Còn Tề Mạc Thông thì cảm thấy lo lắng, là bạn cùng lớp với hai người nên anh biết rõ Dạ Nguyệt nhạy cảm với những chuyện tâm ling như thế nào.
Cánh cửa lớn mở ra, Dương Hoàng Trí nhanh chóng lái xe vào phía cửa chính của khu biệt thự. Sở dĩ nói là khu biệt thự vì không chỉ có một ngôi biệt thự kia mà ở phía sau là hai ngôi biệt thự khác cùng nằm trong khu đất này, có điều những ngôi biệt thự này không lớn bằng ngôi biệt thự chính kia. Khu biệt thự này vốn dĩ được xem là một khu nhà truyền thống, dành cho gia tộc họ Dương trong những cuộc họp mặt gia tộc quan trọng hay là những buổi tiệc đặc biệt. Buổi party hóa trang này là do Dương Hoàng Trí cùng chị họ đứng ra tổ chức.
Sau khi xe dừng lại, Lăng Chi Hiên với tay mở cửa xe cho Dạ Nguyệt. Mọi người vừa xuống xe thì có một người đàn ông mặc tây trang comle đen trạc 50 mấy tuổi từ phía bên hông biệt thự đi ra, ông ta nhìn thấy Dương Hoàng Trí thì cúi người xuống chào.
“Mừng cậu chủ về”
“Chào ông quản gia”. Dương Hoàng Trí cười rồi đưa chìa khóa xe cho ông để ông ấy chạy xe vào ga ra.
Rồi mọi người đi vào cửa chính biệt thự. Cửa lớn mở ra, một cô gái với một vẻ đẹp thuần khiết vui vẻ bước ra. Đây không phải ai khác chính là chị họ của Dương Hoàng Trí – Dương Ngọc Linh. Cô ấy trang điểm rất nhạt nhưng lại nổi bật lên vẻ đẹp thanh thuần của bản thân, trên người diện một cái đầm trắng đơn giản nhưng lại càng tôn lên đường cong linh động của cơ thể, nước da trắng hồng rạng rỡ. Dương Ngọc Linh vui mừng ôm Dương Hoàng Trí.
“Lâu lắm rồi chị em mình mới gặp nhau”. Dương Ngọc Linh cười thật dịu dàng. Dương Hoàng Trí cũng cười vui vẻ.
“Giới thiệu với mọi người đây là chị họ của mình – Dương Ngọc Linh”. Dương Hoàng Trí quay qua vui vẻ giới thiệu. “Còn đây là các bạn học của em”.
Mọi người lại rốt rít giới thiệu về bản thân, riêng Lăng Chi Hiên chỉ gật nhẹ đầu như có như không nên Dạ Nguyệt đành phải lên tiếng thay anh. Sau tất cả Dạ Nguyệt rút ra được một điều, con người này ở trước mặt người khác cho dù có dùng dao chĩa trước mặt anh thì anh cũng hờ hững xem như không khí mà không muốn mở miệng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!