Em muốn trốn sao bảo bối - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
71


Em muốn trốn sao bảo bối


Chương 4


“Giao sư nói gần đây có có một con suối nhỏ chúng ta có nên đi lấy nước về tắm không?” Nguyễn Lâm Lan nhíu mày nhăn mặt, khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm một cách nhẹ nhàng khéo léo tỏ vẻ khó chịu. “Nguyên một ngày leo núi với dựng trại thì cơ thể dính đầy bụi và mồ hôi, thật là khó chịu quá đi”.
“Mình cũng cảm thấy khó chịu”. Liễu Thu Bích ngồi kế bên õng ẹo phu họa, cô ta quẹt quẹt mồ hôi làm cho lớp son phấn lòe loẹt nhoè đi không ít.
“Hai cậu lại bắt đầu giở thói tiểu thư nữa à”. Vân Nhi ngồi cạnh Dạ Nguyệt khó chịu liếc qua hai người ngồi đối diện bên kia. “Theo như tôi thấy thì từ lúc dựng trại tới giờ hai cậu chỉ biết ngồi một chỗ chỉ tay năm ngón chứ chưa từng đụng đến một ngọn cỏ nào”.
“Cậu… “. Liễu Thu Bích tức giận liếc xéo về phía Vân Nhi.
“Thu Bích, cậu không cần phải nói tiếng người với người nào đó…..à nhầm con nào đó đâu”. Nguyễn Lâm Lan quay qua làm bộ vui vẻ cười nói với Liễu Thu Bích.
“Được rồi, mấy đứa đừng cãi nhau nữa”. Dạ Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu rồi đứng dậy xách thùng nước rỗng bên cạnh lên.”Để chị đi lấy nước cho”.
Vì trong lớp Dạ Nguyệt cũng không chơi thân với ai ngoại trừ Vân Nhi nên lúc chia nhóm thì nhóm cũng không đủ người mà trùng hợp nhóm của Nguyễn Lâm Lan cũng không đủ người. Cuối cùng bọn họ dù không thích lẫn nhau nhưng bất đắc dĩ vẫn phải kết hợp thành một nhóm. Lúc đó Vân Nhi cứ than trời trách đất mãi thôi.
“Thôi, chuyện này để tụi em làm”. Tề Mạc Thông thở dài ngao ngán vì kịch bản cũ rích cứ lặp đi lặp lại này, đôi lông mày đậm tính tế của anh nhíu lại rồi nhanh chóng giãn ra, khuông mặt điển trai khó chịu đi vài phần, sau đó anh lấy thùng nước từ tay Dạ Nguyệt rồi quay qua Dương Hoàng Trí ánh mắt thúc giục.
Dương Hoàng Trí nhìn vẻ mặt tức giận đỏ bừng bừng đến đáng yêu của Vân Nhi thì luyến tiếc nhưng cũng đành phải đứng dậy đi theo Tề Mạc Thông.
Mấy ngày sau đó dù không thích lẫn nhau nhưng ba người bọn họ vẫn phải hợp tác học tập và nghiên cứu, được cái là họ rất nghiêm túc trong việc học tập nên cũng không phát sinh tranh chấp gì lớn. Dạ Nguyệt, Tề Mạc Thông, Dương Hoàng Trí âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cầu mong từ giờ cho đến khi tốt nghiệp sẽ không có chuyện đáng tiếc gì xảy ra.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN