Em thật đáng yêu !!!
Vương Xương Linh
Xương Linh cũng chỉ mới 24 tuổi, vậy mà sự nghiệp đã đạt đến cảnh giới của sự thành công, cô từng giữ chiếm vị trí nữ đầu bếp tài năng đến 3 lần, phải nói giật được giải này cũng quá trâu bò a ~
Oải Hương ăn mặc giản dị, thân diện một cái váy xanh lục dài qua đầu gối, mỗi bước chân của cô đi đến đâu đều khiến người ta xuýt xoa, vẻ đẹp tựa liễu xanh, trẻ trung tràn đầy nhiệt huyết
\” cô bé đó mới vô nhận làm à ?\”
\” ừ, nghe nói lần đầu vô xét tuyển đã chọc tức ông chủ Nhân, vậy mà cuối cùng cũng được nhận, đã vậy còn nhảy hẳn lên vị trí phụ bếp cho chị Xương Linh nữa chứ … con bé đó tài năng vậy sao ?\”
\” ha …. hay lại đi chui cửa sau, thể loại như vậy bây giờ đâu có ít\”
\” ừm … cũng đúng, chúng ta làm việc cả 5 năm trời cũng chỉ ngồi ở vị trí cỏn con, vậy mà con bé đó một phát lên làm chức lớn\”
Oải Hương nghe vậy cũng chỉ biết lắc đầu, quả thực miệng lưỡi thiên hạ cũng thật khéo . Thụ Liên cố ý nói to, giở giọng giễu cợt
– Ui cha …… chẳng phải đây là tiểu thư nhà họ Lục sao, a …. là cô Lục Oải Hương, đúng rồi, một tiểu thư cao quý danh vọng sao lại ở đây thế này, khiến tôi bất ngờ nha … \”
Oải Hương giật mình nhìn về phía Thụ Liên, cô ả này là thiên kim của Thụ gia, mấy chuyện làm ăn buôn bán của Thụ gia cũng chỉ đứng sau nhà cô, vì như vậy nên Thụ Liên mới đem lòng đố kị ghen ghét, nếu như không có Lục gia, gia đình Thụ Liên sẽ nổi tiếng danh cao vọng lớn
Nghe Thụ Liên nói vậy, mấy người vừa bàn tán Oải Hương đều phụ họa lấy lòng Thụ Liên, khiến ả ta sảng khoái vô cùng
\” ồ, là chị Liên quen con nhỏ đó à, nhìn kìa, ăn mặc thì đơn sơ quê mùa, vậy mà cũng đòi vô đây làm, chẳng phải là đang cố ý bắt chước chị Liên sao \”
\” còn phải nói à, ngay lần đầu vô nhận việc làm, con nhỏ đó đã gây sự chú ý rồi, thật ghê nha ~\”
Thụ Liên trước đây nếu như gặp oải Hương, cô ta sẽ rất dè dặt, sợ đắc tội với con gái của Lục gia, nên ả ta chỉ có thể nghiến răng chịu đựng. Nay Oải Hương bị đá ra khỏi Lục gia, nghe đồn còn có chuyện cha cô lấy vợ hai, chẳng phải bây giờ chỉ là một đứa con gái nghèo nàn rách mướt sao, nghĩ tới đây, trong lòng ả ta tràn ngập thỏa mãn …….
Thụ Liên cùng đám người ấy cứ liên tục xỉa xói Oải Hương, còn lôi cả chuyện mẹ cô mất ra làm trò đùa. Oải Hương nuốt hết lửa giận trong lòng, chỉ có thể nín nhịn , cô bây giờ đâu phải là thiên kim danh giá gì nữa , lại là người mới trong công ty, cô sao có thể đắc tội với đàn chị lớn.
Xương Linh vừa đi tới đã gặp cảnh này, nhìn cô gái đang ngồi im một góc, cúi gằm mặt không dám ngóc đầu lên thì không khỏi chạnh lòng, hình ảnh này ….. rất giống cô của trước đây, bị sỉ nhục lăng mạ nhưng chỉ có thể cắn răng chịu đựng, chua xót khôn cùng
đây chẳng phải là nhân viên của công ty sao ?
tại sao lại dửng mỡ đi xoi mói người khác như vậy ?
Nói rồi Xương Linh giận giữ quát tháo \” Mấy người hết chuyện để làm rồi à, bây giờ đã là 8 giờ rồi, mấy cô rảnh quá đúng không?\”
Thụ liên khinh bỉ nhìn Xương linh, cô ta ấy à ….. không bằng một góc của ả
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!