EM VỐN ĐÃ LÀ CỦA TÔI, CHẠY LÀM GÌ CHO MỆT - Chương 34
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
333


EM VỐN ĐÃ LÀ CỦA TÔI, CHẠY LÀM GÌ CHO MỆT


Chương 34


10 năm sau…

Tiếng còi cảnh sát hú liên tục. Người đàn ông nhíu mày, tức giân đạp đổ chậu hoa gần đấy.

-Hà tổng… Blood Eyes III đã cướp được “nó” thật kìa!

-Hừ… Đứa trẻ ranh! Nhất định sẽ bắt được nó!

Người đàn ông cao ráo, soái khí bao phủ cả người, trông không hề giống một người đã ngoài 30. Đó là Ngân, vị tổng tài cao cao tại thượng của cả tập đoàn lớn. Ngài rất hay cùng bên cảnh sát truy bắt tội phạm.

Ngân bực dọc bước ra ngoài. Cánh phóng viên đổ xô tới, mic liên tục đưa đến.

-Xin hỏi, có thật là Blood Eyes đời thứ 3 đã xuất hiện, phải không?

-Ngài sẽ như thế nào nếu Blood Eyes II thật sự là thầy của Blood Eyes III?

Ngân nhíu mày, tức giận đá bay chiếc máy quay đi.

-Tôi sẽ đền! Giờ thì biến!

Ngài hầm hầm bước vào xe. Cô gái xinh đẹp nhướn mày, cười một cách vô tâm.

-Bình tĩnh lại đi.

-Nhục không tả nổi! Anh đã thua con gái của mình! Từ trước đến nay, ngoài em và Vũ ra, anh chưa từng thua ai hết!

-Nó sẽ là đứa thứ 3.

Ngân cắt bỏ đầu của điếu thuốc, rít một hơi.

-Thuốc này cuốn chặt đấy, khá được.

-Chính tay con gái anh cuốn đấy.

Ngân giật giật khóe mắt. Ngài khá bất ngờ, nhưng điếu thuốc vẫn ở trên miệng. Liễu cười trộm, phi thẳng ví tiền về phía Ngẫn. Cái ví bay theo đường vòng cung tuyệt đẹp, an toàn hạ cánh vào tay Ngân.

-Em biết đấy, anh có nên đem hai mẹ con vào tù không nhỉ?

-Nào nào, anh đâu có bằng chứng!

Ngân nhả ra một ngụm khói lớn, đem ví tiền lên phòng đứa con gái.

-Nhớ lựa lời mà nói. Con bé bản tính giống em lắm!

-Vâng, thưa ma ma tổng quản.

Ngân gõ cửa phòng Hà Lục Thiên. Cô con gái tai thính, lập tức phi ra ngoài, giơ hai tay đầy chờ mong nhìn ông bố vĩ đại. Ngân bất đắc dĩ thở dài, đưa chiếc ví cho cô bé.

-Con dù đã 9 tuổi, nhưng cũng nên cẩn thận. Đi chơi với bạn cũng được, nhưng phải đề phòng.

-Này, cha à, con có bố là nhân vật tầm cỡ nhất bạch đạo, mẹ là sát thủ hàng đầu hắc đạo, bao nhiêu tinh hoa của hai người đều bị con chôm hết rồi. Có gì phải sợ?

-Cha sợ bác gái lại nhờ Vũ đi bắt cóc con tiếp!

-Yên tâm! Bác Vũ rất tốt, thậm chí còn cho con kẹo nữa cơ!

-Độc tính cao không?

-Con chỉ ăn phần ngoài, độc thì nhổ ra hết!

-Tốt!

Ngân yên tâm giao lại 1000 tệ cho con gái, rồi bước xuống nhà.

Liễu dựa lưng vào tường, nhìn ông chồng của mình trổ tài bếp núc.

-Hà tổng vĩ đại quá cơ!

-Muốn ăn thì trật tự!

Điện thoại rung lên. Liễu cầm lấy, ra ban công nghe.

-Đây là điện thoại của Hắc Vũ Đình Liễu. Xin hỏi đầu dây bên kia.

“Cuối cùng cũng liên lạc được! Hello cô gái!”

-Khắc? Anh đi đâu trong 5 năm?

“Los Angeles. Sòng bạc rất tốt, mà MB cũng rất OK!”

-Em ban đầu chỉ đùa thôi, vậy mà anh thật sự có tính hướng đấy!

“Yên tâm! Bạn trai của anh tốt lắm!”

-Không sao thật chứ? Có xuống giường được không?

“Này, thể lực tốt… A… Jack, trả em!”

-Khắc?

“Chào A Liễu! Tiểu Khắc… đang liệt giường, nên… mọi việc là của… tôi.”

Người đàn ông nước ngoài, nói tiếng Trung có phần khó nghe, nhưng giọng của anh ta nghe rất hay.

-Jack à, nhớ nhẹ nhàng thôi nhé!

“Được rồi… Trả em điện thoại!”

-Tiểu Khắc nhà anh vừa gọi anh là MB đấy! Có cảm giác gai người không?

“Tiểu Khắc bị một MB bao nuôi cả đời, đủ nhục.”

Ta biết mà! Cứ liên quan tới Khắc là tên Jack cắm lỗ tai này lại nói sõi tiếng Trung vô cùng, cứ như là tiếng mẹ đẻ. Các âm luyến cực tốt!

“Không phải đâu Liễu! Đừng hiểu nhầm! Jack chỉ là…”

-OK, không cần giải thích. Anh gọi em làm gì?

“Anh báo là sẽ về. 5 năm trước mọi chuyến bay của anh đều gặp trục trặc. Sắp đến ngày giỗ của Thiên.”

-Ừ, nhớ về đấy!

“Chào nha!”

-Chào.

Liễu mỉm cười, nhìn hình ảnh cậu nhóc 10 tuổi trong hình đại diện. Thiên quả đúng là bầu trời, vầng trán đẹp vô cùng. Chỉ tiếc, vì si tình, mà chết. Thảo nào, tình yêu là sự cấm kỵ không nên có mà. Nhưng con người vẫn điên cuồng yêu. Yêu một cách say đắm đối phương.

-Xong cơm chưa Vũ?

-Rồi đây. Em đem tiểu Thiên sang nhà bạn nó đi.

-Để nó tự đi. Hồi bé em suốt ngày bị ném ra khỏi nhà mà!

Vậy là, cô bé Hà Lục Thiên buộc phải bắt xe đi đến nhà bạn.

Hai vợ chồng nằm ườn người trên giường, hưởng thụ da thịt ấm áp của đối phương mà híp mắt xem TV. Liễu thỉnh thoảng rảnh tay lại đem hai má của Ngân véo đến đỏ ửng. Và khi hai má đã đỏ đến mức muốn rỉ máu, lại có một trận huyết chiến trên giường.

Chà, đau đớn quá mà!!

~HẾT~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN