Tôi ngồi trốn trong một ngách tường nhỏ, nơi mà ánh sáng đèn đường không chiếu tới, trên tay là di ảnh của mẹ. Mẹ có nụ cười thật đẹp nhưng giá như, giá như tôi có đủ khả năng để giữ mãi nụ cười ấy. Bạn biết không? Đôi khi khóc không được cũng là một nổi khổ đấy, đó không phải là mạnh mẽ đâu mà chính là yếu đuối, yếu đuối đến mức nước mắt của mình cũng không tự mình làm nó rơi được. Vậy mà trước đây tôi luôn tự hào, vỗ ngực ngẩng đầu bảo rằng “Dù có bất cứ chuyện gì tôi đây cũng sẽ không rơi nước mắt, chắc chắn. Bởi vì cuộc đời đã dậy tôi biết cách phải nổ lực mạnh mẽ ra sao, nước mắt chỉ làm người khác thương hại”, thế nhưng giờ đây tôi thấy câu nói tưởng chừng là chân lý đó thật ngu ngốc, gì mà “mạnh mẽ” chứ, hiện tại đây ngay cả khóc thương cho người mẹ tôn kính nhất mà tôi còn không làm được. Là “mạnh mẽ” hay “yếu đuối” đây?
Bạn đang đọc truyện Fall in love tại
https://webtruyenfreez.com/. Chúc các bạn online vui vẻ.