"Fan Vợ" - Bạn Đã Biết Chưa?
Chương 19: Tại sao sốt thịt trong bát Hoắc Hi lại nhiều hơn của bọn anh!
Edit và beta: meomeoemlameo.
Em không mà! Không phải em đâu! Anh đừng nói bừa!
Thịnh Kiều giả vờ bình tĩnh: “A? Có ạ?” Cô ngẩng đầu nhìn sắc trời: “Thời
tiết này, sợ là chắc không mưa được đâu, a, lạnh quá đi.”
Dứt lời, cô đứng dậy, ôm chậu hoa, chạy nhanh như chớp.
Hoắc Hi ngồi xổm tại chỗ một lát, mặt mày vô cảm đứng dậy vào nhà.
Sóng comment sôi nổi suy đoán vừa rồi Hoắc Hi nói gì:
【 Thịnh Kiều trông sợ sệt thế kia, bị Hoắc Hi mắng à 】
【 Hoắc Hi có học thức lắm không mắng chửi người khác đâu, cảm ơn 】
【 nói không chừng anh ta không chịu được Thịnh Kiều, kêu cô ta cách xa mình một chút 】
【 hy vọng cô ta thật sự có thể tránh xa một chút, tốt nhất là đừng xuất hiện trong tầm mắt của Hoắc Hi nữa 】
【 sóng comment làm gì mà chua chát thế, tôi thấy Thịnh Kiều cũng có cố ý
bám dính lấy Hoắc Hi đâu, có bản lĩnh thì ông cũng làm thế nào cho tổ
chương trình mời ông lên show đi 】
【 thím được lắm, câu phát biểu đi vào lòng đất của thím 8102 năm sau vẫn còn đào được đấy 】
【 cô ta mà cũng dám la liếm à, mọi người đang xem live stream đây này 】
【 em vừa muốn nhìn Hi cục cưng của em, lại vừa không muốn nhìn thấy Thịnh Kiều, em khổ quá zòi 】
【 em cũng khổ quá đây, em phải kiềm chế sự thôi thúc muốn chọc mù mắt mình đây 】
【 mấy lầu trước xoắn cái gì, không xem thì cút, làm như mỗi mình nhà mày làm khách mời ấy, chỉ nhà chúng mày là nhất thôi à 】
【 Thịnh Kiều đi rồi thì Hoắc Hi nhà các chế cũng chết đói thôi, fan của lưu lượng đúng là nhìn ai cũng không thấy vừa mắt 】
Nhiệm vụ buổi chiều là chụp ảnh quảng cáo.
Thịnh Kiều vì muốn bóp chết trò ship couple của tổ chương trình nên lúc chụp
ảnh cố đứng thật xa Hoắc Hi, cam tâm tình nguyện đứng ở rìa. Chụp xong
mọi người sôi nổi về phòng ngủ bù. Cô không có thói quen ngủ trưa, một
mình ngồi xem TV một lát ở trong phòng. Lúc gần tới bữa tối, cô băm nhỏ
thịt ba chỉ mua hồi trưa, bắc chảo chao dầu thêm nước chấm xào thành sốt thịt trộn.
Phùng Vi là người đầu tiên bị mùi hương hấp dẫn đi tới. Cô nàng đã tẩy trang, cả người trông có vẻ
rất nhạt nhòa, đến giọng nói cũng hơi thều thào, nhưng khi nhìn vào mì
trộn mắt lại sáng lên. Cô nàng hỏi Thịnh Kiều: “Cậu nấu gì đấy?”
“Mì trộn tương.”
Cô nàng hít mấy hơi, hơi buồn bã nói một câu: “Lâu lắm rồi tớ không ăn thịt.”
Thịnh Kiều nhìn cô nàng một cái. Trong phòng có máy sưởi, cô nàng mặc một
chiếc áo phông bó sát và quần skinny jeans, dáng người cực kì đẹp mắt,
gầy đến mức chẳng có một chút thịt thừa. Siêu mẫu phải giữ dáng nên ăn
uống rất kiêng khem khổ hạnh.
Thịnh Kiều đưa đầu đũa có dính chút sốt mì trộn đưa qua, “Nếm một chút đi.”
Phùng Vi nhíu mày chần chờ, ngẫm nghĩ, vẫn thè lưỡi liếm một chút, sau đó vẻ mặt thỏa mãn: “Ngon lắm.”
Mấy người vừa ngủ trưa đều sôi nổi xuống lầu, bị mùi hương đưa tới phòng
bếp. Khi mọi người xuống đầy đủ, cô đun nước nấu mì, Phùng Vi không ăn
nên cô chỉ nấu lượng mì đủ cho 5 người. Cuối cùng khi bưng lên bàn, sốt
thịt trên mì trộn được ánh đèn chiếu thành một màu vàng óng ánh. Camera
liền quay đặc tả, khiến khán giả xem live stream nuốt nước miếng ừng ực.
【 đột nhiên muốn ăn mì trộn tương, tui phải đi gọi đồ ăn đây 】
【 tui cũng đi gọi đồ ăn đây! 】
【 bây giờ mị nhìn Thịnh Kiều càng lúc càng thuận mắt 】
【 Chỉ vì một bát mì trộn tương mà bác đã thuận mắt rồi? Bác dễ dãi thế à 】
【 hai bữa cơm này đều là Thịnh Kiều nấu, cho dù cô ta cố gắng show off cho khán giả thì cũng phải nói là tốn công lao động đấy 】
【 món ăn ngon cũng không làm cho cái đám mồm loa mép giải các người ngậm miệng được! 】
Biết Phùng Vi không ăn tối, Thịnh Kiều vẫn chan cho cô nàng một bát nước
dùng mì, bỏ thêm non nửa muỗng sốt thịt trộn, trấn an cô nàng: “Uống cho ấm dạ dày, nếm một chút thôi cũng không béo được đâu mà.”
Phùng Vi thấy hương thơm dậy mũi cũng không chối từ. Cô nàng đang uống thì
nghe thấy Chung Thâm đứng bên cạnh không hài lòng gầm gào: “Kiều Kiều!
Tại sao sốt thịt trong bát Hoắc Hi lại nhiều hơn của bọn anh!”
Thịnh Kiều: “……”
Mấy người đều nhìn vào bát Hoắc Hi. So sánh ra thì đúng là có vẻ nhiều hơn
thật. Sốt thịt óng ánh vàng bọc lấy mì sợi, có vẻ đậm màu hơn của các
cậu.
Thịnh Kiều mặt không đổi sắc: “A? Em biết đâu được, em rưới bừa đấy, anh thấy không đủ thì để em rưới thêm cho anh.”
Chung Thâm biết thừa cô đã đong đếm cẩn thận, nhưng cũng không thể ăn vạ
thẳng thừng, chỉ tức giận nói: “Không thèm không thèm, lần sau em chú ý
chút đi, đừng để người ta cho rằng em bất công!”
Cơm nước xong Chung Thâm đề nghị chơi game, ấm ức nói với Thịnh Kiều: “Kiều Kiều, từ lúc em không chịu kéo anh, anh bị rớt từ kim cương về vàng
rồi.”
Chơi game thì phải đủ 5 slot, khách mời có sáu người, thế thì phải hắt hủi một người. Vừa hay Phùng Vi và
Nhạc Tiếu đều không biết chơi game, Phùng Vi nói thẳng: “Em không biết
chơi, mọi người chơi đi.”
Nói xong cô nàng định lên lầu ngay, Thịnh Kiều giữ chặt cô nàng lại: “Năm người đánh đi, em chỉ đạo mọi người.”
Nhạc Tiếu trước kia chưa từng chạm qua game, nhưng ba cậu trai đều muốn
chơi, cô ấy tự nhiên không thể lạc hậu. Cô ấy vội download game, ngại
ngùng nói: “Em không biết chơi, các anh phải giúp em đó.”
Chung Thâm vẻ mặt ghét bỏ: “Tôi không chơi với newbie đâu.”
Cậu chàng bị Thịnh Kiều phát cho một cái: “Cái trình độ của anh thì có khác gì newbie chứ?”
Sóng comment đều cười gần chết.
【 Chung Thâm còn chưa bị Thịnh Kiều mỉa mai cho đã nghiền à 】
【 cái trình độ cầm Thái Văn Cơ của anh ta mà lại dám ghét bỏ Nhạc Tiếu mà không thấy xấu hổ à 】
【 muốn xem Thịnh Kiều chơi live thích khách một lần, lần trước thấy bảng chiến tích đoàn phim up, thật sự hú cả hồn tôi 】
【 game 5 người thì người thứ 6 ngồi đấy ngại lắm 】
【 cho nên Thịnh Kiều mới giữ chặt Phùng Vi lại, mình không chơi nữa mà chỉ chỉ đạo thôi, ôi hành động này ấm lòng quá 】
【 Kiều của em đúng là tiểu thiên sứ vừa ấm áp vừa lương thiện 】
【 vờ lờ lại còn có người dùng thiên sứ để miêu tả Thịnh Kiều, mị không nhìn thẳng nổi vào từ thiên sứ được nữa 】
【 bảo là người chim còn nghe được 】
Chỉ cần có người khen Thịnh Kiều một câu, antifan sẽ mau mắn xồ ra ngay.
Lượng fan đã ít lại còn phải chống chọi số antifan khổng lồ và Hi Quang
châm ngòi thổi gió, fan Kiều chỉ có thể lặn xuống.
Trò chơi bắt đầu, Thịnh Kiều đứng ở đằng sau hai người Nhạc Tiếu và Phùng
Vi, bắt đầu cẩn thận dạy các cô bấm phím thế nào, mua trang bị ra sao,
nên đi kiểu gì, phóng kỹ năng như thế nào.
Thao tác của người mới chơi kiểu gì cũng không thuần thục, phạm sai lầm liên tiếp. Camera quay đặc tả hình ảnh game, có thể thấy Nhạc Tiếu và Phùng
Vi không ngừng đo đất. Khán giả xem mà cũng thấy sốt ruột thay, vậy mà
Thịnh Kiều vẫn không hề tức giận nóng nảy, dạy các cô từng câu từng chữ
phải tránh né ra sao.
Phùng Vi nhờ sự
hướng dẫn của cô mà bắt đầu chơi hay lên hẳn, ít nhất không còn feed
mạng cho địch nữa, thỉnh thoảng cô nàng còn có thể giúp đồng đội giết
địch. Về phần Nhạc Tiếu, cô ấy vẫn luôn luống cuống tay chân, vừa thấy
kẻ thù là luống cuống liền, phóng skill loạn xạ rồi chạy lung tung, thi
thể trải đủ các ngóc ngách trong map của King of Glory.
Thịnh Kiều thấy cô ấy tức sắp khóc rồi, bèn vỗ vỗ đầu cô ấy, nhẹ giọng nói:
“Tí nữa tớ kéo mình cậu nhé, level của họ cao rồi, cậu khó theo kịp
lắm.”
Nhạc Tiếu dẩu miệng, không vui ừ một tiếng.
Chơi mấy ván xong, từng người một về phòng chuẩn bị ngủ. Thịnh Kiều rửa mặt
xong thì thay áo ngủ, đi gõ cửa phòng Nhạc Tiếu. Trong phòng, Nhạc Tiếu
đang bật máy tính, trên trang web hiển thị hướng dẫn chơi game.
Cô gái này đúng là một người hiếu thắng.
Thịnh Kiều nói: “Đừng xem cái đó, cậu lên game đi. Cứ theo sát tớ vào, đánh nhiều thêm mấy lần là biết ấy mà.”
Nhạc Tiếu bán tín bán nghi, cũng bật game đi theo Thịnh Kiều.
Đúng là hoàn toàn không giống trải nghiệm game mới nãy.
—— đi theo tớ, đừng chạy vượt tớ nhé.
—— ấn 2, rồi ấn 3, cậu ấn 1 đi.
—— đi tới đây, dừng lại, vào bụi cỏ, đừng cử động, chờ tớ trở lại.
—— cậu học cách xem bản đồ nhỏ nhé, đứng trong bụi cỏ nhìn ấy, không cần ra ngoài.
—— lại đây, đi theo tớ, tớ ở ngay cạnh cậu đây.
—— chạy về, dừng, quay đầu lại ấn 2, sau đó chạy về phía bên trái.
Trò chơi này chơi vui vậy ư? Cảm thấy kẻ thù đều là đậu phụ, chém một cái
là chết! Nhạc Tiếu chơi hăng máu nên lập tức hơi phiêu, không chú ý một
cái là rời khỏi phạm vi tầm mắt của Thịnh Kiều, nhanh chóng bị quân địch bắt được.
Cả phòng đều là tiếng hét chói tai của Nhạc Tiếu: “Kiều Kiều cứu tớ!!!”
Ngay sau đó là giọng nói bình tĩnh của Thịnh Kiều: “Cố trụ nhé, tớ tới bây giờ, trước tiên cậu phóng skill 2 đi.”
“A a a tớ không phóng được tớ sắp chết tớ sắp chết tớ sắp chết rồi!”
Dứt lời, bóng người trên màn hình chợt lóe, quân địch bị chặn lại, ngay sau đó thanh máu địch giảm xuống, ngã dưới đất chết lăn quay.
Thịnh Kiều vặn vặn cổ tay, “Nào dễ chết như vậy.”
Người xem bị thao tác xịn xò của cô làm cho sợ ngây người.
【 hình như tui dính thính bởi màn này rồi!!! 】
【 xin lỗi các bác…… em muốn ship thuyền này 】
【 cái khí thế ngầu lòi đẹp trai này của Thịnh Kiều là sao? 】
【 ôm Nhạc Tiếu đi, nhà chúng tôi không chịu 】
【 không dám cọ Hoắc Hi thì chuyển sang cọ Nhạc Tiếu à 】
【 thuốc cao bôi trên da chó vĩnh viễn là thuốc cao bôi trên da chó 】
【 tư tưởng của mấy người trên sóng comment đúng là xấu xa, bất kể Thịnh Kiều có làm gì cũng chửi cho bằng được 】
【 lúc bạn căm ghét một người thì toàn bộ những hành động lương thiện ấm
áp của cô ta cũng sẽ biến thành một cây gai, gai đâm vào sẽ biến thành
lòng dạ độc ác 】
Thắng liền mấy ván, Thịnh Kiều nhìn thời gian, “Cũng hòm hòm rồi đấy, ngày mai mình chơi tiếp.”
Nhạc Tiếu hưng phấn tới đỏ cả mặt, “Kiều Kiều ngày mai cậu lại kéo tớ nhé, tớ không muốn chơi chung với họ đâu.”
Chơi chả vui gì cả!
Thịnh Kiều gật gật đầu, đi ra ngoài đóng cửa lại. Cô đang định về phòng của
mình thì lại đụng phải Hoắc Hi ở hành lang đối diện. Anh vừa mới đi
xuống lầu đun nước, đang bưng cốc nước về phòng. Khi thấy Thịnh Kiều,
bước chân anh dừng một chút, lạnh giọng đánh tiếng: “Còn chưa ngủ à.”
Đang ở trước máy quay, Thịnh Kiều vẫn vô cùng kìm chế, lịch sự trả lời: “Em
chơi mấy ván game với Tiếu Tiếu ạ.” Cô chạy hai ba bước tới cửa phòng
mình, lúc vặn tay nắm cửa, cô nhẹ giọng nói: “Anh đi ngủ sớm một chút,
ngủ ngon ạ.”
Hoắc Hi nhìn gương mặt nhìn nghiêng của cô, “Ngủ ngon.”
Thịnh Kiều dường như không có việc gì vào phòng, nhưng lại trộm đỏ tai lên.
Đã tới lúc đi ngủ, người xem live stream cũng dần dần vắng đi. Thịnh Kiều
dùng áo khoác che camera trên tường lại, chui vào trong chăn. Lăn đi lộn lại mãi, cô vẫn không nhịn được lấy di động ra nhắn tin cho Hoắc Hi.
—— sao anh lại muốn tham gia gameshow này ạ?
Một lát sau cô nhận được reply của anh: Nợ đạo diễn một ân tình.
Thịnh Kiều bưng di động nhìn hồi lâu, buông tiếng thở dài, chậm rãi đánh chữ: Em không biết anh cũng tới, nếu trong lúc quay chương trình có gây ảnh
hưởng không tốt cho anh thì em xin lỗi anh trước nhé.
Hoắc Hi reply: Không sao đâu, không đến mức vậy.
Dừng một chút anh lại nói: Cô nghỉ ngơi sớm chút đi.
Không có gì có thể trấn an lòng người hơn một câu nói của idol, Thịnh Kiều
dùng sức gật gật đầu. Trước khi đi ngủ cô lại đăng nhập vào tài khoản
fanclub của mình như thường lệ để post bài chúc ngủ ngon hôm nay.
Lúc online, cô phát hiện số fan ở acc Weibo và acc fan club của mình đều tăng hơn mười vạn.
Các bạn trong group chat fanclub hỏi: Hội trưởng, ngày đầu tiên live stream của Kiều Kiều kết thúc rồi, có muốn chúng em cut một bản fancam không
ạ?
Thịnh Kiều reply: Có chứ, tổ trưởng tổ PR online đi phụ trách chuyện này đi. Bây giờ có thể chiêu mộ một ít
fan biết cắt ghép làm video vào tổ PR online, nhưng phải sàng lọc cho kĩ vào, lấy chất lượng đè số lượng nhé.
Sắp xếp xong nhiệm vụ tuyên truyền trong fanclub, Thịnh Kiều rốt cuộc có thể đi ngủ.
Cô không có thói quen ngủ nướng, hơn 7 giờ sáng đã tự động tỉnh dậy theo
đồng hồ sinh học. Khi cô rửa mặt xong ra ngoài, cửa các phòng ở hành
lang còn đóng chặt. Cô rón rén đi xuống lầu, tự tráng trứng hâm nóng sữa cho mình.
Ăn xong, cô mở King of Glory
ra, chuẩn bị đánh một ván game nâng cao tinh thần. Vừa mới vào map, cô
đã thu được lời mời vào team của Hoắc Hi.
Tay Thịnh Kiều run lên, cô lặng lẽ liếc lên lầu, nhận lời mời nhập team
xong cô bắt đầu chinh chiến King of Glory. Thắng được hai ván, Thịnh
Kiều thừa dịp thời gian chờ sống lại, gõ lên thanh chat của game: “Anh
xuống nhà ăn bữa sáng không ạ?”
Hoắc Hi đang đánh rồng, dừng lại một chút, reply: “Đánh xong ván này đã.”
“Anh muốn ăn gì ạ? Mỳ hay là cháo ạ?”
“Gì cũng được.”
Đồng đội liền gõ mười cái dấu chấm than: Đậu con mợ con rồng bị cướp rồi kia kìa! Hai anh chị đánh nốt hộ em con rồng rồi hẵng show ân ái được không ạ đù mợ?
Chờ xong ván game này, Thịnh
Kiều cất di động rồi vào phòng bếp. Để không lộ đuôi, cô thuận tay làm
năm phần. Chờ lúc mọi người bị tổ đạo diễn khua dậy xuống lầu, trên bàn
đã bày thức ăn nóng hôi hổi.
Nhạc Tiếu vui vẻ kinh ngạc nói: “Oa, Tiểu Kiều cậu là cô Tấm đấy à?”
Hoắc Hi nhìn món trứng chiên nước tương mà anh thích ăn, yên lặng uống một ngụm sữa bò nóng.
Mấy người đang ăn đến là vui vẻ thì tổ đạo diễn ở bên cạnh gõ gõ vào tấm bảng đen nhỏ: “Chú ý một chút, tuyên bố nhiệm vụ này.”
Mấy người đồng thời: Còn có nhiệm vụ?
Đạo diễn: “Buổi tối sẽ có khách mời bí mật lại nhà, các bạn phải phụ trách
việc chiêu đãi. Lúc khách rời đi sẽ cho đánh giá dựa theo sự tiếp đãi
của các bạn. Năm sao khen ngợi thì thưởng phí sinh hoạt, ba bốn sao
trung bình thì không có thưởng phạt, một hai sao hạng kém thì bị trừ phí sinh hoạt.”
Chiêu đãi khách?
Không đúng rồi đạo diễn ơi, lúc mới tới có thông báo là có khách khứa gì đâu ạ?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!