Fuck Love
Chương 15
Vũ thì tức xì khói
My thì ôm bụng cười nắc nẻ
” Sin. Bạn tếu thật, cái gì mà ‘cho tôi ăn đồ ngọt’ ha ha ha. Cười không nhặt được mồm mất”
Thất Thất xụ mặt. Thật ra cô còn muốn một điều nữa. Tại tâm lí sợ hắn quá. Nên quyết định không viết ra thôi. Cô muốn, cậu không được giận cô nữa.
Trong tiết, Giờ của giáo viên chủ nghiệm. Nghe bà cô thao thao trên bảng thật đinh óc. Thất Thất nằm dài trên bàn nhắm mắt muốn ngủ. Chợt tai nhột nhột. Cô vội mở mắt ra.
Chỉ thấy hắn nằm đối diện, nhét cái tai phone còn lại vào tai cho cô
Thất Thất đỏ bừng mặt
Ở phía dưới bàn
Tay hắn nắm lấy tay cô . Hai người cứ thế không nói gì
Thất Thất vui vẽ, nhoẻn miệng cười trộm.
Cô không biết trong lòng, cái cảm giác lâng lâng này là gì. Chỉ biết……. cô thích cảm giác đó. Luyến tiếc không muốn từ bỏ.
Phía bàn trên. My thấy Vũ mặt mày không tốt lắm. Liền lên tiếng ghẹo chọc
” Ôi! Buồn thối ruột rồi à. Hay để tao chơi trò hẹn hò cùng mày nhé”
” Ai thèm chơi với con điên mày”
Vũ liếc My một cái bén nhọn. Cô cũng không vừa, làm mặt quỉ với hắn. Hắn không thèm để ý nữa, liếc My thêm một cái rồi quay ra nhìn cửa sổ. Đợi hắn không nhìn mình nữa, My thu gương mặt tươi cười, nằm úp xuống bàn, đeo headphone vào tai.
……….
‘Hóa ra là tình yêu luôn cố chấp
Cứ hy vọng một ngày người sẽ thấy.
Rằng anh vẫn không ngừng, nhớ em đêm cũng như ngày
Bước đi thật nhanh giấu lệ tuôn rơi
Trước mắt là một bầu trời chơi vơi
Hoàng hôn khóc cho một người, vẫn vô hình giữa hai người….’ (Vô hình trong tim em MrSiro)
Người ta nói, khi buồn, nghe thấy bài hát nào cũng thấy rất giống mình.
Đoạn nhạc này. Sao lại giống cô và hắn đến như thế. Có quan tâm, có hướng về người đó bao nhiêu đi nữa, cuối cùng……….vẫn là vô hình trong tim người ta thôi.
Thế mà tại sao…
Vẫn cố chấp…..
.
Buổi tối, trên bàn ăn. Mọi người vui vẽ nói chuyện. Trọng Bảo theo thói quen gắp đồ ăn vào chén cho Thất Thất. Lại sợ Nhã Phong ghen tị. Cũng gắp cho hắn, và như lịch sự. Anh cũng gắp cho Ngọc Hân.
Khổ nổi Ngọc Hân và hắn mới không thèm. Đáp trả lại là cái lườm cháy mặt. Chỉ mỗi Thất Thất là biết điều. Gắp trả lại cho Trọng Bảo.
Bảo cười cười, ít ra cô cũng không vô lương tâm làm anh mất mặt .
Thất Thất ngó sang mặt hắn, thấy không ổn, liền thức thời gắp đồ ăn vào chén cho hắn. Nhưng sao mặt vẫn hầm hầm thế kia
” Cậu. Cậu ăn không ngon à…”
” Ừ đấy…”
Hắn sẵn giọng trả lời, đến nuốt không nổi cơm với mày.
Thất Thất nhăn mặt, quay sang cười gắp cho Ngọc Hân. Mọi chuyện là đều nhờ Ngọc Hân cả đấy, cô rất thích Hân.
Ngọc Hân nhìn cô đang cười nhăn nhở trước mặt. Quả nhiên, người ngốc có sức hút của người ngốc. Cô đây cũng bị làm cho thích rồi a.
Thích thì thích. Nhưng cô vẫn không buông tha chuyện chinh phục Nhã Phong đâu. Nhưng cứ để mọi chuyện xảy ra tự nhiên vậy. Cô sẽ chinh phục hắn bằng chính sức hút của mình ( quá xá tự tin đi)
Ăn tối xong. Hắn lôi kéo Thất Thất lên sân thượng ngồi.
” Của cậu nè. Em tiêu hết tiền rồi. Nên con này hơi nhỏ….”
” Gì thế này…..”
Hắn nhăn mặt. Nhìn con búp bê bé tẹo trong tay. Con nhỏ này tưỡng hắn thích búp bê thật rồi
” Thì đền cho cậu đấy thôi”
Nghe cô trả lời ngây thơ. Hắn chỉ biết ảo nảo thở ra. Cô ngốc như nào hắn còn không biết sao
” Thế sinh nhật mày ngày mấy?”
” Ơ… Qua rồi”
” Qua rồi???”
” Dạ. 26/3 Trùng với cậu ý”
” Trùng sao???”
” Em cũng ngạc nhiên lắm. Chúng ta cùng họ Uy. Sinh nhật lại cùng năm cùng tháng. Cậu này……Có khi nào chúng ta là anh em không???”
” Mày nói nhãm gì đó……”
” Em đùa thôi mà…..”
Cô xụ mặt nhìn hắn hung dữ. Cô cũng ngàn vạn lần không muốn vậy đâu, Nếu cậu và cô là anh em. Thật không biết sẽ như nào. Nghĩ đến thôi, cô rùng mình một phát.
” Thế tao tặng quà sinh nhật cho mày nhé”
” Thật á cậu…”
“Ừ. Nhắm mắt lại”
Thất Thất rất ngoan ngoãn nhắm lại. Hắn cười xấu xa, hôn chụt vào cái má hồng hồng đó.
Cô sau 3 giây đần người. Liền bừng tỉnh ôm má lên tiếng chất vấn
” Cậu.. Cậu làm cái gì đó”
” Thì quà sinh nhật mà. Mày không thích thì trả lại tao đi”
” Trả như nào”
” Hôn lại vào đây…”
Hắn nói. Cười gian xảo chỉ vào má trái
Thất Thất há hốc. Cậu cũng là khôn quá đi.
” Không nói với cậu nữa. Về ngủ đây”
” Ừ. Chúc tao ngủ ngon đi’
” Cậu ngủ ngon”
” Mày quên à con kia”
Thấy cô chần chừ mãi không tiến hành. Hắn trầm mặt nói giọng uy hiếp
” Mày hôn tao. Hay tao hôn mày”
Cô liền cuống lên. Tiến tới hôn thật kêu vào má hắn. Xong vội vàng chạy vù đi. Thật xấu hổ muốn chết.
Hắn cười tít mắt sung sướng, nói vọng theo cái bóng hồng hồng
” Vợ. Ngủ ngon”
Sáng sớm, Thất Thất đến phòng gọi hắn dậy. Đến giường giật lấy cái gối. Thế mà lại chẳng đá động gì.
” Cậu. Dậy đi học a”
“…..”
” Cậu…..’
“……….ừ…..”
Nghe hắn ậm ừ trả lời, cô vội lây hắn
” Cậu đã dậy chưa…”
” Hôn tao một cái. Tao liền dậy”
Thất Thất đen mặt nhìn hắn ngái ngủ. Liếc mắt, cầm gối đè lên mặt hắn
” Cậu vẫn là ngủ tiếp đi”
Mặt kệ đấy. Cho cậu ngủ đến chiều tối luôn. Cô quay lưng định đi thì tay như bị ai nắm. Chưa kịp định thần thì có một lực kéo lại, môi đã bị ai chạm vào.
Hắn lướt nhẹ môi cô. Rồi thả tay cô ra. Cười xấu xa
” Xem như tao nhượng bộ. Tao hôn mày cũng được”
Thất Thất nhìn hắn cười khì khì đi vào toilet. Cậu gần đây thật bạo gan. Lại lấy tay sờ lên môi. Cứ như một dòng điện vừa chạy qua tim, đập loạn nhưng thật thích.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!