Gả Vào Hào Môn 77 Ngày - Chương 1: Hôn sự của ta ta làm chủ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


Gả Vào Hào Môn 77 Ngày


Chương 1: Hôn sự của ta ta làm chủ


[Gả vào hào môn 77 ngày](hoàn)

Chương 1 Hôn sự của ta, ta làm chủ

Vân Khai hỗn loạn mà tỉnh lại, đầu óc ầm ầm vang lên ,muôn vạn hình ảnh chen chúc ập đến, nháy mắt dường như muốn vỡ ra.

Cô nhìn thấy trước cửa sổ sát đất, một nam nhân cao lớn đứng đấy, lờ mờ dưới ánh sáng, một tờ khuôn mặt tuấn tú thanh quý lãnh lệ.

Hắn hiện tại đang mặc quần áo, ngón tay thon dài rơi vào cúc áo bên trên, cử chỉ ưu nhã thong dong mà không mất quý khí.

Vân Khai ánh mắt mê ly mà nhìn hắn, tiếng nói khàn khàn suy yếu: “Ngươi là ai? ”

Cô muốn ngồi dậy, nhưng là chóng mặt nhức đầu, toàn thân mềm yếu vô lực.

Nam nhân nghiêng đầu nhìn Vân Khai trên giường, con ngươi lạnh lùng sâu thẳm, giống như lốc xoáy sâu không lường được.

Hắn chậm rãi đi đến bên giường, cả người tràn ngập áp bách, tựa như người thợ săn thần bí và nguy hiểm, mang theo ánh mắt xâm lược nhìn chằm chằm con mồi.

Vân Khai có chút không thở nổi, đầu óc bối rối và choáng váng, muốn mở to hai mắt nhìn rõ ràng, nhưng mí mắt lại trầm trọng mà hạ xuống.

Cũng không biết trải qua bao lâu, khi Vân Khai lần nữa mở mắt ra, trong phòng chỉ có một mình cô.

Nhưng lúc trước nửa mê nửa tỉnh, cô rõ ràng có thấy một nam nhân.

Từ từ

Tại sao cô lại ở trong khách sạn?

Cô nhớ rõ ràng chính mình mang theo không cam lòng cùng phẫn nộ, bị người ta lợi dụng hết giá trị, cuối cùng chết thảm trong bệnh viện.

Vân Khai trong đôi mắt, tất cả đều là khiếp sợ cùng mê mang.

Cô đột nhiên ý thức được cái gì, lập tức cầm lấy điện thoại đặt ở đầu giường.

Là điện thoại cũ của cô bốn năm trước, lại nhìn chính mình ở bên trong camera, không có bất kỳ vết thương trên mặt, trong lòng từng đợt vui mừng như điên, ngay lập tức lại nảy lên khó hiểu, sợ hãi cùng bất an.

Hết thảy giống như hư ảo quá không chân thực, cô dùng sức mà nhéo một cái lên cánh tay.

Cảm giác đau đớn rõ ràng truyền đến, cô xác định chính mình đã thật sự trùng sinh trở về, về tới thời điểm cô cùng Hoắc Đình Châu kết hôn! !

Tuy nhiêm cuộc hôn nhân này, là một cuộc hôn nhân khác thường.

Bởi vì chú rể Hoắc Đình Châu một tháng trước, đã gặp chuyện ngoài ý muốn mà chết.

Cô cũng không biết Hoắc Gia Lão Phu Nhân là xuất phát từ nguyên nhân gì, một mực muốn cưới vợ cho cháu trai Hoắc Đình Châu, chỉ biết mình bởi vì sinh thần bát tự bị Hoắc Lão phu nhân chọn trúng.

Kiếp trước, cô kịch liệt phản đối.

Bởi vì cô thích Hứa Già Nam từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, cho nên hôm nay không có ký kết hôn, mà là lựa chọn trực tiếp từ hôn.

Lúc từ hôn cô cũng không biết, Hứa Già Nam đã đi trước cô một bước đại náo Hoắc gia, chẳng những mắng Hoắc Đình Châu tâm ngoan thủ lạt, ông trời lại để cho hắn chết sớm chính là báo ứng, còn nguyền rủa Hoắc Đình Châu kiếp sau cũng là đoản mệnh quỷ.

Gia tộc Hoắc thị, là một gia tộc thần bí cổ xưa, nổi danh cường đại thế gia, sao có thể có thể để người khác tùy ý làm càn như thế.

Hứa Già Nam nháo xong vỗ mông rời đi, làm cho nàng cùng mẹ nhận lấy lửa giận, công ty thiếu chút nữa phá sản, nhiều lần trắc trở mới may mắn thoát nạn.

Nhưng mẹ lại bởi vất vả lâu ngày thành tật, từ nay về sau bệnh không dậy nổi.

Vân Khai suy nghĩ về điều này, trái tim giống như bị đao nhọn đâm một phát.

Nàng lập tức nắm lấy túi xách của mình, liền chạy như điên đi ra ngoài————.

Ở kiếp này, nàng tuyệt đối không thể lại để cho Hứa Già Nam, lấy danh nghĩa vì muốn tốt cho nàng sau lưng lại hại nàng! !

Vân Khai đi bằng tốc độ nhanh nhất tới Hoắc gia.

Hoắc gia vô cùng xa hoa và lộng lẫy dưới gốc cây thông, nàng vừa xuống xe liền chứng kiến Hứa Già Nam, đối diện với Hoắc Lão phu nhân tức giận bất bình mà hô to.

“Cháu trai của ngươi đã chết, cho dù muốn kết hôn, cũng có thể tìm người chết kết hôn, Vân Khai chắc chắn sẽ không gả cho cháu trai ngươi, các ngươi cũng không nên ỷ vào quyền thế khinh người quá đáng! ”

Hai sợ tóc xám Hoắc Lão phu nhân, đôi mắt trải qua gian nan vất vả ám chìm lạnh lùng nghiêm nghị, huyệt Thái Dương mơ hồ nhảy lên, tay vê phật châu thanh thúy rung động, hiển nhiên là đang khắc chế lửa giận!

Vân Khai hay tay bên người nắm thành quyền, đầu ngón tay hung hăng bóp chặt lòng bàn tay, áp lực toàn thân sôi trào khí huyết.

Cô hít một hơi thật sâu, đi nhanh về phía trước cất giọng nói: “Ta có nguyện ý gả hay không mắc mớ gì tới ngươi, Hứa Già Nam ngươi dựa vào cái gì thay ta làm chủ! “

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN