Gái Đến Ở Cùng Nhà
Gái Đến Ở Cùng Nhà - Chương 02
”Thôi bỏ mẹ rồi, xuân này con không về”-Em nghĩ thầm, nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh:
-Các anh có việc gì không?
Thằng đô nhất, chắc là bang chủ rồi, lớn tiếng quát:
-Việc cái cmm à, anh em bem chết nó cho tao!!!
Nó vừa dứt lời, cả chục thằng xông vào đánh em. Ông G lao vào cứu em cũng bị bem nốt. T vẫn ngồi trên xe, mắt rưng rưng chực khóc. Còn thằng TG thì té đi đâu mất, đờ mờ thằng bạn cờ hó, anh em gặp nguy mà nó chạy luôn. Bọn giang hồ cầm ống tuýp phang liên tiếp, em với ông G chỉ biết nằm dưới đất, ôm đầu chịu đòn. Chúng nó đánh em đến nỗi tai em ù đi, máu chảy từ thái dương xuống đầy mặt. Em không còn nhìn rõ mọi vật xung quanh nữa, chỉ thấy mờ mờ ảo ảo. Rồi bỗng chúng nó dừng đánh, từng thằng trong chúng nó nằm xuống…
Khi tỉnh dậy, em thấy mình nằm trong bệnh viện. T đang ngồi trông em, gục đầu xuống giường ngủ. Em lay T dậy. Thấy em tỉnh em nó mừng lắm, đi gọi bố mẹ em vào. Bố mẹ em vừa vào phòng đã chửi em ngu này nọ, tự dưng đi gây sự với bọn giang hồ. Mà em cũng không hiểu sao lúc đó em lại tức đến nỗi đánh nhau với chúng nó, dù sao thì T cũng chỉ mới quen mà thôi. Rồi ông bác sĩ vào bảo sáng hôm sau có thể ra viện được rồi, thế là bố mẹ em ra về, đúng là chẳng quan tâm gì đến con trai gì cả. T vẫn ở lại trông em. Cảm giác một nam một nữ một phòng tuy có hơi ngại ngùng nhưng em cũng thấy thinh thích các thím ạ.
-M thấy sao rồi?
-Đỡ rồi, hơi ê ẩm chút thôi. Mà anh G đâu rồi?
-Anh G không sao, đang ở nhà rồi.
-Mà sao M được cứu vậy?
-Nhờ TG đó, lúc mới bị chặn lại TG đã trốn đi rồi gọi tiếp viện tới rồi.
-Vậy hả, cứ tưởng nó chuồn thẳng luôn rồi chứ.
Rồi căn phòng lại chìm vào im lặng. Một lúc sau, T hỏi em:
-Tại sao lúc đó M lại làm vậy? M có thể giả vờ như không biết mà, dù sao thì chúng ta cũng chỉ mới biết nhau mà thôi.
-À ừ thì tại vì mấy thằng đấy M có thù từ trước rồi, nay có cơ hội thì múc chúng nó thôi.
-Chỉ vậy thôi à?
-Ừ, chỉ vậy thôi.
Rồi 2 đứa lại im lặng. Một lúc sau, T nói:
-Thôi muộn rồi, M ngủ đi, T về nhà đây.
-Ừ T về ngủ đi.
-Cảm ơn M.
Vừa dứt lời, em nó hôn chụt phát vào má em rồi chạy mất. Em đơ người một lúc mới bình tĩnh lại được, chẳng nhẽ em nó thích em à. Không chắc chỉ là một hành động trả ơn mà thôi. Cơ mà trả ơn không thì việc gì phải thế, chắc là có tình cảm với em rồi. Em cứ tự tdtt như thế cho tới gần sáng mới ngủ được. Chợp mắt được một tí thì bố mẹ đến đón về. Về nhà có sẵn ông G mặt dán đầy băng dang rộng vòng tay chào đón. Không thấy T đâu, chắc là vẫn còn ngại vụ hôm qua rồi. Em vào làm bát mì xong nằm đánh một giấc ở phòng khách luôn. Hôm đó cũng chẳng có thì đáng kể cả.
Tối rảnh em viết tiếp, bây giờ đi tập bboy cái đã.
-Thằng này mày có dậy đi học không thì bảo!!!
-Để tôi ngủ thêm tí nữa, vẫn sớm mà.
-Kệ mày, muộn cho chết.
Em lại nằm ngủ tiếp. Nằm được tầm 5 phút ông G lại vào phòng em lay lay gọi dậy. Cái đậu má đã bảo để ngủ thêm tí nữa mà. Em tức giận đạp cái chăn ra, định cho ông G một đấm vào mặt thì bắt gặp khuôn mặt khuôn mặt dễ thương của T. Em nó nhìn em rồi lấy tay che mặt, thét:
-Á!!!
Em vớ ngay cái gối che phần dưới, chạy thẳng vào nhà vệ sinh. Chả là em hay có thói quen đi ngủ mặc mỗi cái sịp cho nó mát, bình thường mẹ gọi dậy thì không sao nhưng hôm nay lại được T gọi.
Em xuống nhà ăn sáng, ngồi vào bàn ăn cùng T với ông G mà ngượng chín cả mặt. Đã vụ hôm trước còn chưa hết ngượng lại thêm vụ này. Cắm cúi ăn cho xong bát mì, em té vội đi học thì mẹ gọi giật lại:
-Mày đi đâu thế, chở bé T đến trường nhanh!
-Ơ nhưng mà…
Em hết nhìn T rồi nhìn mẹ, T thì quay mặt đi vì còn ngượng, mẹ thì nhìn em với ánh mắt hình viên đạn nên em cũng chẳng dám cãi lời. Thế là đành lũi thủi dắt con Asama thần thánh ra, T theo sau rồi leo lên xe. Đã thế ông G còn gọi với theo:
-2 đứa đi học vui vẻ nhá!
Vui cái đầu nhà ông, sau vụ lúc nãy thì vui bằng niềm tin à. Đi ra ngoài đường, em mở lời trước:
-M xin lỗi T nhé, tại M vô ý quá.
-Ukm không sao đâu, ngày xưa ông anh trai của T ở nhà cũng toàn mặc độc cái quần đùi thôi mà.
-Ông G lần trước nghỉ hè về nhà M, bố mẹ M đi vắng hết, ông ấy còn cởi truồng đi lông nhông trong nhà cơ.
-Anh em nhà M vui ghê ha-T cười khúc khích, nghe dễ thương lắm mấy thím ạ. Bọn em còn nói chuyện lan man, linh tinh nữa, nhưng rồi cuối cùng em cũng lấy hết can đảm hỏi cái chuyện hôm trước, cái vụ ở bệnh viện ấy
-Hôm đó, sao T lại làm vậy?
-Làm gì?
-Thì cái lúc ấy ấy…
-Lúc nào?
-Lúc ở bệnh viện ấy?
Em vừa dứt lời thì T nhảy tót xuống xe, thì ra là mải nói chuyện quá đến trường lúc nào không biết. Em đi vào lớp, không quên lượn qua căng tin làm cốc rồng đỏ. Vừa lên đến lớp, thằng TG đã nhảy ra bá vai bá cổ hỏi thăm tình hình sức khỏe:
-Sao không mày, có gãy chỗ nào không?
-Có gãy một chỗ trong quần, mày nắn hộ tao cái.
-Cút mau thằng bệnh.
Rồi thằng T, thằng P, thằng TA chạy ra hò hét ầm cả lên:
-Đậu má tưởng mày chết rồi chứ, thế là hết ăn cỗ rồi.
-Giời ơi là giời sao mày không chết đi để cho tao đỡ phải trả 5k hôm trước vay.
-Sao mày không chết đi cho đỡ chật đất, giời ời là giời.
Em cho mỗi đứa một cú lên gối hạ bộ đầy thiện chí rồi đi về chỗ. Cô chủ nhiệm bước vào lớp và thật bất ngờ, bước theo đằng sau là T!
-Hôm nay lớp chúng ta sẽ có bạn mới, em hãy tự giới thiệu về mình đi.
-Mình là T, mình mới chuyển từ thành phố A về, mong các bạn giúp đỡ.-T nói nhỏ
Ngay lập tức, dưới lớp rộ lên những tiếng xì xào bàn tán, chủ yếu là của mấy con dê cụ lớp em.
-Trời ơi ăn gì mà xinh quá vậy
-Gái thành phố có khác, ngon ghê
-Thôi các em im lặng nào, T em xuống ngồi cạnh bạn M đi, đó là chỗ trống duy nhất rồi.
T bước xuống ngồi cạnh em, trong bao ánh mắt thèm thuồng của mấy con dê cụ. Được ngồi cạnh gái, lại là gái xinh như T thì thằng nào cũng sướng, em cũng không phải ngoại lệ. Nhưng mà em đã xác định rồi, xinh thì xinh nhưng em đã xác định mục tiêu rồi, đó là H. Em cứ tự nhủ trong lòng “H ngon hơn, H ngon hơn” để tránh bị cám dỗ bởi người con gái ngồi bên cạnh. Cơ mà T cũng có sức hút thật, ngay tiết đầu tiên đã có một đống thư của đám con trai trong lớp gửi cho T, báo hại em phải chuyển thư mỏi cả tay. Trong giờ thỉnh thoảng em cũng quay sang ngắm T tí, có hoa không ngắm thì phí.
Thấy có người gọi, T cũng ra gặp. Trời ơi sao ngây thơ quá vậy T, chẳng nhẽ tự nhiên mấy bà đầu gấu đầu chó này gọi em ra sao. Em định chạy ra xem có chuyện gì thì
-Bốp
Một cú bạt tai chát chúa được một bà trong hội kia tung vào mặt T, làm em ngã xuống đất. Em vội xông ra, hỏi:
-Có chuyện gì vậy?
-Nó dám quyến rũ người yêu tao, làm người yêu tao bỏ tao theo nó!!!
Nghe tới đây, em biết là không phải vậy rồi. Dù chưa tiếp xúc đủ nhiều để có thể hiểu được T, nhưng em chắc chắn rằng, T không phải là người như vậy. Em bình tĩnh nói:
-Có gì nói chuyện đàng hoàng, đừng gây gổ đánh nhau ở đây.
-Tao không cần biết, mày xê ra!!!
Dứt lời, cả mấy bà đều xông tới T. Trong vô thức, em đã lao tới, ôm chặt lấy T, đưa tấm lưng của mình ra đỡ đòn. Mấy bà ấy cứ đạp, cứ đấm, cứ cào cấu, đau lắm, nhưng càng đau em càng xiết chặt vòng tay ôm lấy T, quyết không để em bị thương. Đánh chán chê, mấy bà ấy cũng bỏ đi, em dìu T vào lớp. T lí nhí:
-Cảm ơn M nha.
-Không có gì.
Tối hôm đó về nhà, tắm thì thấy xót xót ở lưng, ra soi gương mới thấy một đống vết cào cấu sứt cả da. Dù đã nghe tới miếng võ “Cào cấu long trảo thủ” của chị em nhưng đến tận bây giờ mới được diện kiến, quả là không hổ danh thiên hạ đồn đại. Tắm xong, bật máy định làm vài ván DotA thì có tiếng gõ cửa.
-Cứ vào-Em cao giọng like a giám đốc.
Cánh cửa mở ra, T đi vào, nói:
-M chỉ giúp T mấy bài lý với.
-Rồi đưa đây M xem nào.
Chả phải khoe với mấy thím, nhưng em học lý cũng nhất nhì lớp, hồi cấp 2 cô bảo vào vào đội tuyển nhưng em không vào để tập trung ôn thi cấp 3 thế nên mấy bài Lý trong sách giáo khoa với em chỉ là muỗi. Em ngồi xuống bàn, kêu T lấy cái ghế ra ngồi cạnh. Em vừa giảng vừa liếc T, phải công nhận là T dễ thương thật. Những lúc T không hiểu, cái mặt cứ nhăn lại, chu chu cái mỏ, nhìn đáng yêu lắm, chỉ muốn hôn cho một phát. Em công nhận là T xinh, rất xinh là đằng khác, thậm chí xinh hơn cả H, nhưng H em đã theo đuổi bao năm nay, đâu có dễ từ bỏ H mà theo T.
Giảng xong, T rủ em ra ban công hóng gió. Thế là em đành gõ vài dòng tạm biệt mấy chiến hữu trong clan DotA, mặc kệ trận kèo mấy củ. Em với T đứng dựa lan can, nói chuyện trên trời dưới biển. Rồi T hỏi:
-Hôm nay M có bị làm sao không?
-Không, chỉ bị xây xát một tí ở lưng thôi.
-T nợ M nhiều quá…
-Không có gì, dù sao T cũng là người nhà, mà là người nhà thì phải quan tâm tới nhau chứ.
Em ấy mỉm cười, nói:
-Ừ, cảm ơn M.
Rồi 2 đứa im lặng, nhìn xa xăm vào màn đêm. Một lúc sau, em ấy bỗng dựa đầu vào vai em. Ban đầu tưởng em ấy gợi tình mình, hóa ra em ấy buồn ngủ quá nên ngủ luôn. Em đành bế T vào phòng, đặt xuống giường, đắp chăn cho em ấy rồi đóng cửa về phòng mình. Bật máy lên check fb một tí xong nhảy lên giường nằm, vắt tay lên trán suy nghĩ. Thực ra thì em cũng có một chút tình cảm với T nhưng chỉ là một chút thôi. Em sợ rằng đó chỉ là chút say nắng tạm thời của bất kì thằng con trai nào khi tiếp xúc với gái xinh nên em quyết định không tiến tới, chỉ là bạn bè, bạn bè mà thôi
Kể từ sau vụ xô xát ở cửa lớp hôm trước, em và T đã nghiễm nhiên trở thành 1 đôi trong mắt mọi người. Tuy em cũng thấy thinh thích nhưng như đã nói ở chap trước, em với T sẽ chỉ là bạn mà thôi. Với H thì cái vụ hiểu nhầm hôm T chuyển đến nhà em em đã giải thích, H cũng hiểu nhưng từ đó đến giờ vẫn chưa tiến triển được gì. Thú thật với các thím là mặc dù theo đuổi từ năm lớp 10 tới giờ nhưng em với H vẫn chẳng là gì của nhau cả, thậm chí là còn hơi ngại ngùng xa cách, chắc tại em tán gái ngu. Cơ mà quên mất không giới thiệu với các thím về H, một trong những nhân vật chính trong câu truyện của em mà quên không giới thiệu, tội này đáng gạch. H là một học sinh giỏi nhất nhì lớp (giống em), nhà rất giàu, nghe nói bố kinh doanh bất động sản với ô tô gì gì đấy. Và đặc biệt nhất là H rất xinh, nhưng không xinh bằng T. Với những yếu tố đó tất nhiên H có cực nhiều vệ tinh theo đuổi nhưng hiện giờ em nó vẫn đang F.A. Và từ khi rộ lên tin đồn em với T là một đôi thì H đã xa cách nay lại càng xa hơn nữa. Vậy nên em đang tìm cách để gần gũi với H hơn nữa.
Sáng tới lớp, thấy H đã đến rồi, em bước tới gần, nở nụ cười thân thiện:
-Chào H, đến sớm thế.
Em nó mặt lạnh tanh:
-Chào T.
Em đi về chỗ mà lòng buồn không kể xiết. Điều gì làm em lạnh lùng với anh vậy H. Mặt buồn rười rượi, T để ý thấy hỏi:
-M làm gì mà buồn vậy.
-Đâu có, M bình thường mà.
-T lạ gì M nữa, buồn chuyện gì nói T nghe, có gì T giúp.
-Thôi chuyện này T không giúp được đâu.
Rồi em nó lúi húi lấy gì đó trong cặp ra, nhét vào tay em rồi mỉm cười:
-Ăn đi, mỗi khi buồn T đều ăn nó cho đỡ buồn.
Mở bàn tay ra, thì ra là một cái kẹo mút. Em cười nhẹ, tay bóc vỏ đút vào mồm, nói:
-Cảm ơn T nha.
-Không có gì.
Kẹo vị socola, đúng vị em thích. Không biết do sự quan tâm của T hay nhờ vị ngọt dịu của cây kẹo mút mà em cũng đỡ buồn hơn. Rồi cô chủ nhiệm vào, theo sau là một thằng con trai. Chắc lại học sinh mới đây
-Lớp chúng ta hôm nay có một học sinh mới. Bạn mới chuyển từ trường B sang, em hãy tự giới thiệu về mình đi.
Hắn nở một nụ cười tươi nhưng quảng cáo P/S, nói:
-Mình là L, mong được các bạn giúp đỡ.
Bọn con gái lớp em xôn xao hết cả lên. Ừ thì công nhận nó đẹp trai thật, điều đó em phải công nhận, nhưng chắc gì đã học giỏi hay tốt tính bằng em. Thằng L được xếp ngồi cuối lớp, nó đi xuống trong ánh mắt ngưỡng mộ của lũ con gái cùng sự gato của bọn con trai. Em kệ mẹ nó, không quan tâm, chức hot boy của lớp chú đừng hòng giật nhé.
Sự tự tin vào cái cương vị hot boy lớp của em đã bị dập tắt sau tiết Toán. Trong tiết Toán, cô cho một đề toán khó, cả lớp cắn bút nghĩ mãi không ra, cuối cùng chúng nó chỉ trông đợi vào em với H. Em cũng vắt óc nghĩ ghê lắm nhưng mãi vẫn không ra. Rồi một cánh tay giơ lên
-Thưa cô em giải xong rồi ạ-Thằng L tự tin
-Ồ em mới chuyển đến lớp mình à, được rồi em lên bảng giải thử cô xem.
Thằng L lên bảng, chỉ sau 5p nó đã giải xong bài toán khó, chữ nghĩa rõ ràng sạch sẽ, không chê vào đâu được.
-Tốt lắm, em về chỗ đi, cô cho em điểm 10, cả lớp cho bạn một tràng pháo tay nào.
Thằng L đi xuống, cười tươi rói trong tiếng vỗ tay rào rào của cả lớp. Nếu chỉ có vụ đó thôi thì em không nói làm gì, nhưng tiết Hóa, Lý tiếp theo, nó đều vượt mặt em hết. Từ một thằng ma mới, nó đã vụt sáng lên trở thành một hot boy của lớp và đẩy em xuống hạng dân thường. Thằng TG với lên an ủi:
-Thôi mày ạ, quân tử mười năm trả thù chưa muộn.
Đã thế, T còn nói:
-L học giỏi ghê ha M.
-Ừ-Em thừa nhận nhưng vẫn không giấu nổi vẻ gato.
Thằng này em công nhận là nó học giỏi, đẹp trai nhưng mà nó nham hiểu lắm các thím ạ. Nó nham hiểm như thế nào, chap sau em sẽ kể cho các thím nghe, giờ em tập bboy phát đã
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!