Gặp crush trong mơ
Chương 1: Gặp crush trong mơ
\”Reng reng!\” tôi vùng dậy mở hai con mắt cái gì? là mơ!. Ngươi may mắn đấy, nếu là sự thật ngươi sẽ biết tay của ta. Mà! không lẽ gặp thần chết trong mơ… không sợ không sợ …muốn bắt tôi xuống địa ngục á… Không đời nào chỉ là mơ thôi đó không phải sự thật. Nhảy xuống giường vệ sinh cá nhân và bắt đầu làm công việc của một học sinh. Nghe thì có vẻ nhanh nhưng đối với một con nề mề như tôi thì đi học muộn là cái chắc khỏi nói.
Bụp!!! Tôi cắm đầu xuống đất, hai đầu gối khựu từ từ đứng dạy. Azz.. tới rồi…vào cổng trường trong tôi hiện lên một cảm xúc không thể tả nổi , ờ thì cảm ơn con cún nó đuổi. Tôi chạy vào lớp vứt cặp xuống ghế, lớp thì đông đủ hết rồi. Chúng nó nhìn tôi bàn tán:
– \”Ôi trời, hôm nay chắc có bão\”_ Thảo nhìn tôi nói
– \” Đúng rồi! hôm nay Ngọc nhà ta đi học sớm quá, tôi đang mơ sao \”_ Quỳnh lấy tay dụi mắt
– \” Bọn mày thôi đi, tao đi học sớm thì có làm sao đâu mà phải ngạc nhiên chứ\” _Hai con bạn thân của tôi đấy, lắm chuyện và thích chêu chọc người khác.
Trống vang lên và lớp tôi là cái chợ vỡ, một bà cô bước vào chắc giáo viên mới trông mặt bực tức. Trong lớp dù đã có giáo viên mà như không, cô giáo lấy tay vỗ xuống bàn.
-\” Chật tự,các cô các cậu không biết tôn trọng giáo viên hả? có mặt tôi mà lớp vẫn như cái chợ, còn nói chuyện nữa tôi cho tiết này yếu\”_ Cả lớp cũng im lặng có vẻ lai lịch bà cô này ru ngủ tốt đây.
-\” Kể từ bây giờ tôi sẽ phụ trách giảng dạy bộ môn văn đến hết năm học \”_ OMG!!!
-\” Và, em vào đi \”_ cô dứt lời một nam sinh mới bước vào
-\” Đây là Hoàng Nhật Minh, học sinh mới của lớp ta, các em vỗ tay\”
\” bộp bộp!\”_ Chẳng ai thèm ngước đầu lên nhìn cả
-\” Sáng nay các em không ăn sáng hả? nói chuyện thì to, vỗ tay lại \”
\” bộp bộp bộp…\”
-\” Dừng, vỗ thế thôi\”_ Cô nhìn xung quanh bọn con gái lẫn con trai thì chấp tay mắt long lanh như muốn cầu xin cô cho ngồi kế bên, cô đảo mắt một hồi thấy chỉ có mỗi tôi không thèm nhìn mà cũi gục xuống bàn.
-\” bạn nữ bàn cuối kia đứng dạy\”
Mấy đứa xung quanh gọi tôi\” trong đầu loảng thoảng chữ \” cô gọi mày, Ngọc! \”
-\” Dạ cô\”_ tôi vội đứng dậy
-\” Chị vừa làm gì vậy\”
-\” Em ngủ \”_ cô nhìn cũng phải biết chứ
-\” Giờ này là giờ gì sao chị ngủ? Bây giờ cả lớp như chị thì tôi dạy ai nghe? họ tên chị là gì?\”_ Câu này tôi nghe chán ngấy rồi
-\” Em tên Lâm Như Ngọc\”_ lại có chuyện
-\” Ghi tên chị vào sổ đầu bài cho tôi\”
-\” Cô em không cố ý mà \”
-\” Chị ngậm mồm chị lại cho tôi, chị đang làm mất thời gian của cả lớp đấy, còn Nhật Minh ngồi cạnh Ngọc đi, chúng ta bắt đầu bài học\”
Đi học được mấy ngày mà tối nào thầy cô cũng gọi điện cho bố mẹ, quan tâm mình thật đấy. Mỗi tiết học thời gian đều trôi rất chậm, không biết bao giờ hết tiết cho tôi về ăn cơm đây chứ!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!