Gặp crush trong mơ - Chương 23: Không hay (4)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
198


Gặp crush trong mơ


Chương 23: Không hay (4)


Nhẫn tâm Hạo Thiên bước đi… Đình Vũ dần thả lỏng tôi, mất cảnh giác

\” Bùm \”_ Hạo Thiên quay đầu lại rút súng bắt rơi súng trên tay Đình Vũ xuống đất. Thừa thời cơ tôi chạy ra khỏi tay Đình Vũ, mọi thứ xảy ra quá nhanh và tôi phối hợp rất ăn ý. Bọn họ lơ ngơ ngác, Hạo Thiên kéo tôi chạy thì ra hắn tới đây một mình. Sau hơn một phút tất cả hoàn hồn bình tĩnh, bọn đàn em giơ súng nhắm vào chúng tôi đang chạy từ xa thì Đình Vũ ngăn lại. Bọn đàn em thắc mắc

– Đuổi theo bắt cô gái kia _ ra lệnh cả một đám cất súng chạy bắt tôi

Lúc này hai chúng tôi chạy khá xa khá mệt, bọn họ vẫn đuổi theo buổi tối nên tạo cơ hội cho tôi. Mỏi chân trời chợt đổ mưa khuya tôi trượt sầy da chân, Hạo Thiên cõng tôi đến ngồi nghỉ dưới gốc cây. May mắn trời chỉ mưa không có sấm sét, tiếng rào rào lớn rõ rệt. Cơ thể tôi lạnh ngắt ngồi bệt sệt cạnh Hạo Thiên.

– Tôi biết anh sẽ cứu tôi mà hihi _ 🙂 tự an ủi bản thân

– Vì tôi mà cô gặp nguy hiểm…

Đột nhiên

Bàn tay hắn dang rộng đẩy đầu tôi dựa vào hắn tôi run lẩy bẩy. Muốn thốt nên lời bị ngăn lại đột ngột bằng cái cưỡng hôn 🙁 mọi hành động của tôi đều bị ngăn lại

– Cô gái đó đâu?.. _ Tiếng bước chân tiến về cái cây chúng tôi đang lấp phía sau. Tôi sợ quay lại đó lắm, còn cái tên này tôi đang thiếu ô xi. Giữ im lặng là được cần gì đến mức này. Càng gần Hạo Thiên càng giữ chặt tôi

– Rút về_ tên chỉ huy lên tiếng tất cả bọn họ rời đi. Hạo Thiên buông vẫn không buông tha cho tôi, tên biến thái này

Bọn họ đi hẳn, tôi đẩy hắn ra. Lau miệng lấy lại ô xi.

– lợi dụng tôi anh được lắm _ liếc mắt nhìn biểu cảm sắc mặt hắn rất biến thái mồm nhìn tôi mà khẽ cười chọc tức.

Không chịu nổi nữa tôi quay sang ngang nôn ồng ộc hứng nước mưa xúc miệng chục lần.

Phải qua đêm ở nơi rét mướt sao huhu? Hạo Thiên nhìn cơ thể tôi run lẩy bẩy khẽ một cơn gió thổi qua cứng đờ. Biết hắn đang nhìn trộm và còn cởi áo khoác

– Đồ lưu manh anh còn định làm trò gì nữa _ mắt tròn xoe hoảng hốt, mặt hắn xích lại gần tôi nói nhỏ:

– Làm trò của lưu manh _ Tôi quay mặt đi không thèm nhìn biểu cảm kinh dị

Hắn đắp áo lên người tôi nhẹ nhàng. Haizzz …tưởng gì.

~~ sau đó~~~ Hạo Thiên cũng chẳng làm gì và tôi thiu thiu ngủ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN