Gặp Được Em Là Chân Mệnh - Hi Văn
Chương 1:Lâm Ý Nhiên ư là bị ép buộc
“Alo…”
“Lâm Ý Nhiên…”
Vừa nhấc máy,Lâm Ý Nhiên đã phải để chiếc điện thoại cách xa màng nhĩ của mình để tránh bị tổn thương.Tại sao ư? Vì đầu dây bên kia đang phát ra âm thanh cực kì khủng khiếp nha.Nguyên nhân không ai khách chính là do cô bạn thân của nàng Hoàng Bảo Hân.
Nguyên nhân tại sao cô bạn thân của Lâm Ý Nhiên lại nổi trận lôi đình như vậy chính là do Lâm Ý Nhiên đã để lỡ 2 cuộc gọi của nàng ta.Bình thường chỉ cần Lâm Ý Nhiên chưa bắt điện thoại của nàng ta quá 3 tiếng chuông reo là nàng đã nghe đủ bài diễn văn trách móc của Hoàng Bảo Hân nói gì đến lúc này,nàng còn để đến cuộc thứ 3 mới nhấc máy chứ.Nhưng cũng trả trách Lâm Ý Nhiên được,vì chỉ cần trong giờ làm việc y nàng để chế độ im lặng nha,nói gì đến chuyện nàng biết được có cuộc điên thoại của Hoàng Bảo Hân.Cũng may nhân lúc đi vệ sinh,Lâm Ý Nhiên vô tình lôi điện thoại ra xem mới phát hiện ra cuộc gọi đang hiện trên màn hình.
“Này uy,cậu có đang nghe mình nói không hả?” Tiếng Hoàng Bảo Hân vẫn đang trong tình trạng phẫn nộ mà nhắc nhở.Điều khiến Hoàng Bảo Hân phẫn nộ hơn nữa là đầu dây bên kia đang trong tình trạng im lặng khiến nàng cả thấy mình đang độc thoại giống như khi mình tự ngồi một góc sáng tác truyện nha.
“L Â M Ý N H I Ê N” Hoàng Bảo Hân phẫn nộ thực sự hét tên cô bạn đang không để lời nói của mình vào tai.
“Đây đây mình xin lỗi,mình xin lỗi nha bảo bối” Lâm Ý Nhiên lúc thấy Hoàng Bảo Hân hét tên mình lần nữa mới rối rít xin lỗi.
“Cậu được lắm,gọi đã không thèm nghe máy xong giờ không thèm cả nghe mình nói.Được rồi,tình bạn chúng ta từ đây coi như chưa từng có ” Hoàng Bảo Hân tỏ vẻ giận dỗi nói
“Nè Bảo Hân mình thực sự xin lỗi,mình không cố ý chỉ là trong giờ làm việc mình tắt điện thoại.Bảo bối à,tha lỗi cho mình lần này nha!” Lâm Ý Nhiên ra tiếng giải thích chỉ mong một lần Hoàng Bảo Hân có thể hiểu.Lâm Ý Nhiên suy nghĩ nếu thực sự lần này Hoàng Bảo Hân không tha lỗi cho nàng thì nàng không biết phải làm sao nữa.
Nhớ có lần,cũng chỉ do không nghe điện thoại của Hoàng Bảo Hân mà nàng ta từ mặt nàng hai tháng trời,mặc cho nàng hết sức xin lỗi.Nhớ lần đó Lâm Ý Nhiên phải xin nghỉ làm một tuần để dẫn Hoàng Bảo Hân đi du lịch coi như tạ lỗi với nàng ta mãi sau này mới nối lại được tình bạn nha.Chỉ cần nghĩ lại khỏang thời gian đó là Lâm Ý Nhiên không khỏi rùng mình.Cơ vì Lâm Ý Nhiên thực ra cũng chỉ có mỗi nàng ta là bạn với mình,nàng không phải không tiếp xúc nhiều với người khác,chỉ là nàng không giỏi giao tiếp với mọi người.Chẳng vậy mà nguyên thời đi học,Lâm Ý Nhiên cơ hồ chỉ có Hòang Bảo Hân làm bạn.Mãi sau này khi làm việc,cũng may A Hạ cùng Tiểu Ngữ thuộc tuýp người hoà đồng,chủ động bắt chuyện với Lâm Ý Nhiên nên sau một thời gian dài mới Lâm Ý Nhiên mới có chút thỏai mái để nói chuyện.
Thấy đầu dây bên kia vẫn im lặng,Lâm Ý Nhiên lúc này đứng trước gương bỗng trở nên căng thẳng hơn,nỗi lo trong lòng nàng ngày càng tăng cao.
“Bảo Hân à?” Lâm Ý Nhiên rụt rè gọi nhỏ như muốn xác định đầu dây còn giữ máy không,phải đến câu thứ ba Lâm Ý Nhiên mới bớt căng thẳng khi đầu dây bên kia đáp lại:
“Muốn mình tha lỗi cho cậu cũng được,chỉ cần…” Hoàng Bảo Hân đáp nửa vời khiếp Lâm Ý Nhiên không khỏi sốt ruột
“Chỉ cần gì?” Thấy Lâm Ý Nhiên có vẻ sốt ruột,Hoàng Bảo Hân tiếp lời
“Tối nay cậu phải tham gia bữa liên hoan lớp ” Lâm Ý Nhiên sau khi nghe câu trả lời của của Hoàng Bảo Hân không khỏi giật mình.Lâm Ý Nhiên ấp úng
“Nhưng…” chưa kịp nói hết câu,Hòang Bảo Hân đã đáp trả một cách gắt gao:
“Không nhưng nhị gì hết” Lâm Ý Nhiên nghe xong câu trả lời của Hoàng Bảo Hân,giải thích:
“Tối nay mình có hẹn mất rồi” Lâm Ý Nhiên nhè nhẹ đáp lại.Hoàng Bảo Hân nghe vậy,có chút bực,nghĩ bụng chắc Lâm Ý Nhiên đang viện cớ để tránh tham gia đây mà.Đây cũng không phải lần đầu nàng từ chối,nhớ mấy bữa liên hoan lớp trước kia nếu không phải có hẹn thì lại là tăng ca..vân vân và vân vân.Hoàng Bảo Hân tự cho rằng lần này Lâm Ý Nhiên lại lấy cớ từ chối nên dứt khoát không nhượng bộ
“Nếu tối nay cậu không xuất hiện thì tình bạn chúng ta coi như kết thúc” Hòang Bảo Hân nói giọng đe doạ Lâm Ý Nhiên rồi cơ hồ ngắt điện thoại.Nghe tiếng tút kéo dài,Lâm Ý Nhiên thực sự não lòng.Nàng không biết làm sao nữa.Cất điện thọai Lâm Ý Nhiên trở lại công việc mà không khỏi suy nghĩ.
Lâm Ý Nhiên suy nghĩ những lần trước cô quả thực có hơi quá khi năm lần bảy lượt viện cớ từ trối họp lớp cao trung nhưng lần này thực sự cô có hẹn với tiền bối a.Bây giờ mà lỡ hẹn với tiền bối quả thực không tốt.Xem lại lịch hẹn,Lâm Ý Nhiên xác định thời gian giữa hai cuộc hẹn với nhau,tính toán một chút,xem ra chỉ có vậy mới thỏa đáng a.
Vì tiền bối có báo trước với Lâm Ý Nhiên buổi hẹn hôm nay có lẽ sẽ hơi muộn vì anh còn đang trong quá trình hoàn thiện bản thiết kế trong bộ sưu tập sắp ra mắt không lâu nữa.Nên Lâm Ý Nhiên có thể ghé qua bữa tiệc họp lớp một chút sau sẽ rời đi sớm hơn dự liệu,vậy là sẽ ổn thỏa cả hai.
Chẳng mấy chốc đã đến giờ tan tầm,Lâm Ý Nhiên cũng vậy mà sắp xếp lại một lượt các bộ trang phục trong cửa hàng một cách gọn gàng ngay ngắn rồi mới lấy túi rời khỏi bách hoá Tầm Minh.Lâm Ý Nhiên trên đường trở về phòng trọ không quên nhắn cho Hoàng Bảo Hân lấy địa chỉ liên hoan.
Trở về phòng trọ Lâm Ý Nhiên nhanh nhảu xả nước lấy một bộ y phục phù hợp mau chóng tắm sạch sẽ.Chỉ sau ba mươi phút,Lâm Ý Nhiên bước ra khỏi phòng tắm,mái tóc vẫn ướt nhỏ giọt trên sàn nhà.
Lâm Ý Nhiên sấy khô mái tóc rồi búi gọn lên đầu,làm lộ ra phần cổ trắng ngần thanh thoát.Bộ y phục Lâm Ý Nhiên chọn hôm nay là một bộ đồ đơn giản nhưng vẫn gọn gàng.
Chiếc áo ca rô cổ vuông làm lộ ra phần da trắng mịn cùng phần xương quai xanh mảnh mai vô cùng hút mắt,kết hợp phần tay áo bánh bèo giúp bộ đồ trông mềm mại hơn.Chiếc chân váy cạp cao giúp tôn lên vòng eo nhỏ nhắn,cũng như khiến thân hình nhỏ bé của nàng có phần cao hơn.Phần chân váy được thiết kế kiểu đuôi cá xoè ra khiến bộ đồ trở lên nữ tính hơn,màu đen tuyền của chiếc chân váy còn làm tôn lên đôi chân mảnh mai nõn nà của Lâm Ý Nhiên.
Lâm Ý Nhiên khá ưng ý với bộ đồ này,đơn giản nhưng vẫn tôn lên vẻ đẹp riêng của bản thân.Lâm Ý Nhiên lúc này chỉ thoa thêm chút son màu hồng đào có chút bóng nhẹ khiến đôi môi trở lên căng mọng,khiến người nhìn vào chỉ muốn cắn một cái,thêm chút má hồng khiến khuôn mặt nàng càm thêm ngọt ngào.
Vừa kịp hoàn thiện xong thì điện thoại Lâm Ý Nhiên vang lên,liếc màn hình là cô bạn thân Hòng Bảo Hân gọi.Lâm Ý Nhiên nhanh nhảu bắt máy:
“Mau đến đi,mọi ngừoi đông đủ hết rồi a” Hoàng Bảo Hân cứ thế thúc giục nàng.Lâm Ý Nhiên lúc này chỉ ậm ừ rồi nhanh chân đến bữa tiệc.
Cứ vậy mà Lâm Ý Nhiên ư là bị ép buộc đến bữa tiệc liên hoan.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!