Gặp Người Đúng Lúc - Tống Thị Phương Anh
Phần 16
Nếu như một ngày nào đó khi bạn nhìn thấy những điều kinh khủng mà bản thân chưa bao giờ dám nghĩ đến,nó lại hiện hữu ngay trước mắt…những điều tàn ác do chính người đàn ông đó gây ra.Người mang gương mặt của người mà tôi thầm nhớ thương nhưng trong hắn thì không phải,hắn là một con quỷ…
Bạch Hổ tiến tới gần Bông…
-Tiểu Bông ngươi đang quá vô phép rồi đấy,mau xin lỗi Vương Quân đi.
-Tại sao tôi phải xin lỗi kẻ tàn ác đó,kẻ khiến máu chảy thành sông,kẻ khiến cho cả phụ nữ và trẻ em đều run sợ,đến phụ nữ có thai hắn cũng không tha,vậy thì tại sao tôi phải xin lỗi hắn chứ,hãy nói là tại sao đi…
Bạch xà đi tới tát vào mặt Bông
-Câm miệng và quỳ xuống ngay,nhanh lên ngươi chán sống rồi…
Bạch xà nháy mắt Bông…nhưng Bông kiên quyết bướng bỉnh…
-Tôi k hiểu các người tôn thờ ông ta vì điều gì ,vì tội ác mà ông ta gây ra các người lại đi tôn thờ …tất cả các người tay đầy nhuốm máu bẩn…
Vương Quân ánh mắt bốc hoá ,lửa phun ra từ đôi mắt ông ta…giọng ông ta khiến cả hang động rung lên…
-Ngươi lấy tư cách gì để có thể soi xét ta…
-Ta không phục kẻ tàn ác như ông,đâu phải cứ độc ác mới có thể khiến kẻ dưới khuất phục…Kẻ ác từ trong tâm,trong thâm tâm ông đã là một con quỷ thì vĩnh viễn không thể thay đổi,xuất phát điểm đã khiến tất cả xa lánh,một kẻ đáng sợ…
Cả Mạnh Bà cùng bạch xà và bạch hổ đều sợ vội quỳ rụp xuống dưới chân Vương Quân,ông ta dơ tay lên tưởng sẽ trừng phạt Bông nhưng bàn tay của ông ta bốc lửa ngùn ngụt tiến tới gần Bông làm cô thấy nóng vội lùi lại,ông ta cũng bất giác rụt bàn tay lại rồi quay đi dáng vẻ rất buồn bã…
Bước vào đám lửa rồi biến mất,ánh mắt Vương Quân dường như cảm thấy bàn tay ông ta phát hoả không thể chạm tới gần Bông vì cô là con người còn ông ta là một con quỷ điều đó khiến ông ta cảm thấy khoảng cách là quá xa…
Tin tức lập tức đến tai Thái Hậu…
Bạch xà báo cáo toàn bộ câu chuyện ,Bông đứng trước mặt Thái Hậu khiến bà tức giận.Bà lôi Bông đến dưới chân ma cung rồi chỉ lên …
-Cô mau quỳ xuống,hãy cầu xin sự tha thứ từ Vương Quân,cô có tư cách gì mà sỉ nhục con trai của ta,ta đã sai lầm khi đưa cô đến gần nó…
-Đó không phải là người mà con cần tìm,người đàn ông mà con biết là người hiền lành ,luôn biết nhẫn nhịn chịu đựng chứ k phải là một con quỷ sát hại tất cả…
Thái Hậu tát vào mặt Bông
-Nếu k có Vương Quân thì tất cả sẽ loạn cô hiểu không,cô hiểu được ngài bao nhiêu mà có thể nói như vậy…
Vương Quân bên trên ma cung ngồi gẩy đàn ,gương mặt ông ta lầm lỳ,gió thổi vù vù…bàn tay ông ta gẩy đàn nhanh thoăn thoắt đến khi dây đàn đứt phựt vào tay ông ta chảy máu,máu của ông ta màu đen chứ không phải là màu đỏ,Vương Quân nhìn máu của mình rồi trầm tư…
Bạch xà và bạch hổ đứng từ xa lo lắng
-Bạch hổ này tôi lo quá ngài ấy dường như bị sốc trước lời nói của con ranh ấy.
-Tôi chỉ thắc mắc Nhị Tôn đưa tiểu Bông tới đó để cho xem quá khứ của Vương Quân nhằm mục đích gì?
-Thì hắn muốn gả cháu gái của hắn cho Vương Quân nhưng ngài ấy từ chối đấy còn gì?
-Hắn biết sẽ bị từ chối ,hắn cố tình…?
-Cố tình chia rẽ tình địch quan trọng nhất của cháu gái hắn chính là tiểu Bông,vì hắn biết lúc lịch kiếp Vương Quân khi đó là con người đã yêu say đắm Bông,hắn cho Bông biết người trước mặt cô là Vương Quân của ma giới chứ k phải là gã ăn mày mà cô đem lòng yêu thương…
-Hòng để Bông sợ rút lui và hắn đã thành công,nham hiểm thật…nhưng Vương Quân chưa bao giờ thế này,liệu nỗi buồn này là của phần con người trong ngài ấy hay là chính ngài ấy đang tổn thương…
-Khổ thân Vương Quân của tôi…con quỷ Bông đó ăn nói cũng gớm lắm cơ…
Thái Hậu tức giận cho người nhốt bố mẹ Bông lại còn cô bị đầy xuống làm cung nữ…
Hằng ngày Bông bị các cung nữ sai vặt rồi hành đến tận đêm vẫn còn đang ngồi giặt,thế nhưng cô vẫn chưa chịu khuất phục…đồ giặt sạch đã khô Bông rút vào thì một cô cung nữ cố ý đổ nước lên đống đồ…
-Ôi trời ngại quá ,phiền cô đi giặt lại hết đi kẻo mai các chủ nhân k có đồ mặc lại bị phạt đấy
Cô cung nữ kia cùng mấy người nữa cố tình ức hiếp Bông,Bông tóm tay
-Xin lỗi tôi ngay
Cô gái kia giật tay lại và gay gắt
-Ngươi là cái thá gì mà bắt ta phải xin lỗi,chỉ là một con tiện tì bị thái hậu tống cổ đi thì tư cách gì lớn giọng ở đây…
Cô ta đi qua đẩy đổ Bông ngã ra sau,tay cô chống về sau bị sái tay…Bông vừa giặt,tay vừa đau đến mức chảy nước mắt…cô ngồi nghĩ về lời Thái Hậu nói.
“ Ngươi sẽ phải trả giá cho lời nói và hành động của mình vì đã sỉ nhục con trai ta,bố mẹ ngươi sẽ phải chịu hình phạt vì đã sinh ra đứa con vô phép tắc như ngươi”…
Bông nghĩ đến bố mẹ mà xót xa,cô cũng nhớ người cha của mình đang ở thế giới con người…
Cô cung nữ đến chỗ Thỏ nhận quà ,Thỏ cười ngạo nghễ.
-Làm tốt lắm cứ hành hạ nó cho ta
-Dạ vâng cứ để cho thần lo thưa Vương Hậu
-Cứ tưởng nó là cái gai nhưng hoá ra nó cũng chỉ đến thế mà thôi…Thái Hậu đã ghét bỏ thì nó khó có cơ hội sống…
-Dạ cô ta bây giờ ở đấy đang bị hành sống không bằng chết thưa người
-Chỉ cần cô ta chết,ta sẽ cho ngươi lên cung chính làm việc
-Dạ vâng ,thần xin cám ơn Vương Hậu…
Vua và Thứ Phi ngồi bên ven hồ tâm sự
-Ta thấy em để cho Vương Hậu tiếp quản mọi việc trong cung như vậy khác nào em tự đánh mất vị trí của mình.
-Chúng đang tự cắn xé lẫn nhau,kịch hay còn dài và em muốn em chỉ đứng từ xa k chịu trách nhiệm về bất cứ điều gì lúc này…
-Vua Tiên Giới có lời mời ta.
-Ông ta nói gì
-Ông ta nói hãy hợp tác để cùng loại bỏ Vương Quân
-Thật sao ạ,cơ hội đến rồi ngài đã có hậu thuẫn
-K thể ngày một ngày hai được,phải án binh bất động,k được nôn nóng.
-Dạ vâng…
Sau 1 tháng Bạch Xà vô tình gặp Bông trong hoàng cung,hắn không nhận ra Bông bởi cô gầy gò và trông như một cái xác khô…
Anh ta ám ảnh hình ảnh đó cho tới khi bê trà lên cho Vương Quân ,Bạch xà khẽ nói.
-Thưa người,hoa bỉ ngạn trong cung đang nở rộ rất đẹp,người có muốn đi thưởng hoa không ạ.
-Cũng được…
-Vậy ngày mai giờ hoa nở đẹp nhất thần xin phép đưa người đi xem ạ…
Tại Tiên Giới
Vua tức giận tát công chúa
-Ta nói quên hắn đi,ai cũng được nhưng k phải là hắn hiểu không?
-Con chỉ yêu Vương Quân,con nguyện sống làm người của ngài,chết cũng sẽ là người của ngài ấy…
-Ta sẽ giết chết hắn
-Vậy đồng nghĩa người sẽ giết con
-Con…
Hoàng Hậu can ngăn
-Linh Ngọc sao con cố chấp vậy,mau xin lỗi cha đi …
-Con k sai con k sai
Vua tức giận
-Nhốt nó lại k có lệnh của ta cấm nó rời cung nửa bước
Linh Ngọc bật cười rồi nước mắt khẽ rơi …
Vương Quân tới chỗ hoa bỉ ngạn ,ông ta đang nhìn thì một cơn gió lớn tới,dưới chân ông ta xuất hiện một chiếc khăn tay,Vương Quân cúi xuống nhặt rồi ngẩng lên thấy Bông trong bộ quần áo người hầu nhem nhuốc,người gầy xanh xao môi khô như thiếu nước,bàn tay rỉ máu ở các đầu ngón tay và đang bê chậu đồ giặt,Bông cúi đầu và xin lại chiếc khăn.
-Chiếc khăn đó của tôi…
Vương Quân đưa về phía Bông,cô vừa tóm lấy chiếc khăn thì cũng là lúc Vương Quân kéo cô thật mạnh về sát người ông ta…tay Bông đau khẽ kêu…ánh mắt nhìn nhau
-Bởi vì ngươi nên ta sẽ k tranh luận sự thật,cái giá của sự si mê bị trừng phạt bằng nước mắt.Thứ tình cảm mà ngươi dành cho hắn chỉ như cát lún giữa các ngón tay…
-Dù vậy tôi vẫn chấp nhận mọi thứ để đánh đổi lại có thể bên người ấy,đau khổ mấy cũng có thể chịu đựng được…chỉ cần bên trong ông anh ấy vẫn tồn tại thì tôi tin ngày nào đó anh ấy sẽ xuất hiện…
Vương Quân nghiến răng
-Hắn là kẻ thấp kém mà ta cần loại bỏ
-Nhưng lại là người mà tôi yêu,người tôi yêu là anh ấy không phải ông…
Vương Quân nghe câu đó xong mặt rất k vui,ông ta cúi xuống khẽ hôn lên môi Bông…
Trời đất như xoay chuyển khi Vương Quân lần đầu tiên trong đời chủ động hôn đàn bà…
–
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!