Gía như em đừng gặp anh
Chương 4
*************************************
Nhiếp Cẩn Y lấy lại tinh thần, chỉnh chăn cho Phong Bác Thần rồi lấy một bộ chăn gối khác trải lên sofa trong phòng ngủ. Nhiếp Cẩn Y khẽ vuốt ve khuôn mặt Phong Bác Thần:
-“Ngủ ngon”
Nhiếp Cẩn Y tắt đén rồi leo lên sofa ngủ…
**************************************
Sáng hôm sau,
“Ưm..” Phong Bác Thần khẽ rên một tiếng rồi lấy tay che mặt lại. Phong Bác Thần ngồi dậy, lấy tay vuốt mi tâm rồi xốc chăn xuống giường. Hắn nhìn ảnh cưới treo đầu giường rồi nở nụ cười tự giễu…
**********************************
“Cộp..cộp..” Nghe thấy tiếng động từ cầu thang, Nhiếp Cẩn Y từ phòng bếp bước ra, nở nụ cười niềm nở:
-“Em có nấu bữa sáng, anh vào ăn cùng đi.”
Phong Bác Thần không thèm liếc nhìn Nhiếp Cẩn Y, lạnh đạm trả lời:
-“Không cần.” Nói xong rồi bước ra cửa. Đột nhiên hắn dừng chân lại:
-“À, lần sau không cần làm bữa sáng cho tôi đâu.”
-“Vâng.” Nhiếp Cẩn Y thu nụ cười, nhìn bóng lưng khuất, đôi môi khẽ mím lại. Cô bước vào phòng ăn ngồi xuống, cầm miếng bánh sandwich rồi cười với khoảng trống đối diện:
-“Chồng, chúc anh ăn ngon miệng.”
*********************************
Phong Bác Thần chạy xe thẳng vào gara dưới tầng hầm của công ty rồi bước vào thang máy chuyên dụng.
“Ting”Cánh cửa thang máy mở ra, Phong Bác Thần bước ra trong sự ngạc nhiên của mọi người.
-“Tổng…tổng giám đốc…”Trợ lý nhìn Phong Bác Thần đầy vẻ ngạc nhiên rồi thu lại biểu cảm thất thố của mình.
-“Vào phòng tôi báo cáo công việc.” Phong Bác Thần lạnh nhạt lên tiếng rồi bước vào phòng.
-“Vâng.” Trợ lý ôm tập tài liệu, chuyên nghiệp gật đầu.
“Cạch” Tiếng cửa phong Tổng giám đốc đóng lại, đám thư kí bắt đầu bát quái đủ thứ chuyện.
Thư kí A:”Này không phải hôm qua là đám cưới của tổng giám đốc đúng không?”
Thư kí B:”Đúng rồi.”
Thư kí C:”Thế tổng giám đốc…”
Thư kí B:”Chắc là tổng giám đốc lạnh nhạt với vợ đấy, dù sao thì đám cưới thương nghiệp mà.”
Thư kí A:”Thế này thì tội cho phu nhân tổng tài vì cưới một người mặt lạnh.”
-“Mấy người không làm việc sao?” Một trong những thư kí đó lên tiếng. Đám người bát quái thầm bĩu môi trng lòng nhưng ngoài mặt thì cung kính:
-“Vâng, tụi em xin lỗi”
****************************************************
Lúc này, Nhiếp Cẩn Y đang còn ở nhà: “Hắt xì….hắt xì…..”
-“Mình bị cảm rồi sao” Cô khẽ lẩm bẩm.
****************************************************
#Writer: Kem_Matcha_Bánh_Trà_Xanh..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!