Giá Như... - Chương 49: Xấu hổ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Giá Như...


Chương 49: Xấu hổ


Edit: V.O

Mộ Thiên Tinh gật đầu, Tương Quý Thần dẫn cô đi dạo từ phòng làm việc ra tới vườn hoa bên ngoài, nhìn tất cả những thứ quen thuộc này, chuyện cũ nổi lên trong lòng từng chút một.

Hai người vào vườn hoa, lúc này, trong vườn hoa muôn hồng nghìn tía, hoa tươi nở rộ, Mộ Thiên Tinh thấy được xích đu trong vườn hoa, vui mừng chạy tới: “Cái này vẫn còn sao?”

Tương Quý Thần gật đầu đương nhiên: “Đồ em thích dĩ nhiên phải cất giữ!”

Mộ Thiên Tinh từ từ ngồi lên, Tương Quý Thần hết sức chủ động đi đến phía sau cô giúp cô đẩy xích đu, nhìn khuôn mặt Mộ Thiên Tinh tươi cười rực rỡ, lòng Tương Quý Thần mềm nhũn, đây là người phụ nữ anh yêu!

“Thiên Tinh! Anh yêu em, gả cho anh đi!”

Lúc xích đu dần dần chậm lại, đột nhiên Tương Quý Thần chuyển đến trước mặt Mộ Thiên Tinh, quỳ xuống trước mặt cô, tay anh cầm một chiếc nhẫn sớm đã chuẩn bị, ánh mắt thâm tình lại tràn đầy mong đợi.

Mộ Thiên Tinh mím môi không nói, từng có một lần hôn nhân, khiến cô cảm thấy sợ kết hôn, bây giờ tới một lần nữa, cô vẫn sợ, có lẽ, cô chính là quỷ nhát gan.

Tương Quý Thần vươn tay nắm chặt tay cô, giương mắt lên nhìn cô: “Thiên Tinh, anh biết hôn nhân của chúng ta lúc trước khiến em sinh lòng sợ hãi, nhưng chúng ta không thể luôn sống trong quá khứ, chỉ có dũng cảm bước tới, mới có thể có tương lai tốt đẹp hơn, còn lần này, anh sẽ cùng em, có được không? Gả cho anh đi!”

Vào lúc đó, có không ít người từ từ đi đến bên ngoài biệt thự, nam nữ già trẻ, mỗi loại đều có, điểm giống nhau duy nhất chính bọn họ đều cầm một đóa hoa hồng, những người này từ từ đến gần Tương Quý Thần bọn họ, dieendaanleequuydoon – V.O, vây quanh bọn họ, làm thành một hình trái tim, mỗi người vui vẻ nhẹ nhàng nói với Mộ Thiên Tinh: “Đồng ý đi, đồng ý đi. . .”

Mộ Thiên Tinh nhìn ánh mắt thâm tình của Tương Quý Thần, cũng không nhịn được nữa rơi nước mắt, gật đầu đồng ý.

Những nam nữ già trẻ cầm hoa hồng từng người một không nhịn được hoan hô, bọn họ đều là những người từng được Quỹ từ thiện Thiên Tinh giúp, bọn họ cũng nghe nói lai lịch của Quỹ từ thiện Thiên Tinh, đối với đôi này, bọn họ ôm lòng biết ơn và chúc phúc.

Tâm tình Tương Quý Thần kích động đeo chiếc nhẫn vào tay Mộ Thiên Tinh, ôm chặt lấy cô: “Cảm ơn em, Thiên Tinh, cám ơn em chịu tin tưởng anh, bắt đầu từ hôm nay, anh muốn để cho em quên hết mọi thứ không vui không hạnh phúc, cuộc sống sau này giao cho anh lần nữa, có được không?”

Mộ Thiên Tinh trịnh trọng gật đầu: “Em chưa từng hận anh, cho dù lúc trước em bị bệnh nặng, anh nói những lời lạnh lùng với em, em biết anh mất trí nhớ, em tin một ngày nào đó anh sẽ khôi phục trí nhớ, bây giờ, trời cao nghe được lời cầu xin của em, để cho anh khôi phục trí nhớ, trở thành của em lần nữa. Em thật sự vô cùng biết ơn.”

Hai người ôm nhau thật chặt ở trong khóm hoa, người chung quanh không nhịn được ồn ào: “Hôn đi, hôn đi!”

Hai người nhìn nhau, Mộ Thiên Tinh vẫn có chút xấu hổ, Tương Quý Thần cũng đã không chút do dự hôn xuống!

Ngày hôm sau, Tương Quý Thần dẫn Mộ Thiên Tinh trở lại nhà họ Tương.

Lúc Tương Chính Nam và Hà Dĩ Ninh nhìn thấy Mộ Thiên Tinh, mỗi người giống như là gặp ma.

Chỉ là, Tương Quý Thần không tới vì bọn họ, hơn nữa lần này trở về, cũng là Mộ Thiên Tinh chủ động đề nghị, cô muốn đến thăm lão gia tử, đã từng ở nhà họ Tương, chỉ có Tương lão gia tử thích cô nhất, ủng hộ cô.

Tương Quý Thần ôm con, dắt tay Mộ Thiên Tinh, bước từng bước một vào biệt thự, Hà Dĩ Ninh rất ngạc nhiên mới chần chờ nói: “Thiên Tinh? Không phải cô đã. . .”

Mộ Thiên Tinh gật đầu với Hà Dĩ Ninh: “Bác gái.”

Thái độ Mộ Thiên Tinh lạnh nhạt khiến cho Hà Dĩ Ninh lập tức ngây ngẩn, nghĩ đến trước kia bà xoi mói Mộ Thiên Tinh đủ điều, trong lòng có chút là lạ.

Tương Chính Nam trực tiếp hơn một chút: “Quý Thần, không nghĩ tới bây giờ ngay cả ba mẹ con cũng lừa gạt, không phải con nói Thiên Tinh đã chết sao? Vậy bây giờ đứng ở chỗ này là cái gì? Ma sao?”

Trong nháy mắt Tương Quý Thần lạnh mặt: “Có liên quan gì đến ba? Tôi và Thiên Tinh trở về để thăm ông nội.”

“Con. . .”

Nghe thấy lầu dưới có tiếng động, lão gia tử chống gậy đi xuống lầu, lúc nhìn thấy Mộ Thiên Tinh, không khỏi vô cùng kích động: “Thiên Tinh!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN