Giá Trị Của Thanh Xuân
Chương 21
– Chúng ta hứa nhé Đại Thịnh!
– Vào cái ngày định mệnh đêm đó tôi đã hứa với một cô gái, cô gái đó tên là….
– Đại Thịnh! Đại Thịnh!
Đại Thịnh dần dần mở mắt, đôi tay lạnh lẽo trở nên ấm áp, cứ bám lấy tay của Tiểu Hi.
– Tiểu Hi! Tôi,…đầu tôi đau quá!
– Cuối cùng cậu cũng tỉnh lại rồi Đại Thịnh, cậu đã hôn mê suốt 3 ngày rồi!
Cái gì! 3 ngày?
Đại Thịnh hốt hoảng, sững sờ, ngay ngất, thử tưởng tượng xem bạn nằm ngủ một giấc mà không biết gì, đến khi tỉnh dậy đã vài ngày trôi qua, bạn sẽ hoảng hốt thế nào!
– Này! Tiểu Hi! Mình cần về công ty, mình cần về tập đoàn!
– Cậu không cần lo đâu, tập đoàn của cậu trong mấy ngày này đã có người điều hành!
Người điều hành? Là ai? Đại Thịnh hỏi
– Là em trai nuôi của cậu!
– Em trai nuôi? Khoan đã Tiểu Hi…
– Cậu không cần nói gì đâu Đại Thịnh, em ấy nói khi cậu tỉnh dậy có thể đến gặp em ấy!
– À! Um, cảm ơn cậu!
Gương mặt anh ấy lo toan, nỗi lo sợ thể hiện trên cơ mặt, anh ấy hốt hoảng mau về công ty, dự đoán sẽ có điều không lành sẽ đến!
– Tiểu Hi, cảm ơn cậu mấy ngày hôm nay đã chăm sóc tớ!
– Không có gì đâu, về cẩn thận nhé, Đại thịnh!
Chiếc xe vụt chạy nhanh trên đường, Đại Thịnh gấp gáp lo lắng,!
– Xin chào thiếu gia!
Cánh của phòng tổng giám đốc mở toan, Đại Thịnh quát lớn!
– Cậu là ai?
– Trên chiếc ghế tổng giám đốc oai nghiêm kia, một người đàn ông tầm 25 tuổi với mái tóc màu tím, dáng người cao ráo, hơi gầy, tay anh chống cằm quay sang và nói:
– “Mừng anh đã về, anh trai”
– Cậu là ai?
– Sao anh lại gấp gáp thế chứ, em có làm gì anh đâu, chiếc ghế tổng giám đốc này vẫn giữ nguyên mà!
Bằng giọng nói điềm tĩnh, hả hê, anh ta châm chọc Đại Thịnh, dùng lời nói để đùa cợt và dè bĩu Đại Thịnh!
– Tôi xin tự giới thiệu tôi tên là Kim Chí là em trai nuôi của anh, sao anh có thể quát thẳng vài mặt em trai mình như vậy!
– Cậu đừng có hồ đồ, tôi không hề có em trai nào cả!
– Anh đã bị dắt mũi nhiều lắm rồi anh ạ, thật nực cười! Anh cứ như một con rối bị người khác lợi dụng!
Anh ta dè bĩu Đại Thịnh, dùng lời nói để khiêu khích Đại Thịnh,! Xem Đại Thịnh như một thằng ngốc!
– Tôi cảnh cáo cậu! Không được nói xấu về gia đình của tôi,!
Đại Thịnh tức giận, quát lớn, gân mặt nổ lên, nấm đấm có sẵn trong tay!
– Thôi được rồi! Thôi được rồi! Tôi không nói gì về gia đình anh nữa, anh đúng là một tên ngốc! Tôi đã quản lý tập đoàn dùm anh, anh không nên thưởng cho tôi cái gì hay sao?
– Trả chức tổng giám đốc cho tôi và CÚT!
– Anh đừng nổi giận, tôi muốn chúng ta hợp tác với nhau!
– Hợp tác?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!