Giải Thoát Số Phận
P2-Chương 2
Tôi thật sự trong lòng rất buồn…thế nhưng tôi chẳng dám nói ra,chẳng có thể tâm sự nỗi lòng của mình cho bất cứ ai vì tôi sợ,ngoài chị xuyến ra thì trong căn nhà lớn đó tôi thấy ngột ngạt,mệt mỏi mỗi khi cứ phải sống k được là chính mình…
Trở về nhà họ Hồ …Minh tỏ rõ gương mặt không vui vẻ trước mặt mẹ anh ta
-Con có vẻ muốn nói gì đó ,nói đi mẹ đang chờ con nói…
-Tại sao mẹ lại để cho cô ta ra ngoài
-Ý con nói mợ cả
-Còn ai vào đây nữa,mẹ làm như vậy chính là làm hư cô ta
-Vậy mẹ phải làm gì khi con bé xin đi chơi k lẽ mẹ ép nó ở nhà
-Cô ta là vợ con mẹ dù có muốn hay không vẫn phải hỏi qua ý kiến của con…
-Con đang tức giận với mẹ đấy à
-Linda…đi đưa cô ta về ngay lập tức
Đại Phu Nhân quát lên “ Con coi lời ta là gì,nếu con làm thế thì ý con là lời nói của ta k có trọng lượng trong gia đình này,con dâu của mẹ sẽ coi thường mẹ,con muốn như vậy”
-con k thể để cô ta ở bên ngoài được
-Tại sao,con bỏ bẵng con bé giờ con lại muốn ép nó cả ngày chỉ loanh quanh trong căn nhà này
-Con dâu nhà này ai chẳng vậy,mẹ nuông chiều cô ta thì con lại càng phải nghiêm khắc …con sẽ đi đón cô ta để mẹ đỡ phải suy nghĩ…
Hồ Công Minh đứng dậy…Đại Phu Nhân lo lắng
-Thím duyên,tôi sợ sẽ có chuyện,nó gia trưởng như vậy nên tôi rất đau đầu
-Chuyện gì đến cũng sẽ đến,phu nhân đừng lo,cậu cả đâu có thể làm gì cô ấy…
-Tôi sợ chúng nó lại cãi nhau lại càng căng thẳng ,chúng nó lại trải qua vài tháng k nói chuyện…
Mợ ba bên ngoài nắm chặt tay “ Để xem bà bảo vệ cô ta được bao lâu nữa”…
Tôi ngồi bên bờ biển cùng lũ bạn uống bia rồi chuyển sang rượu ,hai đứa bạn thấy tôi có vẻ kì lạ,Hương xua tay
-Này say đấy
-Tao đang muốn say…
-Sao thế ở nhà chồng có chuyện không vui à?
-Đúng vậy ,anh ta sống với tao rất lạnh nhạt,thật đấy,tao đôi khi nghĩ có khi nào chỉ cần quan hệ anh ta mới tìm đến tao,định không nghĩ nhưng đó là sự thật …
Loan xoa vai Thảo…
-Sao mày k hỏi thẳng anh ta rốt cuộc tình cảm là gì
-Tao và hắn cưới nhau đâu phải là có tình cảm rồi mới cưới ,anh ta hơn tao tận 20 tuổi,tao làm gì hay nói gì đều bị hắn lấn át nên tao …tao cảm thấy ngột ngạt,quan trọng là anh ta không tin tao,k hề tin tao chút nào …tao làm gì cũng đều khiến hắn ngứa mắt
-Kệ đi,k hợp thì chia tay
-Muốn chia tay lắm mà k được…thề đấy…
Thảo đã uống nhiều có vẻ đã say,cô gục xuống dưới bàn rồi mắt vẫn mở nói thều thào “ Trái tim mình đang nói rằng mình k nên yêu kẻ đó,hắn rất tồi”…
hai cô bạn đưa Thảo về phòng ngủ trước…sau đó cả hai đi bộ ra bờ biển…đột nhiên căn phòng mở ra một người đàn ông và một cô gái bước vào …họ vội vàng
-Cô ta đây à
-Đúng rồi là cô ta,anh chỉ có nhiệm vụ chụp ảnh nằm trên giường cùng cô ta
-Đẹp quá phí thật…hay cho tôi làm tí
-Nó say mềm thế này cũng k làm ăn được gì đâu mà bạn nó lên ngay thôi,chụp thôi nhanh lên…
Cô gái cởi bỏ đồ của Thảo tên kia nằm lên ôm Thảo rồi chụp tự sướng vài kiểu…bọn chúng thấy có tiếng vội bật dậy,cô dọn dẹp phòng mở cửa vào…tay bê ly trà gừng
-Cô Thảo đâu nhỉ,bạn cô ấy nhờ tôi pha ly này mang lên
Đôi nam nữ ấp úng
-Nó say ngủ rồi
-Ơ tôi tưởng phòng này có ba cô gái ở chung mà
-À đây là bạn cháu đi du lịch tình cờ gặp nhau nên qua chơi
-Cháu cũng đâu phải là một trong ba cô gái thuê ở đây đâu nhỉ
-Đúng mà cô,cô nhận lầm người rồi…
Hồ Công Minh vừa đúng lúc đến khách sạn mà Thảo đang ở…Máy linda báo lên tin nhắn hình ảnh người đàn ông ôm Thảo được gửi đến…Cô ngạc nhiên
-Cô vào gọi đi
-Cậu cả,có chuyện rồi
-Chuyện gì?
Linda k dám đưa máy thì email của Minh báo lên hình ảnh kèm chú thích “ Thấy đứa bạn đăng lên tôi nhận ra cô gái này là vợ anh,đừng hỏi tôi là ai,tôi bức xúc cho anh thôi”…
Minh ngẩng lên cắn chặt răng…Linda nhận ra
-Cậu cả cái này phải điều tra
-Tránh ra cô ta ở phòng bao nhiêu
-205 ạ,cậu cả …k xong rồi phải báo đại phu nhân…
Hồ Công Minh đi thẳng lên căn phòng ,anh ta mở cửa ra thì thấy Thảo nằm trên giường người k mảnh vải,mùi rượu nồng nặc…anh ta nắm chặt tay nhìn xung quanh k có ai…Linda chạy lên
-Đưa cô ta về nhà…nếu cô ta k giải thích được chuyện này tôi sẽ đánh chết cô ta…
-Cậu cả…k xong rồi…chắc chắn có kẻ nào hãm hại mợ cả,khốn nạn thật…
Thảo được đưa về nhà mà vẫn say đến nỗi không biết gì…Hồ Công Minh thậm chí còn k nói câu nào cả chặng đường về…
Hôm sau tôi nghe tiếng chị xuyến
-Mợ cả mở mắt ra đi k ổn rồi…có chuyện rồi…
Thảo mở mắt ra thấy chị Xuyến liền giật mình
-Ôi mẹ ơi …sao em ở đây vậy
-Trời ơi sao cô lại say đến mức không biết gì như vậy hả
-Em say …xong em ngủ …có chuyện gì thế ạ,sao em lại ở đây
-Cậu cả đưa em về trong tình trạng em say mềm ,em k biết gì cả,quan trọng là …là có chuyện lớn rồi…
Đại Phu Nhân đứng ở ngoài đông viện lo lắng
-Có chuyện gì sao nó bảo cả mẹ vợ tới vậy,sao nó lại đến mức thế này…
-Phu nhân,bức ảnh đó dù là gì thì chí ít cũng đã huỷ hoại danh dự của mợ cả,bà biết tính cậu cả mà,có lẽ lúc này nếu bà nói chỉ càng khiến cậu ấy thêm tức giận
-Điều tra kĩ cho tôi vụ này
-Vâng phu nhân…
Thảo bước vào sảnh chính thấy mẹ cô đang khóc buồn bã…cô vội vã nhìn sang Minh…
-Có chuyện gì vậy mẹ…sao mẹ lại ở đây
-Mày…mày…
Minh ngồi ở ghế giữa sảnh mặt nghiêm nghị anh ta quát
-Cô quỳ xuống…
-Tại sao tôi phải quỳ
-Tại sao à…?
Minh ném những bức ảnh vào mặt Thảo…cô vội vã cầm lên nhìn và lắc đầu “ Tôi k hiểu,cũng kb chuyện này là gì,tôi k biết gì cả”
-Cô để nó ôm ấp thế kia mà nói là không biết…mẹ…như mẹ cũng biết tất cả những người vợ của con ở đây đều được dậy dỗ rất cẩn thận,k hề có chuyện say xỉn bên ngoài,cô ta thân làm mợ cả mà lại đi lệch quỹ đạo…ở đây k có chỗ cho cô ta nữa…mẹ đón cô ta về …
Cô Dung khóc lớn “ Chuyện này,con bé sẽ giải thích mà con”
-Mẹ nghe con của mẹ giải thích rồi đấy,cô ta suốt ngày gây chuyện,hết chuyện này tới chuyện khác…cô ta luôn trả lời là không biết cứ như là kẻ vô tội vậy…con trả lại cho mẹ kẻ vô học thức vô liêm sỉ này..,
Thảo cau mày “ Anh nói thế khác nào anh nói mẹ tôi kb dậy tôi”
cô Dung quát con “ Mày im đi,nếu mày bị trả về tao sẽ từ mày và thắt cổ luôn cho mày xem”
-Kìa mẹ,con k sai con thề đấy
Minh cười khẩy” Mẹ nên đưa cô ta về đi “
Cô Dung cúi đầu “ Mẹ xin con ,con mẹ sai là lỗi của mẹ”
Thảo ức bật khóc nắm chặt tay “ mẹ…con k sai”
-Mẹ không dậy được nó nhưng mẹ tin nó k sai lệch với con,chuyện này có quá nhiều khúc mắc,mẹ xin con hãy soi xét cho kĩ
-Được,nếu mẹ đã có lời xin thì hôm nay nếu con của mẹ đã bị hoặc đi quá giới hạn thì k chỉ đuổi cô ta đi đâu mà con sẽ khiến cả gia đình mẹ phải hối hận đấy…gọi bác sỹ sản tới đây kiểm tra cô ta
Thảo định nói gì đó thì mẹ Thảo lừ mắt…
-Con quỳ xuống cho mẹ…
Thảo quỳ xuống trước mặt mẹ…nước mắt rơi xuống rồi lại gạt đi…bác sỹ sản tới đưa Thảo vào bên trong kiểm tra…kết luận
-Cậu cả ,k có dấu hiệu quan hệ tình dục cũng như k thấy có tinh dịch bên trong ạ…
-Tốt,chị lui đi…chuyện này
-Cậu cả yên tâm tôi làm việc ở nhà họ Hồ bao năm qua,cái gì nên nói tôi sẽ nói còn k đáng nói tôi sẽ coi như k biết gì
-Tốt…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!