Giấy ngắn tình dài - Chương 1: Quay trở về .
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Giấy ngắn tình dài


Chương 1: Quay trở về .


7 giờ tối tại sân bay O\’Hare Chicago, Mỹ.
“ Alo! Con đã ra sân bay chưa?” “ Mọi việc sắp xếp ổn thỏa chưa?” – Giọng một người đàn ông tầm cỡ U60 lên tiếng.
“Dạ! Con đang ra sân bay rồi ba.Công việc xong rồi ba ạ, hợp đồng đã kí”.- Chàng trai nhấc máy và trả lời ba mình.
“ Ừ! Vậy là tốt rồi mau về con nhé mẹ nhớ con lắm đấy”. người đàn ông dặn dò con trai mình.
“Dạ , vâng. Thôi con cúp máy đến giờ lên máy rồi ba”. Chàng trai tạm biệt ba và cúp máy.
Chàng trai hình dáng cao to, gương mặt thanh tú với mái tóc gọn gàng và bộ quần áo thanh lịch somi nam cổ trụ màu trắng mix quần tây và giầy âu làm cho vẻ điển trai của anh thêm lộ rõ hơn. Tay cầm vali và vé máy bay bước vào trong máy bay .
“Chào mừng quý khách đến với hãng hàng không Vietnam Airlines chuyến bay 6A2 khởi hành từ Chicago tới Hà Nội. Xin vui lòng thắt chặt dây an toàn và kiểm tra hành lý phía dưới chỗ ngồi hoặc ngăn để hành lý phía trên. Quý khách vui lòng gấp gọn bàn ăn và điều chỉnh ghế ngồi thẳng đứng. Vui lòng tắt các thiết bị điện tử, bao gồm máy tính xách tay và điện thoại di động. Xin quý khách vui lòng lưu ý, hút thuốc sẽ bị cấm trong suốt cả chuyến bay. Cảm ơn quý khách đã lựa chọn Vietnam Airlines. Chúc quý khách có một chuyến bay tốt đẹp.” Cô tiếp viên hàng không thông báo.
Anh ngồi xuống hàng ghế VIP, khuôn mặt lạnh lùng bỏ chiếc áo khoác vắt ghế.Anh không biết mình đã làm rơi chiếc ảnh .
“Thưa quý khách, phi cơ trưởng đã tắt tín hiệu cài dây an toàn, và bây giờ quý khách có thể đi lại trên máy bay. Tuy nhiên, vì sự an toàn của quý khách, xin vui lòng giữ dây an toàn thắt chặt trong trường hợp có biến động bất ngờ”. Cô tiếp viên thông báo trong chuyến đi.
Bỗng một cô nhân viên hàng không đi đến và nói:
“ Thưa quý khách, bức ảnh này của quý khách phải không ạ?”
Anh vẫn lạnh lùng và đưa tay ra: “Cảm ơn cô, bức hình đó là của tôi” rồi anh nhận lấy chiếc ảnh trên môi cười nhẹ nhưng mắt dán vào bức hình như một điều gì đó rất đau lòng. Là sự nhớ nhung và đau lòng làm anh lên tiếng thầm “ Em khỏe không? Em đang làm gì? Em còn nhớ anh không? Có từng yêu anh ? Anh vẫn yêu em và anh nhớ em nhiều lắm. Anh về với em rồi đây. Chờ anh nhé!” anh cười nhẹ và sờ tay lên khuôn mặt cô gái trong ảnh. Cô gái ngơ ngác bị một chàng trai kiss lên má.Rồi anh cất tấm ảnh và thiếp đi.
*8 năm trước*
“Tên chân dài kia cậu đứng lại cho tôi. Đừng để tôi bắt được ông ,ông chết chắc” – nó tóc ngắn cụp màu hạt dẻ da ngăm ngăm đang dùng hết sức đuổi theo một con gậy à không hắn tên chân dài và la hét khắp sân trường.
“ Có giỏi thì lại đây mà lấy lại trà sữa .Tôi sợ bà à .Đồ lùn đồ da đen hahah” hắn chọc tức nó và cười .
“ Được lắm , biết tay bà” – Nó lẩm bẩm == “DÁM CƯỚP TRÀ SỮA CỦA TÔI ÔNG CHẾT CHẮC RỒI ” – nó hét lớn và dùng hết sức chạy .
Lí do vì sao 2 nó và hắn lại đuổi nhau ư???? Đơn giản thôi vì cốc trà sữa =)) .
Khi cả 2 đã đuối sức, hắn ới lại nó “ Này, đuổi nãy giờ mệt chưa? Nghỉ nhá tôi trả lại cốc trà sữa cho bà là được chứ gì? Đồ kẹt sỉ”
Nó chạy đến và phang hắn một đấm vào người nói “ Ông nghĩ một mình ông mệt sao, dám cướp trà sữa của tôi ông thích chết à, đã vậy còn uống không cọt giọt nào huhu == tôi phải cho ông bạt tai … Gì mà kẹt sỉ ông uống hết tôi uống bằng gì??? Đồ độc ác”
“ Hết rồi thì thôi tôi cho bà thứ khác ngon hơn nhiều” – :3 hắn cười nham hiểm
“ Còn thứ gì ngon hơn trà sữa nữa == trà sữa của tôi huhu .Đồ độc ác.” Nó uất ức và tức mình nói.
Hắn ngập ngừng rồi nhanh như cắt hôn lên má 1 cái : “ Đó là ….” *chụt* *tách* nó ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì bị hắn hôn lên má và tay hắn đang cầm chiếc máy ảnh chụp lại .1s 2s 3s…10s sau hắn và nó đỏ mặt nhẹ và hắn lên tiếng “ Tôi độc ác thì bà kẹt sỉ à còn bức ảnh này bh xong tôi sẽ rửa đem cho bà kaka” hắn cười đểu và chạy đi. Nó vẫn đứng đấy và định hình lại hét hết công suất “ yahh! TÊN KIA ÔNG MUỐN CHẾT HẢ??? AI CHO ÔNG HÔN MÁ TÔI. ĐỨNG LẠI ĐÓ. ĐỒ BIẾN THÁI ĐỒ ĐỘC ÁC! GÌ CHỨ ẢNH …. ẢNH GÌ ÔNG DÁM CHỤP TÔI MÀ KHÔNG XIN PHÉP . ĐỨNG LẠI ĐÓ ”
“ Giỏi thì lại đây bắt tôi. Nếu không bắt được làm người yêu tôi đi rồi tôi để bà đánh thoải mái.” hắn cười đểu .
“ Ông … ông đứng lại đó ĐỒ ĐỘC ÁC” nó đỏ mặt trước câu nói của hắn rồi rồi lại la hét
“Kẹt sỉ”
“Độc ác”
“ Kẹt sỉ”
“Độc ác”……… 1000 năm sau =)) *trêu thôi mà*
*hiện tại*
“ ĐỒ ĐỘC ÁC…”
Hắn bừng tỉnh giấc , hắn nghe thấy tiếng đó giọng nói đó đã 5 năm hắn không còn nghe thấy, nó thật thân quen thật làm hắn đau lòng nhung nhớ, bất giác hắn quay người lại thì lại không thấy gì. Hắn quay lênvà cười nhẹ . Nghĩ mình thật ngốc làm sao cô ấy lại ở đây được. Hắn thở dài nhưng giọng nói vẫn trong suy nghĩ của hắn.
Rồi thông báo của hàng không cho chuyến bay làm cắt đứt suy nghĩ của hắn.
“ Kính chào quý khách và chào mừng quý khách đến với Việt Nam. Chúng ta vừa hạ cánh xuống sân bay , giờ địa phương là 7 giờ sáng . Nhiệt độ ngoài trời là 25 độ C. Vì sự an toàn của quý khách, xin quý khách vui lòng giữ nguyên vị trí , thắt chặt dây an toàn cho đến khi máy bay của chúng ta dừng hẳn và tín hiệu cài dây an toàn tắt. Xin quý khách vui lòng kiểm tra hành lý trước khi rời máy bay. Thay mặt cho hãng hàng không Vietnam Airlines và toàn thể phi hành đoàn, xin cảm ơn quý khách đã bay cùng chúng tôi và hẹn gặp lại quý khách trong thời gian tới. Chúc quý khách một ngày tốt đẹp.” Tiếp viên hàng không thông báo.
Hắn bước xuống và kéo vali ra ngoài “ Anh về với em rồi đây”. Nhưng 1 lần nữa hắn lại nghe thấy tiếng nói “ ĐỒ ĐỘC ÁC….” Hắn không quay lại và cười tiến thẳng về phía ba mẹ hắn đang chờ cùng lúc đó….
Ba mẹ và em gái hắn ra đón
“ Ba à hai về rồi kia hai kìa ba” – em gái hắn Linh An nhanh nhẩu nói
“ Ừ đúng rồi con trai ta về rồi bà ơi con kìa” – ba hắn lên tiếng.
“ Cuối cùng nó cũng về rồi” – mẹ hắn đáp rồi cả 3 ng tiến lại chỗ hắn
“ Hai Hai à ở đây nè” – Linh An , nhỏ vẫy tay hắn .
Hắn đi lại và cười “ con chào ba mẹ” hắn ôm mẹ và ba không quen đứa em song sinh của mình .
“ Tưởng hai quên em rồi” em hắn nói
“Quên sao được” hắn cười rồi cùng ba mẹ em gái hắn lên xe về.
Cùng lúc hắn xuống, một cô gái vẫn tóc ngắn xoăn nhẹ màu hạt dẻ mặc quần jean mix áo phông và khoác kaki ddeo giầy TD trắng tay cầm điện thoại và nói lớn “ ĐỒ ĐỘC ÁC…ANH KHÔNG ĐÓN EM GÁI ANH À . ANH CÓ BIẾT ĐI MÁY BAY MỆT LẮM KHÔNG HẢ?”
Đúng không ai khác là nó , nó đang nói chuyện với anh trai nó, nó cũng trở về nhưng sao lại cùng chuyến bay ư đọc tiếp truyện là rõ =)).Hắn không nghe sai đâu nhưng hắn không biết đó là nó . *đầu đất* .
“ Mi tự về đi anh bận không ra được thế nhá” – anh nó nói rồi cúp máy.
“ơ… hai hai.. ==” nó ấp úng rồi tức giận kéo vali ra bắt taxi .
Lúc này hắn và gia đình đi ra xe mà trợ lí đã chờ ở đó ,còn nó đững vẫy xe . Cùng lúc đó hai con người lướt qua nhau như người lạ. À không quá vậy đâu chỉ là lúc hắn quay ra phía nó thì dã bị chiếc xe đẩy hàng của sân bay che mất nó hắn không thấy, còn nó lại quay đi =)) *mệt mỏi ghia* . Cuộc hội ngộ bắt đầu từ đây là hạnh phúc vỡ òa hay tiếp tục đau khổ .
“TÔI NHỚ EM HÀ ANH”
– Lời tác giả : cuối cùng cũng hết chương 1 với sự tò mò và mong chờ hihi mong rằng các bạn ủng hộ cho Shyn nhiều nha . có gì mọi người góp ý giúp Shyn . Shyn viết rất nhiệu truyện nhưng chưa truyện nào hoàn hảo cả lần đầu Shyn viết được xong 1 chương cảm ơn các bạn đã đọc . gạch đá Shyn nhận hết đang thiếu gạch xây nhà :* yêu thương
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN