Giết Tôi Sớm Một Chút Không Được Sao?! - Chương 3: Tôi là gì của anh !?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
138


Giết Tôi Sớm Một Chút Không Được Sao?!


Chương 3: Tôi là gì của anh !?



Như mọi ngày, Thiên Phong vẫn ở nhà tay trong tư thế bị trói nằm gọn vào một góc tường tối om. Đến cuối ngày, Trịnh Hy mới trở về, cậu nghe tiếng cộc cộc của giày da nhưng khoan đã có cả tiếng guốc của nữ. Cậu bỏ qua suy nghĩ rồi lại im lặng mân mê đôi tay hằn vết đỏ của mình.

– Anh yêu…

Bỗng có một giọng nữ ngọt sớt vang lên, cậu tò mò không biết đó là ai.

Hắn bước vào phòng cậu đang ngồi, đưa tay bóp mạnh cằm cậu, ngắm nghía một lúc rồi cởi trói cho cậu. Hắn lẳng lặng đi ra ôm eo cô gái đang đứng ngoài kia, dục vọng vang lên khiến hắn bắt đầu sục sạo phần trên cô gái, chiếc ngực trần của cô đang dần lộ rõ. Cả hai quấn lấy nhau, lưỡi của anh bắt đầu luồn vào khoang miệng đưa đẩy với cái lưỡi kia. Hắn đã từng làm vậy với cậu, giờ lại lặp lại những hành động với cô gái kia. Haha, sao trong lòng cậu không thể chấp nhận được việc đó, cậu cố gắng không nhìn 2 thân ảnh đang lõa thể kia, cố bước nhanh lên tầng trên. Hắn thấy cậu đột nhiên dừng mọi hành động lại, dường như hắn không muốn làm tổn thương cậu nhưng một phần lại muốn vì cái gì?? Gương mặt cậu lúc này đã giàn giụa nước mắt, cạu rốt cuộc đang khóc vì cái gì??? Lồng ngực cậu nhói lên đau đớn như cảm giác bị người mình yêu phản bội hay cảm giác mất mát một thứ quý giá. Cậu khóc…khóc đến nỗi mắt sưng đỏ lên…cậu mệt mỏi…cậu muốn ra khỏi đây. Hắn tự bao giờ đã ở ngay trước mặt cậu, cô gái kia cũng lấy xe ra về. Hắn lại dang tay ôm lấy thân thể cậu, đem hơi ấm truyền vào trái tim lạnh lẽo kia. Cả hắn và cậu đều không thể hiểu cảm giác lúc hiện giờ là gì, hắn đưa tay vuốt ve tóc cậu vỗ về hắn.

– Tôi không muốn cậu khóc??

Hắn là đang bảo cậu không khóc, hắn đang có ý định gì. Cậu là đang được hắn thương hại. Cậu đẩy tay hắn ra, nhìn thẳng vào gương mặt hắn:

– Không cần thương hại, anh nói muốn cho tôi nếm đau khổ mà sao lại bảo tôi đừng khóc, tôi là gì của anh, chả là gì cả, buông tha tôi đi.

Hắn lộ ra tia tức giận gằn giọng nói với cậu:

– Là tôi thích thế, tôi không muốn cậu phải khóc nhưng tôi muốn hành hạ cậu. Mà tôi muốn làm gì với ai thì liên quan gì tới cậu, sao tôi thấy cậu khóc lại không kiểm soát được chính mình nữa!? Hả???

-…

– Sao thấy tôi như vậy cậu lại khóc, cậu yêu tôi sao!? Hhh tại sao…tại sao tô

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN