Gió Đông Bên Em - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
3047


Gió Đông Bên Em


Phần 8


Trên đường trở về, trong xe tràn ngập hương vị yêu đương.
– Báo viết anh với con gái của chủ tịch tập đoàn xxx là như thế nào vậy?
Hắn cau mày
– Em ghen sao?
– Ai thèm ghen chứ.
Khoé miệng hắn cong lên
– Anh đã dứt khoát đốt sạch sành sanh toà soạn báo lá cải đó rồi
Tố thở dài, không hổ danh là ông chủ Hàn, làm việc quá dứt khoát, quá sạch sẽ.
– Vì chuyện này mà em chuyển đi sao?
Haizzzz. Thở dài thêm lần nữa, không lẽ phải hét vào mặt hắn “sáng tôi đọc tờ báo xong đã tức đến phát điên, tối lại còn nhìn thấy một cô gái khác ôm ấp sờ soạng anh, anh bảo tôi có nên ghen không hả? Hả”
– Không, em đã lớn rồi.
Đáy mắt hắn bỗng dịu dàng đi vài phần, hàng lông mày giãn ra, tựa hồ như tâm trạng rất thoải mái
– Thiên nói, anh không xứng là đàn ông. Em nói xem, lần này anh bị đá, em định bồi thường vết thương lòng của anh như thế nào đây?
Ôi trời, vết thương lòng cơ đấy??? Sao tự nhiên cục diện lại đảo ngược như thế này? Rõ ràng là hắn có lỗi với cô trước, giờ lại thành cô có lỗi với hắn. Cái đạo lý này là gì thế?
– Hồi ở công ty thực tập, khi nhìn thấy anh, chị cùng phòng em cứ oán trách ông trời tại sao người đẹp trai như anh lại không gần phụ nữ, có phải là có vấn đề về giới tính hay không. Hôm nay nghe anh nói vậy, em cũng thấy bắt đầu nghi ngờ giới tính của anh.
Hắn nghiêng đầu nhìn cô, nở một nụ cười. Hắn cười, chết rồi, hắn cười có nghĩa là gì đây. Nụ cười của hắn khiến người bên cạnh không vui vẻ nổi mà chỉ thấy khiếp sợ
– Về tới nhà, anh sẽ cho em biết, anh có phải đàn ông hay không.
Xong rồi, phát này xong rồi. Chắn chắn đến tận sáng mai cô cũng không bò xuống giường được mất. Cô sợ hãi nhìn hắn, hắn tuyệt nhiên không nói bất kỳ điều gì nữa. Khoảng cách trở về nhà ngày càng gần.
****
Trở về đến nhà, hắn lập tức ôm cô vào nhà tắm.
Đặt cô ngồi vào bồn tắm, hắn chăm chú nhìn cô
– Cởi đồ cho anh
Khi cúc áo sơ mi hắn bật mở, vòm ngực rộng lớn ẩn hiện phập phồng trước mặt.
Anh bằng xương bằng thịt đứng trước mặt cô. Tình cảm ôm ấp suốt bảy năm, cuối cùng cũng được đáp lại. Cô ngây ngô nhìn anh, đột nhiên muốn thử chạm vào khuôn mặt anh tuấn ấy, nghĩ thế nào làm thế đó. Không những chạm, cô còn hôn lên từng vết sẹo trên ngực anh. Xót xa…..
Anh nắm lấy bờ vai cô, hôn lên từng giọt nước mắt trên mặt cô. Anh mạnh mẽ, điên cuồng. Cô cũng nhiệt tình đáp lại. Bàn tay to của anh vừa vặn nơi đầy đặn nhấp nhô của cô. Môi anh trượt xuống nơi nụ hoa chúm chím e ấp, cắn mút không ngừng. Khiến cô không kìm được mà rên lên từng chập.
– Xin…a….Hàn…A….Tha cho em
– Anh đàn ông thế nào, em cứ từ từ cảm nhận.
Ngón tay anh tiếp tục vân vê nơi sâu thẳm của cô, hết vào lại ra, môi vẫn không rời bầu ngực. Khi dòng suối nhỏ đã rỉ nước không ngừng, cô sắp không chịu đựng được nữa, ánh mắt đờ đẫn, nơi nào đó chỉ mong được lấp đầy
Không muốn chần chừ thêm một phút nào, anh hiên ngang đưa vật cứng rắn dưới hạ thân đi thẳng vào cô. Một cảm giác thoả mãn xông lên tận đại não, cô muốn, muốn nhiều hơn nữa. Thân thể hoà quyện, đã say lại càng thêm say….
Dường như trong bồn tắm chưa đủ, hết trên giường, lại xuống sàn, hết sofa, lại đến nhà bếp. Bất kỳ nơi nào cũng muốn thử qua. Cuối cùng lại trở về trên giường, không biết đã trải qua bao lâu, chỉ biết lúc anh gầm lên, bắn từng giọt tinh tuý vào cơ thể cô, thân dưới của cô đã không còn cảm giác gì nữa. Làm đi làm lại bao nhiêu lần, cả hai như bị rút toàn bộ sức lực. Rốt cục, cô đã biết anh đàn ông thế nào rồi!!! (Hổ bé: Ôi mẹ ơi, hắn uống rocket 3h hay sao thế? Đàn ông, đàn ông quá đi. Ước gì mình được như cô ấy x_x)
*****
Khi tỉnh dậy, trời đã về chiều. Toàn thân đau nhức, bụng réo òng ọc. Quay sang không hề thấy hắn, haizzzzz, hắn vẫn như vậy, vẫn cứ rời đi.
Tố tắm táp một lúc cho tỉnh, cô khoác một chiếc áo choàng bông chậm chạp bước xuống lầu.
Mùi thức ăn thơm lừng, wow, thím Văn thật hiểu cái dạ dày của cô mà.
Khi xuống đến phòng bếp, cô thất kinh, lắp bắp, không tin vào mắt mình. Hắn đeo tạp dề, sắn tay áo nấu nướng trong bếp, cái dáng 1m87 thẳng tắp cao ngạo của hắn mà đeo tạp dề quả là bức tranh đả kích quá lớn mà.
Hắn quay đầu nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, tay vẫn đều đều thái cà rốt
– Dậy rồi sao
– Anh….Anh làm gì…vậy
– Nấu cơm, em không thấy sao?
– Thím Văn đâu, tại sao anh phải nấu.
Hắn im lặng một lúc rồi thong thả nói
– Anh bảo thím ấy hôm nay có thể về sớm, anh muốn tự mình nấu ăn cho em.
Ôi, Tố có thể tưởng tượng được khuôn mặt của Thím Văn lúc đó quá, chắc hẳn Thím ấy có thể đã há miệng to đến mức rơi cả cằm xuống đất, không thể tin được…. Hắn nấu cơm cho cô (Hổ bé: Aaaaa….soái caaaaa)
– Nào, lại đây, nếm thử chút canh xem tài nấu nướng của anh thế nào
Con người có thể thay đổi nhanh thế thật sao. Mới hôm qua còn lạnh lùng nhớ nhung, hôm nay đã quay ngoắt 180 độ, dịu dàng cơm nước, nhất thời, cô chưa quen, miệng vẫn chưa thể khép lại được
– Sao vậy, không ngon sao
– Ngon
– Thế tại sao em lại có biểu hiện như thế?
Hắn nhướng mày, ánh mắt khó hiểu nhìn cô. Ôi. Có lẽ cô làm quá rồi, hắn nấu ngon hơn cô gấp mấy lần, ông trời ơi…. Có thể đừng bất công như thế không???
– Nhất thời không tin là anh có thể nấu ăn ngon như vậy
Khoé miệng hắn cong lên, chỉ muốn xoa đầu cô ngay lập tức, chỉ tiếc tay hắn chỉ toàn dầu mỡ, không thể nghĩ thế nào làm thế ấy. Cô phụ hắn dọn thức ăn ra bàn, xong xuôi, hắn tháo tạp dề, rửa tay ngồi vào bàn, trầm ngâm một lúc rồi nói
– Những năm trước đây, anh đói thì tự nấu nướng, em nói xem, một kẻ không cha mẹ như anh, ngoài tự làm mọi việc, còn biết trông chờ vào cái gì
Cô đau lòng nhìn hắn, phải rồi, hắn lớn lên một thân một mình, không có cha mẹ dạy bảo như cô, ngoài việc tự thân vận động ra, còn biết trông chờ vào cái gì nữa chứ. Nghĩ đến đây, cô chỉ muốn chạy lại ôm hắn một cái, rồi say đắm hôn hắn, chỉ có điều, mồm miệng đang nhai dở thức ăn mà thôi
– Yên tâm, em nấu ăn cũng không quá tệ.
– Anh cũng nghĩ vậy
– Vậy từ giờ anh sẽ thường xuyên về nhà ăn cơm em nấu chứ
Hắn mỉm cười, cuối cùng thì cô cũng hiểu ý hắn, cho hắn được đường đường chính chính trở về dùng bữa như một gia đình
– Anh sẽ thu xếp về sớm phụ em nấu nướng. Công việc của anh rất bận, vài năm gần đây đang bắt đầu lấn sang lĩnh vực bất động sản. Ngày ngày nhìn tập tài liệu để trên bàn đã muốn nhức đầu, còn phải đi gặp gỡ người này người kia. Quả thực, chỉ muốn về sớm ăn một bữa cơm cùng em mà thôi.
Lần đầu tiên hắn nói nhiều như vậy, nói vể công việc của hắn, về bản thân hắn. Tố đã lớn trong lòng hắn đến mức nào rồi, nghĩ cũng đã thấy hạnh phúc lắm rồi
– Nghe anh nói vậy, chỉ muốn lập tức lôi anh đi đăng ký kết hôn
Ôi!!! Chỉ buột mồm ra nói, cái này người ta vẫn gọi là mồm miệng nhanh hơn não phải không? Có người phụ nữ nào lại có thể cầu hôn đàn ông trắng trợn như vậy chứ.
Hắn dừng đũa, đôi mắt hắn sáng ngời, chỉ hận không thể ngay lập tức đến uỷ ban phường đăng ký kết hôn.
– Em có định xích luôn anh lại để tuỳ ý sử dụng không?
– Anh thật hiểu em, em cũng đang nghiêm túc suy nghĩ đến vấn đề này.
Sau bữa cơm, cô cùng hắn xem TV, bàn luận về chính trị. Hắn kể cho cô nghe rất nhiều chuyện về cuộc đời của hắn, chẳng biết nội dung thế nào. Chỉ biết cho tới lúc cô đã ngủ say, hắn ôm cô về phòng, khuôn mặt cô vẫn đọng lại vài giọt nước nơi khoé mắt.

Yêu thích: 5 / 5 từ (4 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN