Giới Thần - Chương 14: Bất chợt..nổi tiếng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
834


Giới Thần


Chương 14: Bất chợt..nổi tiếng


Giao thủ với nhau hơn 100 chiêu, chỉ
vẻn vẹn mất gần 1 phút, với tốc độ nhanh kinh người như vậy
người ngoài không hiểu chỉ có cảm giác duy nhất đó là.. đã
mắt.

Nhưng thật ra kẻ trong cuộc lại hoàn toàn khác

2 tên áo đen đã toát hết cả mồ hôi hột, đòn thế đánh ra vô
luận hóc hiểm như thế nào, vô luận biến chiêu thế nào đều bị
đối thủ nhẹ nhàng phá giải chẳng khác gì làm trò trẻ con
trước mặt tông sư

Nhiệm vụ không hoàn thành đã đành, muốn thoát thân ra cũng không được, mọi đường lui đều bị khóa chặt

Ban đầu, đều là họ công kích hắn tránh né, sau đó dần chuyển sang hắn đỡ dòn, họ buộc phải tấn công.

Chỉ là động tác né tránh, và đỡ đòn đơn giản nhưng đã dễ
dàng dồn họ vào thế bị động. Thậm chí chẳng khác gì con quay do hắn điều khiển. Phẫn hận muốn hộc máu nhưng vẫn phải tiếp tục làm con rối cho hắn.

Hổ quyền, ưng quyền,…xà quyền…thậm chí tới bát cực quyền, thái cực quyền…túy quyền…thế gian có loại quyền gì mà
họ biết đều bị hắn moi sạch ra dùng.

Chỉ tiếc là võ bẩy chọ lại không có cơ hội phát huy, nếu không thì cũng không thảm thế này.

Còn thiên lại hoàn toàn ngược lại

Ban đầu chỉ cảm thấy tức giận định giết sạch chúng, nhưng qua
mấy chiêu bỗng nhiên hắn phát hiện ra nhiều thứ rất đáng
tham.khảo.

Thứ nhất. Là chân khí, lũ khốn này tuy không ra gì nhưng lại
phát ra 1 tia chân khí yếu ớt, dù không tinh khiết nhưng cũng
miễn cưỡng tương đương với luyện thể tầng 3. Như vậy có khả
năng còn có cao thủ trúc cơ, kim đan thậm chí cao hơn nữa

Thứ 2, đó là võ học. Võ học của họ đa dạng phức tạp, mặc
dù chỉ nhằm vào yếu huyệt và thế đánh, cách dụng lực, …để hạ đối thủ, nhưng dưới cặp mắt tông sư như hắn không ngờ lại
cảm nhận được sự hòa hợp với thế thiên địa từ các loại võ
đó.

Đặc biệt là các loại võ cổ truyền dân tộc, hổ quyền, hầu
quyền, xà quyền, hạc quyền…ý cảnh võ học này mỗi cái đều
hợp với 1 loại áo nghĩa huyền diệu trong vũ trụ.

Thậm chí, nếu mỗi môn võ học này mà được tu luyện tới tận
cùng, còn có thể ngộ ra được ý cảnh kỳ diệu, thể ngộ thiên
địa mà tu luyện thành tiên.

đáng sợ hơn là môn thái cực quyền bị mấy tên khốn này luyện
bậy bạ lại chứa ý cảnh âm dương tương hỗ nghịch thiên. Chỉ là
không biết nguyên bộ thái cực trọn vẹn có thể chứa đựng bao
nhiêu phần thái cực ý trong vũ trụ.

Nếu thật sự có thể bao hàm vũ trụ âm dương ý cảnh, vậy thì e rằng cao thủ trên trái đất này chỉ sợ không ít ah.

Thế giới này không có linh khí, chỉ có nguyên khí từ vũ trụ,
dù loại nguyên khí này cao cấp hơn linh khí nhưng lại khó hấp
thu và sử dụng cực kỳ.

Tu tiên giả đều phải lấy trật tự tu luyện từ linh khí đến kim
đan ngộ thiên đạo rồi mới thu được nguyên khí, sau đó tu thành
tiên, nhận được tiên văn pháp tắc mới thu được tiên khí.

Trực tiếp bỏ qua linh khí để thu nguyên khí. Xưa nay chưa từng có ngoại lệ nào như vậy

Thiên tin rằng tại trái đất này cũng vậy, cho nên kẻ tu ra chân lực nhất định là có bện pháp riêng

Nếu thật như vậy, thì thế giới này sẽ còn nhiều thứ thú vị
mà hắn không biết còn nhiều lắm, chỉ nghĩ thôi đã thấy phấn
khích rồi…haha

Sau khi nặn hết võ học của 2 tên đeo kính râm, thiên mất hứng
cho mỗi tên 1 chưởng vào ngực phun 1 ngụm máu tươi mới thong dong dừng tay.

Nhìn 2 tên chật vật chạy về phía xe, thiên thả ra thần thức bám theo.

Trên xe còn 1 tên râu xồm, thân mặc 1 bộ comple đen đang dữ tợn nhìn theo 2 tên đàn em chật vật trở về

Thiên nhếch mép cười tự tin rồi tiêu sái bước đi.

Trong mắt đám đông thiên bây giờ giống như 1 võ sĩ vừa thắng cuộc bước ra khỏi võ đài.

Đáng nhẽ là sẽ được vô số tiếng hò hét, vỗ tay, pháo hoa cổ vũ. Nhưng hắn lại như cao nhân không màng danh lợi.

Bộ quần áo trắng cũ kỹ vốn dĩ bình thường thì bây giờ lại
phiêu dật trước gió, lại thánh khiết và cao quý như hoàng bào, long bào..

Ánh nắ́ng chiều sắp tàn chiếu lên người giống như ánh đèn sân
khấu, mờ ảo mà hoành tráng, lại dễ khiến cuồng nhiệt giả tôn thờ như sao

Đám đông vây quanh dù không phải chuyện gì tốt, nhưng thiên không
sợ, hắn có cái gì để sợ, không tiền, không gia đình, không học cao, không…cái gì cũng không

Thử hỏi có cái gì để mất chứ

Đi hết con đường là tới cái hẻm về nhà, hắn đang ca bài ca đi học bỗng nhiên thấy có gì là lạ.

Nhìn đi nhìn lại mới hiểu

cái hẻm là không thấy đâu

Cũng Không phải không thấy mà là đã bị 1 chiếc xe hơi che mất.

Tựa như nhìn thấy đối tượng cần gặp. Trên xe mở cửa đi ra 2 bóng hình quen thuộc

Ông bà lão ở bệnh viện

“Ah..thì ra là 2 cụ…đến trả tiền cho con fai k…ah mà phải
rồi..sao ông biết nhà con ở đây vậy” thiên vui vẻ nói

Hắn xưng hô theo kiểu miền nam, ông – con chứ không phải ông – cháu, cậu -tớ như miền bắc.

Thiên sống trong miền nam từ nhỏ, Cách xưng hô này chính là sự
thoải mái của 2 con người, cũng là đại diện cho tình cảm được thiên thừa nhận nhưng không dám nói ra

Bất ngờ với cách xưng hô này, ông lão quên luôn trả lời

“Hi…con có vẻ thích gặp lại chúng ta phải không..có phải
thấy nhớ ta không..hj..” giọng bà lão trẻ trung chọc ghẹo

Thiên giả bộ giật mình, nhẩy về sau 1 cái “waa…thì ra là
bà…có vẻ trẻ hơn thật nhiều ah…thật là xinh đẹp..”

Làm mặt giận, nhưng bên khóe mắt bà không thể dấu được nụ
cười chứa đựng sự từ ái và niềm kiêu hãnh trước nhan sắc và
sức sống của mình. Bà lão xị cái mặt “sau này phải gọi ta
là bác..bác thu sương…nghe chưa…không được gọi cái gì
bà..bà nữa đó”

Cũng phải thôi, dùng từ bà lão để gọi 1 phụ nữ trung niên tầm 50 tuổi chẳng phải dễ khiến họ buồn sao, không điên lên mới lạ

Thật ra ông lão vốn dĩ nhỏ tuổi hơn thu sương 6 tuổi, lại là
đàn ông nên còn khỏe mạnh và cường tráng hơn nhiều, chỉ là
tóc bạc trắng thôi,bây giờ nhìn 2 người ngược lại có vẻ xứng
đôi hơn trước nhiều

Nhìn thấy cậu nhóc đó và bà già nhà mình mới gặp đã tỉ tê
không ngừng, bản thân ông xuất hiện đầu tiên, thậm chí còn cười toe toét để chào tên kia, vậy mà chưa nói được 1 câu đã bị
cướp đi

Trong lòng cảm giác thấy hơi có chút gen tức khó hiểu, già
rồi còn gen với tức cái gì không biết, mà không biết gen là
vì mất vợ hay mất…ồ..Không ổn..nhóc đó là con trai nha sao
có thể ah…

“Nè…con ăn tối chưa”

“Tất nhiên là chưa rồi..”

“Vậy đi..đi thôi..hihi”

“Đi ăn..”

“Uhm”

Thế là 1 cậu bé ngoan dễ dàng bị dụ dỗ đi, trong khi đó lại
vừa đánh đập tàn nhẫn 1 trận để chống lại bọn bắt cóc

Hàng xóm xung quanh nhìn thấy thiên nói chuyện và đi với gia
đình nhà giầu này liền như thấy chuyện lạ nhất thế gian, cả
đám xúm lại bàn tán..

Bình thường thiên ở xóm này ai mà không biết, nhà thì to nhưng
phải bán vé sô kiếm sônǵ, không cha, không mẹ, bị bác hắt hủi, hiền lành dễ gần.

Người việt nam là vậy đó, chỉ cần họ không quá giầu, không
quá quyền cao chức trọng, vậy thì họ không bao giờ hay kinh
người nghèo

Chỉ cần ngươi lương thiện, dễ gần thì sẽ không bao giờ bị người việt gét bỏ

Chỉ tại xã hội hiện giờ quá nhiều hình thức lừa đảo, cho nên bất kì ai cũng quá đề phòng, nếu không e là người việt sẵn
sàng moi cả lòng ruột ra để giúp đỡ người khác

Trong thời gian 2 già 1 trẻ này khoái hoạt đi ăn thì lúc này.

Thế giới mạng, facebook, Zalo…cũng đang sôi trào lên.

Theo tin tức mạng 1 video võ thuật đẹp mắt sự thật 100% được đăng lên

Chẳng mấy chốc mà đã có mấy ngàn like, và không ngừng có fan hâm mộ, lượt xem cũng nhiều tới mức rợn người

cônàngdễthương: nè mọi người có thật là người việt mình không vậy, sao đẹp trai giống hàn quốc vậy

Chàngtraicôdơn: tất nhiên rồi, cái này thật 100% mà

Cúncon: đã quá, võ thuật việt nam ai dám nói không bằng võ thuật trung quốc nào…

Chàngtraicôdơn: tào lao, ai dám nói võ thuật việt không bằng trung quốc. Coi lại đi có thua gì trong phim đâu

Cúncon: giống trong phim thì sao, không phải vẫn thua 1 cậu nhóc
sao…ngươi thấy không 2 tên mà đánh không lại 1 người

Cúncon: giá như ta có thể giống cậu bé đó..haha

Chólạcđồngbằng: nè…đó là bạn tui..là hoàng thanh thiên nha…không phải cậu nhóc ah

Tiểuthưnhínhảnh: nè a cẩu, tui thấy ông cùng lớp với thiên, mà sao cùi páp vậy. Nếu ông mà dẹp trai bằng 1 nửa, võ giỏi
bằng 1 nửa thiên thì tui cũng miễn cưỡng mà thương ông đó

Chólạcđồngbằng: chảnh như bà, tui thà chết cũng không thèm

……

Dẹptraivôđối: nè bà kon, võ thuật cỡ này mà lên thành phim, chắc đã lắm ha

Cobéngốcnghếch: không biết bộ phim đó tên gì, khi nào phát hành ha các bạn…tui thật háo hức đó

Naminoal: mà anh chàng dễn viên đẹp trai đó là tên gì zday pa kon

Dẹptraivôđối: không có thông tin, đoạn này chỉ là do tui tự quay được thui, k có kịp hỏi..mọi người ráng chờ lúc phim xuất
hành đi rùi bít ah.

Naminoal: wao đẹp trai quá ah…hihi

…….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN