[Go on] Vốn Dĩ Người Đó Không Phải Là Em - nguyencacnhudang - Chương 7: Khổng Như Trả Thù
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
76


[Go on] Vốn Dĩ Người Đó Không Phải Là Em - nguyencacnhudang


Chương 7: Khổng Như Trả Thù


Thật trùng hợp, Khổng Như lựa đúng ngày gia đình Mạc Hoa có việc nên Mạc Hoa được về sớm trước bọn cô.

Ban đầu, Khổng Như dự tính sẽ xử đẹp luôn Mạc Hoa. Dù đúng là cô ta không có đắt tội gì cô, nhưng cô ta là bạn của người mà cô ghét.

Vì thế nên…cô ta cũng phải gánh chung. Nhưng tiếc thay, hôm nay cô ta lại về sớm càng dễ dàng để cô hành hạ con nhóc Doanh Kỳ đó.

——————————————

”Tụi bay, bắt cô ta lại cho tao” khuôn mặt Khổng Như ranh mãnh liếc về phía Doanh Kỳ

Không lâu sau, bọn đàn em do Khổng Như thuê liền kéo lê Doanh Kỳ vào trong khu toilet nữ của trường. Trước khi vào hết, có một đứa trong đó đã ngó qua ngó lại rồi thận trọng đóng kín cửa. Tắt đi tất cả nguồn sáng trong phòng.

Dùng đèn pin bật lên, Khổng Như rọi thẳng vào mặt Doanh Kỳ. Kêu 2 người con trai gần đó đi lấy nước và cứ thế..hai gáo nước lạnh kèm vài viên đá trút xuống người cô.

Một phần vì bị nước lạnh dội vào mặt, một phần là lúc cô cố vùng vẫy thoát khỏi lực kéo của mấy người của Khổng Như mà bị một tên đánh vào đầu làm bất hình, bây giờ chỗ đó rất còn đau, cộng thêm việc vừa bị tạt nước. Cô không tỉnh không biết chúng nó còn muốn làm gì nữa…

Cố kéo tay lên che ánh sáng làm mình chói mắt. Doanh Kỳ dần nhận ra người chỉ đạo chuyện này là Khổng Như. Cô không mấy bất ngờ, vì cô biết đằng nào cô ta cũng tìm cô tính sổ chuyện dành quyền của cô ta…

”Hừ, chào mày Doanh Kỳ. Biết tao kéo mày vào đây làm gì rồi chứ?!” Khổng Như tiến lên, đưa tay lên vuốt ve vài lọng tóc của cô

”Cô muốn gì?” Ngoài mặt thì lạnh tanh nhưng trong lòng cô thực sự sợ hãi.

”Hahha, mày nghĩ tao muốn gì con khốn! Lớp trưởng?? Thứ đó tao không quan tâm nhưng nếu nó đã là của tao thì vĩnh viễn là của tao, trừ khi tự tay tao bỏ nó. Chứ không đến lượt mày phải dành nó từ tao!” Vừa nói Khổng Như nắm tóc cô gật mạnh tay ra sau. Làm cô cũng ngửa mặt lên theo lực kéo của cô ta. Chỗ đó — nơi sau gáy cảm thấy rất đau, cô cảm nhận có dòng nước nóng gì đó đang chảy xuống tâm lưng của cô.

”Gia Phương, đem laptop đến đây!” Khổng Như ra lệnh cho Gia Phương đem đến, cô không hề biết trong đó có chứa những nội dung gì? Liền tò mò nhiếu mày…

”Chắc mày tò mò lắm phải không Doanh Kỳ? Nhìn đi, xem xem mẹ mày đang làm gì đây này” Khổng Như nhếch môi khinh thường

Đoạn video quay khá rõ, trong đó là cảnh mẹ cô bị một người đàn ông lạ sờ mông, bà đương nhiên phản ứng lại liền quay ra sau định tát người đàn ông đó một bạt tai nhưng phía sau ông ta có thêm hai người khác nữa bước tới giữ chặt hai tay bà lại…

”Buông tay, mau thả tôi ra” Doanh Kỳ thực rất tức giận, tự hỏi tại sao Khổng Như lại có thể làm chuyện bỉ ổi như thế. Tại sao lại làm thế với mẹ của cô, mẹ cô có tội gì cơ chứ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN