Gọi Dượng Là Chồng
Chương 7: Tăng tình cảm
Lam Y cô dựa người vào cánh cửa gỗ, từ từ gục ngồi xuống sàn đất lạnh lẽo, ánh mắt trong suốt mà lạnh buốt. Miệng chẳng nói cũng chẳng cười, cô cứ ngồi thẫn thờ như vậy, đôi bàn tay lại tự tiện mà vò đầu bức tóc. Trong đầu giờ đây đã hoàn toàn trống rỗng, chẳng còn biết phải suy nghĩ gì thêm
Cô vô thức mà chống hai bàn tay xuống sàn đất lạnh để đứng dậy, hai bên cánh tay của cô giờ đây đã lạnh ngắt, sắc mặt cũng trở nên kém đi rất nhiều sau khi gặp hắn
Lam Y từ từ đi đến giường nằm, cô trèo lên giường một cách từ tốn, rồi chui tọt vào chiếc chăn dày cộp để sưởi ẩm cho cơ thể. Cánh môi hồng hào trước đó giờ đây lại trở nên trắng bệch, rồi cũng chẳng lâu sau cô từ từ mà chìm sâu vào giấc ngủ
Nữa đêm cô cảm thấy cổ họng hơi khô khan và cần nước, chẳng suy nghĩ gì nhiều đôi mắt hơi nheo mà ngồi bật dậy, cô nhẹ nhàng đưa đôi chân xuống và mang đôi dép bông vào, tự tiện mà gãi nhẹ tóc. Lam Y mở nhẹ cánh cửa phòng tránh tạo tiếng động ồn ào gây ảnh hưởng cho mọi người
Nhẹ nhàng đi xuống bếp, cô với tay lấy một ly thủy tinh trong suốt được đặt trên kệ trưng bày ly, mở tủ lạnh lấy nước mà rót vào. Cùng lúc đó cô nghe có tiếng bước chân, theo như phản xạ mà xoay người lại làm toàn bộ số nước còn thừa ở ly mà đổ hết xuống chiếc váy lụa mỏng
Đôi mắt cố gắng mở to hết cỡ để xem ai, chẳng mấy chốc gương mặt điển trai đã được phóng đại trước mắt. Bạch Phong Thần thấy cô bị nước đổ lên váy, nhanh nhẹn mà chạy đến lấy một chiếc khăn gần đó đề lau cho cô
” hừm, cẩn thận một chút ” Bạch Phong Thần vừa lau vừa nói, giọng nói khàn đặc, ấm áp. Thấy được hành động đó cửa hắn cô như đứng chết chân mà chẳng biết phải làm gì, cả cơ thể đã hoàn toàn cứng đơ
Lo mãi mê lau váy cho cô mà tay hắn vô tình chạm vào đầu nhủ hoa của Lam Y, điều đó làm ý thức cô đã trở về hiện tại, vội khẽ giật mình rồi hơi lùi người ra sao. Bạch Phong Thần lại chẳng phản ứng, hắn biết chứ, chẳng phải là vô tình đâu mà hắn cố ý làm như vậy đấy
” ông xuống đây làm gì ? ” Cô bấu chặt vào ly nước khiến các đầu ngón tay trở nên trắng bệch. Đôi mắt to tròn ngước lên nhìn hắn, miệng nhỏ yêu kiều mà thỏ thẻ lên tiếng
” tôi định pha một ly cafe ” Bạch Phong Thần nghe cô gái nhỏ đang đứng đối diện hỏi, anh cũng vui vẻ mà đáp lại
Lam Y vẻ mặt đầy bất ngờ, đôi mắt mở to rồi đầu hơi nghiêng sang một bên, cô là đang sắp hỏi hắn một việc gì đó, dường như hắn hiểu ý nên nhanh nhẹn trả lời trước
” tôi đang làm việc ở thư phòng, uống cafe cho tỉnh táo ” Bạch Phong Thần nhìn cô rồi nói
Nghe hắn nói như vậy cô cũng gật gù nghe theo, đang định bước chân đi đến phía cầu thang thì Bạch Phong Thần lại một lần nữa lên tiếng
” mà sau này đừng gọi tôi là ông nữa, tôi chỉ hơn em vỏn vẹn tám tuổi thôi ” Bạch Phong Thần vừa pha ly cafe đen nóng hổi, vừa nhìn Lam Y rồi nói, cả thân thể tựa vào phía bàn ăn
” tôi sợ mẹ tôi lại không thích ” Lam Y xoay người lại, giọng nói có phần hơi mỉa mai một chút, à không nhiều chút mới đúng
” vậy sau này khi có mẹ em thì sẽ xưng là dượng với con khi nào không có mẹ em thì chúng ta sẽ xưng hô như bình thường, được không ? ” Bạch Phong Thần cầm ly cafe được đặt trên chiếc đĩa nhỏ, rồi đi đến chỗ cô đang đứng nhẹ nhàng lên tiếng hỏi
Lam Y hơi nhún nhẹ vai, cô lắc đầu sang bên rồi bước đi, hắn theo sau đó mà cũng đuổi kịp cô, rồi cùng Lam Y đi về phòng của cô. Lam Y dừng lại trước cửa phòng của mình, cô xoay người qua nhìn rồi hỏi hắn
” đi theo tôi làm gì ? ” Lam Y đưa đôi mắt lạnh, xoay người sang hỏi hắn
” thư phòng của tôi phía trước, không đi đường này em bắt tôi phải đi đường nào ? ” Bạch Phong Thần đứng cho tay vào túi quần, đôi mắt liền nhìn sang phía trước như muốn chỉ cho cô thấy thư phòng của mình
Lam Y xấu hổ chẳng biết phải nói gì nữa, cô xoay người chuẩn bị mở cửa phòng đi vào bên trong, hắn nhanh nhẹn bắt giữ lấy tay cô đang được đặt trên tay nắm cửa, ngạc nhiên nhưng chẳng rút tay lại cô nhìn hắn rồi hỏi : ” làm gì ? “
Bạch Phong Thần đưa đôi mắt ôn nhu của mình, giọng trở nên nhẹ nhàng và yêu chiều cô hơn bao giờ hết ” em đến thư phòng với tôi một lúc, được không ? ”
Nghe hắn nói vậy cô tò mò mà lên tiếng hỏi, đồng thời đó xoay tấm lưng trần dựa vào cánh cửa gỗ lạnh lẽo, đôi mắt sâu thẩm nhìn anh rồi lên tiếng ” tôi vào thư phòng của anh làm gì ? ”
Bạch Phong Thần cảm giác thư giãn, thoải mái không một chút e dè mà trả lời : ” tăng thêm tình cảm giữa tôi và em ” Vừa hết lời đôi bàn tay bất giác mà đưa lên vuốt mái tóc dày, óng mướt của cô
” tôi không rãnh ” Nói rồi Lam Y đầy cửa phòng rồi bước chân đi vào bên trong. Bạch Phong Thần nhanh nhẹn, hắn đẩy thẳng cửa phòng rồi đi vào bên trong dưới sự hốt hoảng của Lam Y. Hắn đè cô vào cánh cửa gỗ, tiện tay mà khóa cửa lại
Lam Y mở to mắt ngạc nhiên, cô sợ hãi mà lên tiếng, có phần hơi run rẩy trong giọng nói của mình : ” anh..anh định làm gì vậy ? ”
Bạch Phong Thần đưa tay lên vuốt nhẹ trên gương mặt thanh tú diễm lệ của cô, rồi đưa ngón tay cái đặt ngay giữa môi hồng hào và mềm mại của cô, hắn đáp lại ” em đã quyến rũ tôi trước ”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!