Great Mage Ở Thế Giới Harry Potter
Chương 18: Chiến Đấu Kết Thúc
Khuân mặt tái nhợt của Malfoy trở lên trắng bệch. Nó không nghĩ là Harry biết mấy thứ này, lần này thật là mặt ném đến nhà mẹ. Không chỉ nó, cả một đám Slytherin cũng khó chịu như nuốt phải ruồi. Tự xưng cao quý thế mà lễ phép quyết đấu cũng không biết làm để bị một đám Gryffindor cười nhạo.Sắc mặt của Gs.Snape càng âm trầm hơn bình thường mấy lần.
– Câm mồm, Potter! Tao chỉ là chưa bắt đầu thôi! – Malfoy cố chống chế.
– Ohhh…! Thế cơ à! Có cần tao đợi cho mày bắt đầu không?
Harry đang khẩu chiến xuất sắc. Điều này nó đã được học với Thomas, tâm lý chiến. Làm đối thủ mất bình tĩnh, giảm phán đoán chính xác sẽ khiến cho bản thân đạt được lợi thế khi bắt đầu. Không phải thổi chứ khả năng thực hành của Harry quả là rất tốt.
– Ai cần mày…
– Thôi được rồi! Đợi mày học được thì khỏi đánh!
Harry cắt ngang Malfoy. Nó không muốn để Malfoy kịp bình tĩnh lại. Có thể nó bất ngờ lên quên lễ phép, nhưng ai mà quan tâm cơ chứ. Harry đã đưa đũa phép hướng về Malfoy, nó muốn thử một chút khả năng của đối thủ.
– Alarte Ascendare!
Một ánh sáng đỏ tóe ra trên người Malfoy, nhấc nó bay lên cao hơn 2m rồi rớt xuống đất. Harry cũng bất ngờ, nó không nghĩ Malfoy lại dễ dính đòn đến vậy. Trước đó nó chưa từng đánh chúng được Thomas lần nào.
Rầm!
Malfoy rớt xuống như một cái bao tải. Cả người nó co lại vì đau. Cùng lúc đó Harry tăng tốc áp sát. Tiếng vang khi Malfoy tiếp đất đánh thức nó. Nhân cơ hội này kết thúc trận đấu. Nó không muốn nằm giống Malfoy một chút nào.
Tuy nhiên mọi việc không thuận lợi như Harry nghĩ. Malfoy cũng cho thấy nó xứng đáng là học sinh xuất xắc của nhà Slytherin.
– Everte Statum! – Ánh sáng màu cam từ đầu đũa của Malfoy bay thẳng về phía Harry.
Nhờ cảnh cáo của Thomas, Harry vẫn luôn tập trung cao độ vào cuộc chiến. Vội vàng lộn nhào qua một bên để né đòn, Harry vẫn tiếp tục ép sát đến Malfoy, nó muốn rút ngắn khoảng cách giữa đôi bên.
Tia sáng màu cam bắn thẳng về phía đám học sinh đang quan chiến. Lũ học sinh hú lên quái dị, cả đám nháo nhào né tránh. Chẳng ai muốn ăn oan một phát bùa bay lạc cả; có quỷ mới biết thằng nhóc kia có niệm sai chú thành một loại hắc ma pháp nào hay không. Đột nhiên tia sáng biến mất khi mới tiến sát vạch sáng, Thomas chỉ kịp nhìn thấy ngón tay của Gs.Flitwich khẽ động. Quả nhiên không hổ là người từng cầm danh quán quân. Nhỏ hạt tiêu, già nhưng có võ.
Lúc này, Harry đã kịp rút ngắn khoảng cách với Malfoy xuống dưới 3m. Mấy câu chú tiếp theo của đối thủ bay sượt qua cơ thể nó. Có một lần đánh chúng vào áo choàng khiến nó loạng choạng. May mắn là không quá nhiều ảnh hưởng. Tuy rút ngắn khoảng cách sẽ khiến việc tránh né trở lên khó khăn, nhưng phản xạ tuyệt với khiến Harry hoàn thành rất tốt. Thậm chí nó còn cảm giác đặc biệt kích thích. Harry đã khép góc được Malfoy vào sát vạch. Mấy câu chú của nó đã hoàn thành công dụng khống chế rất tốt, dồn ép và rút ngắn khoảng cách. Hiện tại có lẽ lên kết thúc.
Draco Malfoy chưa từng thấy tệ như thế này kể từ khi sinh ra đến giờ. Thằng Harry Potter mà nó khinh bỉ (ghen ghét?) đang khiến nó cực kỳ chật vật. Từ khi bắt đầu trận đấu nó chưa hề nắm được một chút nào chủ động. Hơn thế nữa, thằng điên kia đang lao về phía nó. Cái quái gì thế, chủ động áp sát trong một trận chiến tay đôi? Nó chán sống? Thế nhưng nó lại né đòn được tất cả ma chú, thậm chí còn có thể phản công. Là bản thân nó, Draco đang bị ảo giác hay thế giới này điên rồi. Một quý tộc thuần huyết được tiếp xúc ma pháp từ nhỏ như nó tại sao lại bị dồn ép đến mức này bởi một thằng ranh lớn lên ở thế giới Muggle?
Khoan đã. Potter nó định làm cái gì?
Thần kinh Malfoy căng thẳng, đầu đũa phép của Harry đang chĩa vào nó. Với khoảng cách chỉ hơn 2m thế này, việc chánh né sẽ rất khó. Nó cần chú ý để chỉ một chút dấu hiệu thôi thì có thể né đòn lập tức.
Đột nhiên trong khi đang lao tới Harry hơi cúi đầu xuống.
– Lumos Solem!
Một đoàn ánh sáng chói lóa bùng lên. Và dĩ nhiên, kẻ đang nhìn chằm chằm vào Harry là Malfoy lãnh đủ, thêm một số tên đen đủi cũng rơi vào cảnh vạ lây.
Ánh sáng cường độ lớn khiến Malfoy không nhìn được gì cả, nó bị mù tạm thời. Đột nhiên, một cú đá mạnh táng vào bàn tay đang cầm đũa phép của nó. “Bốp!” Cây đũa phép của Malfoy bị đá bay ra ngoài.
Sau khi thả ra một tia flash chói mắt làm Malfoy mất tầm nhìn, Harry nhẩy thẳng đến trước mặt nó. Qua một tuần luyện tập với Thomas cộng thêm thân thể linh hoạt sẵn có, nó đã học được chút ít đòn tay chân đơn giản. Trước hết tước vũ khí của kẻ địch – trụ trân, nhắm chuẩn – sút. Nó thành công đá văng cái đũa phép của Malfoy ra khỏi vòng sáng.
Tiếp theo, đổi chân trụ, Harry quét ngang vào giữa bụng của Malfoy. Đòn chân nặng khiến nó gập cả người lại. Có cảm giác như tất cả những thứ trong bụng muốn ói hết ra ngoài. Đau đớn khiến nó choáng váng.
Nhưng ác mộng chưa kết thúc. Harry tung một cú móc thẳng vào quai hàm của Malfoy. Nó dùng 120% sức lực của bản thân, Malfoy bị đấm lùi về sau ba bước. Lúc này nó đã ngay sát mép vạch loại. Harry chỉ đũa phép về phía Malfoy. Chận chiến này đã kết thúc.
– Trả lại cho mày nè Malfoy. Everte Statum!
Cùng là tia sáng màu cam. Nhưng lần này người dùng nó là Harry. Malfoy đang trong trạng thái choáng váng đã lãnh trọn câu chú vào giữa người. Thân hình của nó bị ném xa ra hơn 4m từ vị trí hiện tại, và dĩ nhiên bay ra khỏi vòng. Thầy Flitwich đã cho nó một cái trôi nổi chú khiến cho Malfoy không đến mức quá thảm.
Đặt Malfoy về trước mặt của nhà Slytherin, Gs.Flitwich tuyên bố:
– Người thắng cuộc lần này là Harry Potter! Học sinh nhà Gryffindor!
Học sinh nhà Gryffindor hét ầm lên, tuy chỉ là một trận giữa 2 tên nhóc năm nhất nhưng học sinh nhà Gryffindor đã nện cho học sinh Slytherin ra bã. Còn sự thực là Harry đã sài nắm đấm trong một trận mà ai cũng tưởng là một trận Wizard”s duel thì chả ai nhắc đến. Dĩ nhiên trong đó cũng có xen lẫn một chút khuân mặt ủ dột không đáng kể.
Học sinh nhà Slytherin âm trầm. Lần này chúng thua cuộc trước nhà Gryffindor, không chỉ mất danh dự mà còn mất cả đống tiền. Một đám nhìn về đối diện nhà Gryffindor đầy bất thiện. Một số chửi thầm Draco ngu xuẩn, làm mất danh dự của chúng.
Malfoy từ cơn đau tỉnh lại. Nó không thể tin được là bản thân bị Harry đánh bại. Nó chỉ vào phía Harry gầm lên:
– Đồ con hoang! Mày chơi bẩn! Mày đã đánh tao trong một trận Wizard”s duel.
Harry đối chọi gay gắt:
– Ngậm mồm bẩn thỉu của mày lại đồ thua cuộc! Ai bảo với mày đây là Wizard”s duel? Tao có nói là cho mày đấu với tao một trận 1vs1 như những thằng đàn ông. Còn Wizard”s duel là tự mày nói. Và chính mày bỏ qua trận đấu đó.
Malfoy tức điên. Ngón tay đang chỉ về phía Harry cũng run rẩy. Nó đã không nói được ra lời hoàn chỉnh.
– Mày… mày… Potter! Mày nhớ…
– Đủ rồi, Malfoy! – Giọng Gs.Snape vang lên. Nhưng lần này có vẻ không còn lạnh băng như những lần trước đó nhưng lại khiến cho đám học sinh cảm thấy càng đáng sợ hơn. – Tất cả học sinh Slytherin trở về!
Nói xong, thầy đưa cặp mắt nhìn sâu sắc Harry, rồi quay đầu đi thẳng. Đám học sinh nhà Slytherin theo sát sau đó để lại học sinh Gryffindor đang reo hò còn Hufflepuff và Ravenclaw đang ngồi bàn tán.
Ngoại trừ Gs.Snape đã bỏ đi cùng với một số người không có mặt, các giáo sư còn lại thì không để tâm; với họ đây cũng chỉ là trò nhốn nháo không ra gì của đám trẻ, không hơn.
Gs.McGonagall đi đến giải tán đám học sinh Gryffindor. Giọng cô vẫn nghiêm túc nhưng ai cũng có thể thấy trong mắt có chút tiếu ý. Hiển nhiên tâm trạng của Gs.McGonagall đang rất không tệ.
Harry đi đến trước Gs.Flitwich, nó cần cảm ơn ông.
– Xin cảm ơn giáo sư. Em rất biết ơn thầy đã bỏ thời gian làm trọng tài cho trận đấu của em và Malfoy. Thời gian qua em đã học hỏi được rất nhiều.
Gs.Flitwich gật đầu đáp lại Harry, nhưng giọng nói của ông cũng mang theo ý riêng.
– Chăm chỉ học hỏi là rất tốt Harry. Em sẽ tìm thấy tri thức hấp dẫn hơn bất cứ cuộc chiến nào.
– Em sẽ chú ý! Tạm biệt thầy.
Harry chạy nhanh đuổi theo Thomas và Ron. Hai đứa đang đứng ở cửa đại sảnh chờ nó. Thomas đã cảm ơn Gs.Flitwich trước Harry, hiện giờ nó đang thi hành lệnh vê nhà của Gs.McGonagall.
Khi Harry tập hợp cùng 2 đứa bạn, Ron cho nó một cái ôm thật chặt. Ron kích động cứ như chính cậu ta là người đã đánh bại Malfoy chứ không phải là Harry.
– Quá tuyệt vời! Quá tuyệt, Harry! Cậu đánh thật xuất xắc! Đi thôi, trở về liên hoan nào. Chiều nay chúng ta không có tiết, mọi người chắc chắn đang đợi ở phòng sinh hoạt chung.
Thomas cũng gật đầu với Harry. Đây là trận quyết đấu đầu tiên và bạn nó đã làm không tệ. Cả ba đứa vui vẻ kéo nhau quay về ký túc xá. Ở đó chắc chắn sẽ rất vui đây.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!