[ H+ ] Sống chung (Đam mỹ)
Phần 18: Do hôm nay em chủ động, anh sẽ "yêu" em nhẹ nhàng một chút
Lúc Diệp Chi Lăng rời đi, Hàn Thiên Ngạo bỗng nhíu mày.
Diệp Chi Lăng thường ngày sẽ không nói mấy lời kiểu anh có yêu em không, yêu nhiều không hay yêu bằng nào, nhưng hôm nay lại phá lệ hỏi một câu mà đến cả anh cũng không ngờ tới.
Giữa gia đình và Diệp Chi Lăng, anh chọn ai?
Hoặc phải nói là, cái nào mới đủ quan trọng để anh vứt bỏ cái kia?
Gia đình, là người thân của anh, là máu mủ ruột thịt, là người sinh ra anh, cũng là người nuôi nấng anh thành tài.
Diệp Chi Lăng, là người anh yêu nhất, là một người không thể thiếu trong cuộc sống của anh, là người cùng anh trải qua bao sóng gió, cùng sẻ chia những vui buồn với anh.
Cả hai thứ, đều quan trọng như nhau.
Nhưng nếu có một ngày anh phải chọn một trong hai, anh thật sự không biết mình nên chọn bên nào…
—
Hàn Thiên Ngạo về nhà, cởi chiếc áo khoác ngoài ra rồi lên phòng tìm Diệp Chi Lăng.
Anh nói hôm nay mệt nên sẽ không nấu cơm, bảo Hàn Thiên Ngạo ăn ngoài.
Hàn Thiên Ngạo vào phòng, thấy Diệp Chi Lăng đang ngủ say sưa thì nhón chân đi vào, cẩn thận ngồi xuống giường.
Diệp Chi Lăng có một khuôn mặt rất xinh đẹp, lông mi dài cong cong, sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng đào cùng nước da trắng. Lúc ngủ khuôn mặt cực kỳ dịu dàng, lại càng quyến rũ hơn bình thường mấy phần.
Hàn Thiên Ngạo nhẹ nhàng cúi xuống hôn vào trán Diệp Chi Lăng, ai ngờ vừa chạm môi Diệp Chi Lăng đã mở mắt, “ưm” một cái.
Hàn Thiên Ngạo cười: “Dậy rồi?”
Diệp Chi Lăng cố gắng mở đôi mắt đang ngái ngủ ra, gật gật đầu, anh đưa tay dụi mắt, hỏi Hàn Thiên Ngạo: “Anh đã ăn gì chưa?”
“Chưa.”
Hàn Thiên Ngạo vừa đáp lời Diệp Chi Lăng liền ngồi dậy, mũi anh dụi dụi vào cổ Hàn Thiên Ngạo, giọng nói nhẹ nhàng êm như nước: “Vậy anh ăn em đi.”
Hơi thở của Diệp Chi Lăng phả vào cổ, khiến anh ngứa ngáy.
Hiếm khi Diệp Chi Lăng chủ động, Hàn Thiên Ngạo khẽ cười: “Được.” nói rồi vừa hôn vừa cắn vào cổ Diệp Chi Lăng, bàn tay to luồn vào trong quần, xoa nắn cặp mông căng đầy.
Nụ hôn ở cổ trượt dần xuống, Hàn Thiên Ngạo tiện tay xé một đường ở trước ngực Diệp Chi Lăng, cắn vào nhụy hoa đang ngủ say.
Diệp Chi Lăng khẽ “ưm” một tiếng, ưỡn người ra chào đón nụ hôn của Hàn Thiên Ngạo.
Cơ thể mềm mại của Diệp Chi Lăng khích thích Hàn Thiên Ngạo, lại thêm tue thế kêu gọi kia khiến Hàn Thiên Ngạo không thể cưỡng lại.
Anh đẩy Diệp Chi Lăng xuống giường, nhanh chóng cởi khóa quần, tiện tay kéo quần Diệp Chi Lăng xuống, hai dương vật đồng thời cùng nảy lên, cho thấy nó đã thức tỉnh.
Hàn Thiên Ngạo nắm lấy thằng nhỏ của mình, đặt ở trước nơi vào, nhẹ nhàng đút vào.
Hiếm khi Diệp Chi Lăng chủ động, anh cũng nên dịu dàng một chút.
Thứ thô to kia vừa đi vào đã khiến Diệp Chi Lăng nhíu mày, tay nắm ga giường.
Đi vào được một nửa, Diệp Chi Lăng liền thở dốc.
Đến khi vào hết bên trong, đôi mắt nhạt màu của Diệp Chi Lăng liền lấp lánh ánh nước, đôi mi cong run rẩy, môi đỏ mím chặt.
Hàn Thiên Ngạo cúi người xuống, hôn lên môi Diệp Chi Lăng, nụ hôn từ tốn nhẹ nhàng, lưỡi thâm nhập vào bên trong, khuấy đảo khoang miệng của Diệp Chi Lăng.
Diệp Chi Lăng khẽ mở đôi mắt nước, vòng tay qua cổ Hàn Thiên Ngạo, tay luồn vào mái tóc đen của anh, đôi chân thon dài vòng qua ôm chặt eo Hàn Thiên Ngạo, khiến cho thứ thô to kia chôn sâu bên trong.
Diệp Chi Lăng đáp lại nụ hôn của Hàn Thiên Ngạo, lưỡi cũng đưa ra trêu đùa lưỡi Hàn Thiên Ngạo, cuối cùng hai môi tách rời, để lại một sợi chỉ trong suốt.
Hàn Thiên Ngạo nhìn Diệp Chi Lăng bằng ánh mắt yêu chiều, nhẹ giọng nói: “Do hôm nay em chủ động, nên anh sẽ “yêu” em nhẹ nhàng một chút.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!