[H Văn] Tôi mua em
Chương 17: Ăn tối
Cô vẫn không khỏi trầm trồ nhìn ngắm xung quanh
“Nè…! Cô nhìn đủ chưa! Bộ đây là lần đầu tiên cô được vào nhà hàng như thế này hả” hắn ngồi xuống ghế nhìn cô hỏi khi thấy cô cứ mãi mê nhìn ngắm
“Ùm…! Là lần đầu tiên, trước đây tôi đã được thấy nhiều nhà hàng sang trọng không kém , nhưng mà nhà hàng này quả thật rất đẹp từng nội thất bài trí cho đến dụng cụ được trưng bày đều tỉ mỉ và rất tinh tế…! Rất đẹp” cô cười nói
Hắn nghe xong chỉ cười nhẹ không nói gì
“Tôi nghĩ chắc chủ nhà hàng này phải rất giàu có và giỏi lắm mới có thể gây dựng lên được nhà hàng lớn và đẹp như vậy ” cô nói
“Tất nhiên…! Không chỉ giàu, giỏi mà còn rất đẹp trai phong độ” hắn cười nói
“Anh biết chủ nhà hàng này hả?” cô nhìn hắn hỏi
“Ừ..! Không chỉ biết mà còn rất thân”
Cô nghe thì chỉ gật gật đầu vài cái…
Hắn thấy cô không nói gì thêm liền giơ tay gọi tên phục vụ lại… Tên phụ vụ từ tốn lễ phép đi lại
“Dạ…! Anh dùng gì ạ?” tên phụ vụ hỏi
“Cô chọn món đi” hắn nhìn cô nói
Cô nghe hắn nói vậy liền cầm menu lên xem thì đôi mắt cô mở to ra ngước lên nhìn hắn
“Trời..! Trời ơi…! Đồ ăn đắt vậy một món thôi mà đã bằng cả mấy tháng lương tôi cộng lại “
“Nè…! Cô làm gì mà hoảng hốt vậy…! Mau chọn đi”
“Nhưng mà đắt quá…! Tôi chỉ sợ….!” cô trần trừ
“Cô nghĩ tôi không đủ tiền trả một bữa ăn tối hả?” nói xong hắn giật quyển menu trên tay cô ra nói với tên phụ vụ
“Cho tôi 2 phần bò bít tết và một chai rượu vang đỏ ”
“Dạ” trả lời xong tên phục vụ cúi chào rồi đi chuẩn bị
Hắn nhìn cô rồi cũng không nói gì nữa…! Cho đến khi đồ ăn dọn lên
“Mau ăn đi”
“Vâng…” nói xong cô cầm dao và nĩa lên cắt miếng thịt bò ăn ngon lành
Trong lúc cô và hắn đang ăn ngon miệng thì từ đâu đó một người đàn ông mặc trên người một bộ vest đen hốt hoảng chạy lại cúi đầu nói
“Chào ông chủ…! Anh đến để khảo sát nhà hàng ạ”
“Phụt…!” cô phun tung tóe cả đồ ăn lẫn rượu vang hết vào người hắn khi nghe chữ “Ông Chủ” rồi che miệng ho sặc sụa
“Ôi trời…! Anh không sao chứ” tên quản lý vội vã lấy khăn lau cho hắn
“Không sao….! Tôi đến để dùng bữa thôi…! Cậu cứ đi làm việc đi và đưa chiếc khăn cho cô gái đấy” hắn nói
“Dạ” trả lời xong tên quản lý đưa khăn qua cho cô rồi cúi chào đi làm việc
“Mau qua đây lau cho tôi…! Cô là người gây ra mà”
HẾT PHẦN 17
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!