[H Văn] Tôi mua em
Chương 24: Lãng mạn
“Hả, tôi không im lặng vậy phải nói gì?” cô nhìn qua hắn nói
“Hôm nay chúng ta đi hẹn hò” một câu nói ngắn gọn
“Hả? Gì cơ… Hẹn hò, tôi và anh sao?” cô hốt hoảng không thể tiếp nhận được cú sốc hắn vừa nói
“Sao? Không vui khi đi với tôi” hắn cau mày nhìn qua cô
“Không… Chỉ… Chỉ là….” cô ấp úng
“Nói đi, chỉ là gì” giọng nôn nóng
“Chỉ là hôm nay tôi thấy anh hơi khác…” giọng cô nhẹ lại
“Tôi khác cũng vì em đấy” giọng ấm áp
Cô nghe xong thì ngượng đỏ cả mặt không nói được lời nào, cô ngồi khép nép nhìn đi nơi ngoan ngoãn im lặng cho hắn lái xe
Hắn thấy phản ứng của như vậy liền đưa tay lên che miệng cười nhẹ một cái, nụ cười chỉ thoáng qua rồi hết
[…]
Tại công viên
“Anh cũng thích công viên nữa sao? Tôi nghe nói anh rất ghét mà” cô thẹn thùng nhìn hắn hỏi
“Ai nói tôi ghét công viên”
“Khánh Phong nói”
“Em đừng nhắc tên nó khi đi với tôi được không? Hai người trở nên thân thiết từ hồi nào vậy” khuôn mặt tức giận của hắn nhìn cô nói
“Oh… Tôi biết rồi” cô gật đầu nhẹ
“Vậy chúng ta đi chơi thôi” hắn nói xong thì nắm tay cô dẫn vào
Cô vừa được hắn nắm chặt tay thì người cô giống như có một đường điện chạy nhanh qua, nó khiến tim cô đập loạn nhịp, cô cảm thấy có chút cảm giác với hắn
“Em muốn chơi trò nào” hắn nắm tay cô vừa đi vừa hỏi
“Hả, là tàu lượn siêu tốc” cô nhanh miệng trả lời
“Trò khác đi” giọng hắn nhẹ lại
“Tại sao? Anh sợ độ cao và những trò nguy hiểm hả” cô đưa cặp mắt long lanh to tròn nhìn hắn hỏi
“Không có” mặt hắn ngại ngùng nói
“Hihi… Tôi nói đúng mà quả thật em trai anh nói quá đúng về anh” cô cười tít mắt nói
“Nè? Em….” hắn hét lên nhưng bộ dạng đó của hắn vẫn không khiến cho cô ngưng cười
“Được rồi em muốn chơi thì chúng ta cùng chơi” hắn nắm chặt tay cô dẫn đi lại khu của trò chơi mạo hiểm đó
[…]
Lúc hắn bước lên ngồi vào ghế chơi thì khuôn mặt hắn trở nên xanh mét, cô nhìn bộ dạng đó mà buồn cười không thể chịu nổi
20 phút sau
“Ọe… Ọe…” hắn ói liên tục
“Anh không sao chứ? Không chơi được thì đừng cố” cô vuốt vuốt sống lưng cho hắn dễ nôn
“Tôi không sao, em còn muốn chơi trò nào nữa không?” hắn ngước mặt lên lau miệng nhìn cô hỏi
“Anh nhắm mình còn chịu nổi không?” cô hỏi khéo
“Em nghĩ tôi yếu đuối vậy hả”
Cô nghe xong đưa mắt nhìn hắn cười nhẹ khuôn mặt thì hiện lên rõ sự tàn ác nham hiểm cô nghĩ thầm
“Đã thế hôm nay tôi cho anh sợ chết mới thôi”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!