[ H+] Vợ yêu! Em chạy đâu cho thoát
Chương 4
Mà nếu như cô muốn ở lại thì ai có thể bắt ép cô đi được ? Liếc mắt nhìn tấm lịch bàn, hôm nay là 25 tháng 12 năm 2019 rồi, cũng đã ba năm từ ngày cô rời đi.
Đột nhiên đại não hắn loé lên suy nghĩ.
Đột nhiên cảm thấy hôm nay đẹp trời lạ thường.
Ngay lập tức không ngần ngại mà nhấc máy gọi đến số của Vệ Uy, giọng nói của hắn có chút gấp gáp
” Vệ Uy, có thích đi du lịch không ? ”
Người bên kia mệt mỏi vừa tính trả lời, liền hào hứng lên, tâm trạng thập phần vui hơn.
” Thiếu gia, cậu nói thật chứ ? ”
” Ừ, theo tôi đến London ”
” Để làm gì cơ ? ”
Trầm luân suy nghĩ một lúc, để làm gì à !
” Tất nhiên là để bắt người về rồi ! ”
Vừa nghe câu nói của Thượng Vũ, cả bầu trời trong lòng Vệ Uy nhanh chóng sụp đổ.
Hắn đã tưởng … sẽ có một kì nghỉ tuyệt đẹp. Ai ngờ, dắt hắn theo chỉ là để tìm Ân Tuyền tiểu thư. Muốn khóc cũng không thể nào khóc
Thượng đại thiếu gia a ! Phận tôi tớ như tôi có quyền từ chối không chứ hả ?!
Rồi nếu tìm ra Ân Tuyền tiểu thư, không phải mỗi ngày đều làm bóng đèn chen giữa hai người họ sao ? Bản thân đã không có người yêu, cớ gì ông chủ của hắn lại muốn áp bức tinh thần của trợ lý mình đến vậy ?
Thật sự quá đáng mà !
Dù mắng to mắng nhỏ trong lòng nhưng có chết Vệ Uy cũng không dám từ chối, đành đau khổ nhận lệnh.
Thượng Vũ là người nói là thích làm liền không đợi lâu, hơn nữa người hắn tìm là Ân Tuyền, cho nên càng không thể để qua ngày mai. Vừa ngắt điện thoại, lập tức chính tay huỷ hết tất cả cuộc họp nội bộ và trong nước.
Lần này đi London, mục đích của hắn trong mắt mọi người chính là giao lưu quốc tế. Chứ không một ai biết chỉ là Thượng Vũ có hứng lên nên đi tìm Ân Tuyền. Kể ra như vậy cũng tốt, vừa mở rộng quy mô tập đoàn, vừa tìm kiếm cô.
Một công đôi việc !
Vừa uỷ thác nhiệm vụ cho Phó tổng, hắn ngay lập tức kéo Vệ Uy leo lên trực thăng riêng mà khởi hành đến London.
Vệ Uy chỉ biết khóc trong lòng ” Sếp ơi là sếp, tìm vợ thôi có cần phải gấp rút vậy không ? ”
Có trời mới biết 3 năm qua, mỗi một ngày không có Ân Tuyền dài như một thế kỉ, mọi ngày thường cô đều bám hắn không buông vậy mà một khắc liền không thấy bóng dáng nhỏ đâu nữa.
Thượng Vũ quả thật đã rất hoang mang !
Để không phân tâm nhiều, hắn quyết định đâm đầu vào làm việc, chính là tập đoàn hắn chỉ vừa thừa kế tròn ba năm, chính là vào ngày cô rời đi, chiếc ghế tổng giám đốc tập đoàn CF thuộc về hắn. Dù chỉ trong ba năm ngắn ngủi, đối với người ta mà nói, để xây dựng thật sự rất khổ cực. Về hắn, trước mắt tập đoàn hắn đã có chân trong thương trường quốc tế, khi vào tay hắn, đã mạnh mẽ còn mạnh mẽ hơn. Một bước tiến CF liền trở thành tập đoàn hàng đầu thế giới.
Sau hàng giờ đồng hồ trên phi cơ riêng, cuối cùng cũng đến được London – Anh Quốc. Không khí cuối đông có chút lạnh lẽo, thêm cả tuyết rơi khá nhiều. Thượng Vũ bước xuống phi cơ riêng, hai tay đút vào túi áo, khẽ thở dài một chút đưa mắt tìm một bóng dáng người thân.
Chẳng qua là hắn có một người bạn ở đây, cho nên phải làm phiền cậu ta vài ngày rồi.
” Thượng Vũ, cậu đến rồi ”
Từ xa theo hướng hắn nhìn đã thấy bóng người cao ráo chậm rãi bước đến, vỗ vai Thượng Vũ mà cười.
” Davis, có lẽ tôi phải làm phiền cậu dài ngày rồi ”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!