Hạ Cơ
Quyển 7 - Chương 5
✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒✒
Kỳ thật bằng thân thủ của Hoắc Bạch, mười Hạ Cơ cũng không chạm được đầu ngón tay anh. Chẳng qua anh lo lắng bản thân ra tay quá mạnh, thương tổn tới cô bé tự phụ này.
“Nói! Anh rốt cuộc là ai?” Hạ Cơ rút con dao nhỏ dùng để phòng thân ra trực tiếp đè lên cổ người đàn ông.
Vẻ mặt của Hoắc Bạch vẫn trầm mặc, nhìn cô náo loạn, nhưng dáng ngồi này thật sự làm người ta suy nghĩ miên man bất định.
“Anh rốt cuộc là ai?” Hạ Cơ khiến vết dao càng thêm tới gần cổ yếu ớt của anh.
Nói thật, chưa từng có người nào dám làm như vậy đối với anh, nếu làm thật, Hoắc Bạch không dám tưởng tượng nửa đời của anh sẽ có bao nhiêu thê thảm. Nhưng nếu là người phụ nữ này, vậy tiếp cô chơi vui vẻ.
“Hoắc Bạch.” Người đàn ông lời ít ý nhiều.
Nơi này là địa bàn của anh, Hạ Cơ không dám làm càn quá mức, biết được rồi thì thôi. Hoắc Bạch? Thế gia hắc đạo đứng đầu? Cô quen biết anh lúc nào?
“Anh biết tôi?” Hạ Cơ hỏi.
“Gặp qua một lần.”
“Khi nào?” Hạ Cơ tiếp tục truy vấn. Tên Hoắc Bạch này lại cố tình không phối hợp, giống như tử thi vậy, nếu trên thân thể anh không có độ ấm.
Hạ Cơ nhìn vẻ mặt lười nhác của Hoắc Bạch, có chút nào giống với người đang bị đặt dao trên cổ chứ. Hạ Cơ còn chưa phản ứng lại, đã bị người đè ép. Hoắc Bạch không có thói quen bị động, đặc biệt là nhìn thấy váy cô trong lúc lơ đãng bị kéo đến đùi.
Hiện tại Hạ Cơ bị người cưỡi dưới thân, dao cũng bị người đàn ông nắm trong tay. “Cô muốn làm sao?” Hạ Cơ nhìn người đàn ông hỏi, một chút cảm giác khẩn trương cũng không có.
Nhưng Hoắc Bạch lại luống cuống, rốt cuộc anh muốn làm gì?
Hoắc Bạch trực tiếp từ trên người Hạ Cơ tránh ra. “Hôm nay cô ngủ ở chỗ này đi, tôi đã gọi điện thoại cho nhà cô, sáng mai tài xế sẽ đưa cô về.” Người đàn ông nói xong cũng không quay đầu lại mà đi ra.
Không bao lâu sau có người hầu đưa đồ ngủ cho Hạ Cơ. Nhìn đẹp đẽ quý giá tinh xảo, cảm giác so với đồ ngủ của bản thân còn tốt hơn vài phần, không giống để cho khách dùng. Hạ Cơ nghĩ, nói không chừng người ta có nhiều tiền, ngay cả đồ ngủ tốt cũng mua cho khách.
Hạ Cơ mới từ phòng tắm ra, thì thấy Hoắc Bạch mặc đồ ngủ mở cửa tiến vào. Tình huống này là như thế nào? Rõ ràng cô đã khóa cửa. Anh ta sẽ không làm gì với cô chứ. Hạ Cơ khoanh tay trước ngực thành một tư thế bảo hộ. Nhớ tới vừa rồi ngồi ở trên người anh không cẩn thận sờ đến mấy khối cơ bụng cứng rắn. Hình như cũng không bị thiệt thòi.
Hoắc Bạch nhìn người đẹp vừa mới tắm xong, trên mặt bị hơi nước khiến lộ ra da thịt trắng hồng, còn có từng giọt nước chưa được lau khô ở trên da thịt chảy xuống. Ánh mắt mê mang, lại hết sức mê người. Bộ ngực đầy đặn, chỗ eo thon bị áo ngủ che lại, càng có vẻ thon thả một tay có thể ôm hết. Lộ ra hai chân trắng nõn thon dài.
Quan trọng nhất chính là cái áo ngủ tơ tằm này, do lúc anh ở nước ngoài ngẫu nhiên nhìn thấy. Vừa nhìn đã cảm thấy cô mặc vào sẽ rất đẹp, không nghĩ tới lần đầu tiên bản thân chọn quần áo cho phụ nữ, ánh mắt lại tốt như vậy. Ánh mắt Hoắc Bạch dính ở trên người cô không kéo xuống được, thật muốn biết thân thể mềm mại phía sau quần áo này quyến rũ như thế nào.
“Khụ, anh sao lại tới đây nữa?” Người đàn ông này, đã bao lâu không ăn thịt mặn rồi. Giống như con sói nhìn chằm chằm khối thịt mỡ vậy, nhìn khiến da đầu cô tê dại, tính xâm lược quá lớn. Anh nhìn khiến mặt cô đỏ lên, vậy mà phía dưới lại có cảm giác.
Hoắc Bạch gian nan thu hồi ánh mắt của bản thân lại. “Trả lại dao cho em.” Âm thanh Hoắc Bạch khàn khàn khô khốc. Mới nãy quá sốt ruột nên mang đao của Hạ Cơ đi.
“Ừm” Hạ Cơ chuẩn bị đến gần Hoắc Bạch lấy dao trong tay anh đi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!