Hạ Kim Ngưu - Mối Bi Kịch Thảm Thương - Ngoại truyện 5 ( end ) : Vậy thì ta cung kính không bằng tuân lệnh vậy
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
78


Hạ Kim Ngưu - Mối Bi Kịch Thảm Thương


Ngoại truyện 5 ( end ) : Vậy thì ta cung kính không bằng tuân lệnh vậy


Lưu Thanh Thanh thật sự là không nghe nhầm hay là nàng không nghe rõ đây ? Bèn hỏi lại

” Thanh Thanh thật sự là ít hiểu biết xin mong cậu Diệp có thể nói rõ hơn…”

Diệp Thiên Yết là loại người ghét nhất loại con người nói ít mà hiểu ít. Những người này chỉ cho thấy trong tầng lớp xã hội chỉ là đồ bỏ đi. Một chút hiểu biết cũng không có. Hắn chính là loại người ghét nhất những con người ngu dốt, không bằng thà nuôi một con chó còn khôn ngoan hơn lũ người này.

Lão Thái bà bà ngồi ngay kế bên cũng nhìn ra rõ sự chán ghét bài trên mặt của Diệp Thiên Yết. Lão Thái bà bà liền nói thay.

” Lưu Thanh Thanh cô nên phải hiểu rõ trong câu nói của cháu nội tôi chứ. Ý của Diệp Thiên Yết là muốn con của cô làm người hầu cho nó, thì cô mới có thể bước vào trong căn nhà này sống được. Còn nếu không, thì cô với đứa con gái bẩn thỉu kia nhanh chóng cút ra khỏi nhà của tôi, cho đỡ bẩn mắt người nhìn.”

Nhà họ Diệp này thật sự là có cách chửi người rất độc đáo. Một câu cũng bẩn, hai câu cũng bẩn, tất cả đều là bẩn thỉu. Nhà họ Diệp này cho rằng thế giới đều là bẩn chăng? vậy cái nơi mà các người đang ở, các người đang đứng liệu các người có sạch sẽ. Hạ Kim Ngưu nghĩ vậy mà cười lớn…
Rõ ràng là trong thâm tâm của nàng ấy tỏ vẻ ra sự khinh miệt đến nhường nào

Diệp Hòa, ông ta nghe những chính câu của Lão Thái bà bà nói ra thật sự rất tức Giận. Diệp Hòa biết rất rõ là mẹ của mình thật sự không hề có thương yêu mình chút nào. Cái mà Lão Thái bà bà quan tâm đó chính là địa vị, quyền thế, danh vọng, của gia đình này mà thôi. Những người mà thật sự không hề có năng lực thì chỉ là đồ bỏ đi trong mắt của bà. Hống hồ, Diệp Hòa lại là một con người quá hiền từ, nên thành ra chỉ là một đồ bỏ đi. Mà đã là đồ bỏ đi thì đối với trong gia đình nhà họ Diệp là thứ không nên xuất hiện. Nên chính vì vậy Diệp Hòa không mong mỏi muốn gì từ cái gia đình này.

Sự im lặng lúc này trong căn nhà thật sự lan tỏa ra một hàn khí lạnh lẽo. Sự im lặng đấy lại đem đến cho con người ta một cảm giác rùng rợn, đáng sợ hơn nữa là cái ánh mắt nhìn hung hăng của Lão Thái bà bà đem đến người của hai mẹ con Lưu Thanh Thanh. Lão Thái bà bà không nghe sự đáp lại của Lưu Thanh Thanh liền càng dọng quở trách

” tôi nói như vậy cô liệu nghe có hiểu ? “

Một câu nói của Lão Thái bà bà liền thể hiện sự uy nghiêm chứa đầy hàm ý và sự ghen ghét đến tuột cùng trong đó.

Lưu Thanh Thanh. Nàng ta rất hiểu rõ câu nói của Diệp Thiên Yết, nhưng mà lại muốn khẳng định lại là, Diệp Thiên Yết thật sự muốn con gái của nàng làm người hầu của hắn ta sao. Điều này đối với nàng làm sao có thể chấp nhận được.

Nàng ta thực sự cũng đâu phải là một nữ nhân ngu dốt. Không thể nào hiểu được cái tầng lớp mà làm nô lệ cho cái căn nhà này. Vốn dĩ Lưu Thanh Thanh đã biết được nhà chồng của Diệp Hòa không có ưa mấy gì ông ta. Mà nàng ta lại là một người phụ nữ lớn tuổi đã có chồng và một đứa con. Điều này là điều đối với dòng họ nhà họ Diệp là một điều không khác gì sỉ nhục trên dòng tộc nhà họ Diệp. Lão Thái bà bà lại là một người rất cổ hủ (1) từ xưa đến nay rất ghét việc con gái đã có chồng mà còn tiến thêm bước nữa. Người con gái đối với Lão Thái bà bà đã gả cho ai thì phải theo người đó đến chết, không vì một chút bất trắc gia đình mà lại bỏ chồng theo người khác. Như vậy thì phéo tắc còn đâu nữa. Chẳng phải thế giới này loạn sao.
Chính vì thế mà Lưu Thanh Thanh biết rất rõ, nếu đem Hạ Kim Ngưu làm nô lệ cho Diệp Thiên Yết không khác gì đem nó đến cửa địa ngục môn. Vậy thì sống có khác gì chết đâu.

Đối với Lưu Thanh Thanh, Hạ Kim Ngưu là đứa con gái duy nhất đối với nàng ta. Lưu Thanh Thanh rất hiểu rõ Hạ Kim Ngưu là người luôn yêu thương nàng ta nhất, nàng muốn đồng ý cuộc hôn nhân này cũng chỉ vì Hạ Kim Ngưu. Lưu Thanh Thanh muốn cho Hạ Kim Ngưu một mái ấm gia đình thật sự, một cuộc sống ổn định không phải lo lắng mai sau này. Cuộc sống mà có sự lo lắng thì thật sự đó là liều mà Lưu Thanh Thanh không hề mong muốn Hạ Kim Ngưu phải chịu đựng. Bởi vì Lưu Thanh Thanh nàng ta đã phải chịu khổ từ lúc nhỏ cho đến lớn rồi.

Lưu Thanh Thanh mãi chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình, thì nàng ta chợt nghe thấy giọng nói vang vọng đầy rõ rệt kia của đứa con gái mình vang lên.

” ta đồng ý…”

Hạ Kim Ngưu, ngươi đang nghĩ cái gì vậy. Lưu Thanh Thanh nhìn đến Hạ Kim Ngưu có chút ngẩn người ra rồi lại hỏi nàng.

” ngươi. Thật sự… Là muốn đồng ý.”

” đúng. Ta đồng ý…”

Ánh mắt cương trực đó của Hạ Kim Ngưu lại tiếp tục hiện rõ lên lần nữa…

Diệp Thiên Yết đang rất là khoái chí, thì Hạ Kim Ngưu lại nói tiếp.

” có điều kiện ta cũng muốn nói với các người…”

Hồ… Xem ra con bé này cũng không phải là loại dạng ngu dốt như bao nhiêu đứa con cái mà ta đã gặp. Diệp Thiên Yết lấy làm thú vị và lắng nghe điều kiện của Hạ Kim Ngưu đưa ra.

” ta muốn các người đối xử mẹ ta giống như đối xử giống với hắn ta. Không ràng buộc những thứ mà mẹ ta không thích. Không bắt ép những thứ mà mẹ ta không muốn làm và hơn nữa là không bao giờ được ăn hiếp mẹ ta. Mẹ của ta cũng giống như là một người thân trong gia đình của các người. Cũng là một con người, không phải một thú nuôi cho các người chăm sóc mà đùa bỡn. Mẹ ta phải là người có chức vị ngang hàng như bao nhiêu người trong gia đình này… có như vậy ta mới an Lòng. “

Mọi người trong gia đình nghe đến vậy thì trong mỗi ai đó liền nổi lên một cục tức đùng đùng.

Không hề có một tiếng trả lời lấy…

Xem xem… Quả là đúng khi ta ra điều kiện như thế này nếu không Các người có thể làm gì đối với mẹ của ta đây. Hạ Kim Ngưu đắc trí mà nói tiếp.

” các người chẳng lẽ một điều kiện nhỏ nhoi này cũng không thể thực hiện được ư… vậy cái danh nhà họ Diệp này thật sự đem cho chó gặm. Làm sao có thể đứng vững trên xã hội này được. Quân tử thì phải hứa được mà làm được. Các người đưa ra điều kiện ta cũng đồng ý. Đến lượt ta đưa ra điều kiện các người liền trở mặt ? “

Câu nói của Hạ Kim Ngưu không khác gì là một câu nói chứa đầy hàm ý trong đấy. Mọi người nghe đến phải im, chỉ có riêng Lão Thái bà bà liền rất tức giận… cơn giận lên đến đỉnh điểm Lão Thái bà bà liền giận mắng

” con bé nhà ngươi thật sự nghĩ nhà họ Diệp chúng ta nhỏ mọn như vậy sao. Điều kiện này có là gì. Ta liền đồng ý với ngươi, nhà họ Diệp này không muốn ngươi phải bôi tro trấu lên mặt. “

Hạ Kim Ngưu nghe Lão Thái bà bà nói vậy liền biết cá đã cắn câu rồi. Vui vẻ mà nở một nụ cười thân thiện mà mẹ nàng đã dạy cho nàng.

” Vậy thì ta cung kính không bằng tuân lệnh vậy. Cảm ơn bà bà…”

Kết thúc buổi trò chuyện trong đêm nay. Bầu trời liền mưa to gió lớn, tiếng sấm ầm ầm bên tai. Tia chớp không ngừng xé toạc ngang qua cả bầu trời đem đến một tiếng hét cuồng bạo giữa màn trời đêm.

Hạ Kim Ngưu không hề biết rằng : Chính sự đồng ý của nàng hôm nay, sẽ là kéo theo sau này một mối màn kịch bi thảm…

Giải thích

1 : là theo tích cách chấp niệm phong tục thời phong kiến

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN