Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không? - Chương 11: [H]
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1291


Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không?


Chương 11: [H]


“Hẳn là điên rồi!.” Khương Tình cúi đầu đặt lên trán Hạ Nhi một nụ hôn lành lạnh.

“Chị có biết chị đang làm cái gì không? Chị buông em ra!” Hạ Nhi run giọng nói.

Khương Tình không những không buông, bàn tay còn quá phận vuốt ve phác hoạ từng đường nét trêи vùng đùi trơn nhẵn của Hạ Nhi, từng cái chạm nhẹ khiến Hạ Nhi thân thể run rẩy, cô thở hổn hển, giọng nỉ non cầu xin.

“Chị à, ở đây là thư viện, chị không cầm thú đến mức đó đúng không?”

Khương Tình nhìn thẳng vào cặp mắt màu hổ phách đang ʍôиɠ lung đầy ướt át của Hạ Nhi, khẽ cười rồi bảo:

“Giống như em nói, tôi đang muốn cho em thấy tôi có thể cầm thú tới mức nào.”

Hạ Nhi vùng vẫy, cô quả thật không có cách nào để tránh thoát, nhẹ giọng cảnh cáo:

“Chị không buông ra em sẽ hét lên đấy!”

Khương Tình nghe thấy liền cười lớn, tiếng cười trong trẻo như tiếng chuông bạc.

Khẽ đưa tay nắm nhẹ cằm Hạ Nhi, ngón tay xinh đẹp khẽ chạm lên môi cô, vuốt nhẹ rồi vẽ theo đường viền môi, sau đó bất chợt siết chặt tay đang giữ chặt hai tay Hạ Nhi.

Hạ Nhi bị đau rêи một tiếng, ngay lập tức ngón tay Khương Tình trêи môi Hạ Nhi luồn vào.

Khoang miệng Hạ Nhi ấm nóng đầy ướt át.

Khương Tình vươn ngón tay chạm vào đầu lưỡi Hạ Nhi, khẽ trêu đùa trầm giọng:

“Không biết ở dưới có ướt giống như cái miệng nhỏ này hay không?”

Hạ Nhi ngay lập tức muốn cắn ngón tay Khương Tình trong miệng mình, cô thật sự không chịu nổi.

Vừa định hạ miệng Khương Tình đã rút ngón tay ra, thay vào đó môi liền áp tới.

Hạ Nhi choáng váng, lại cảm giác được ngón tay ướt át của Khương Tình vừa ở trong miệng cô chui vào vạt áo, khẽ nắm lấy eo cô rồi kéo cô sát vào người mình.

Môi Hạ Nhi hết bị ɭϊếʍ rồi ʍút̼, đả kϊƈɦ tự tôn nghiêm trọng khiến Hạ Nhi muốn phát điên.

Cô rõ ràng là một lesbian, tuy tình sử chưa từng quen ai nhưng ít nhiều những chuyện hai đứa con gái có thể làm cô đều rõ ràng.

Thế mà giờ phút này lại bị một người là gái thẳng dồn ép đến nỗi thở không ra hơi, không có nổi một chút kháng cự.

Nếu có cũng phải là cô dồn ép người ta chứ.

Hạ Nhi trong lòng tỏ vẻ thật sự rất uất hận.

Cô buông tha chống cự, phối hợp đáp trả lại nụ hôn như vũ bão của Khương Tình.

Phản ứng của Hạ Nhi khiến Khương Tình vô cùng buồn cười.

Khương Tình đột ngột đưa lưỡi sâu vào làm Hạ Nhi ưm lên một tiếng, buông tay đang giữ eo cô rồi đưa lên đỡ sau cổ, bàn tay thanh mảnh luồn nhen vào tóc, tay còn lại ôm siết lấy cô.

Lưỡi bị Khương Tình dày vò đến nỗi khiến Hạ Nhi muốn ngất ngay tại chỗ, hô hấp dồn dập.

Khương Tình không những không buông tha, càng hôn càng sâu hơn, nụ hôn nóng bỏng đến nỗi toàn thân Hạ Nhi như phát sốt, trong cổ họng thấy khát đến nỗi nuốt nước bọt liên tục, động tác đó làm lưỡi Khương Tình bị hút lấy, cảm giác chặt chẽ vui thích không nói nên lời.

Hạ Nhi nghẹn đỏ bừng cả mặt.

Khương Tình sợ Hạ Nhi không thở được liền rời môi Hạ Nhi, kéo theo một sợi chỉ bạc ám muội.

Hai má Hạ Nhi nóng bừng, tay buông lõng không có sức lực, đôi mắt ướt át nhiễm đầy ɖu͙ƈ vọng không thể kiểm soát, cô phát hiện cơ thể mình bị nung nóng, toàn thân như phát sốt, phía dưới qυầи ɭót ướt đẫm, sợ là đã thấm ướt một mảng dưới đùi Khương Tình rồi.

Khương Tình như nhận ra biến hoá đó, vươn tay vuốt nhẹ lọn tóc xoăn rơi bên má Hạ Nhi, vén sau tai rồi cúi người ghé vào tai, giọng trầm trầm đầy quyến rũ:

“Kϊƈɦ thích không?”

Hạ Nhi mơ màng, không nhận ra giọng mình bây giờ trở nên câu người đến mức nào, vừa thở vừa nói:

“Chị… cố ý.”

Khương Tình cố gắng kiềm chế cảm xúc muốn ăn sạch cô nhóc này ngay lập tức.

Khương Tình nghiêng đầu hỏi:

“Em không muốn sao?”

Hạ Nhi mạnh miệng.

“Tôi không muốn!”

“Ồ!” — Khương Tình cười khẽ.

Ngay lập tức Khương Tình vươn tay kéo vòng eo mảnh khảnh của Hạ Nhi vào sát người mình, đùi

liền đưa lên, chỗ tiếp xúc giữa hai chân Hạ Nhi và đùi Khương Tình bỗng chốc bị ma sát, Hạ Nhi cảm nhận được dưới lớp qυầи ɭót đã sớm ướt át như nước sông lan tràn, liên tục chảy ra càng nhiều.

Bờ môi mọng đỏ không tự chủ tràn ra âm thanh thở gấp đứt quãng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN