Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không? - Chương 14: Bối Lạc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
611


Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không?


Chương 14: Bối Lạc


Bối Lạc tay run rẩy, bước ra. Khương Tình ánh mắt lạnh lẽo, cô khẽ cười ấm áp, nhưng chỉ có Bối Lạc mới biết rằng nụ cười đó có bao nhiêu phần là thật lòng.

“Tớ nghe Tiến Minh với Tinh Thần bảo cậu tới phòng y tế, có chút lo lắng nên tới tìm cậu.” Bối Lạc khẽ nói.

“Cậu yên tâm! Tớ không sao cả.” Khương Tình cười với Bối Lạc.

Bối Lạc liền thấy căng thẳng, sống lưng lạnh lẽo. Cô bước lại lần Khương Tình, nhìn vào mắt cô hỏi:

“Cậu thích Hạ Nhi. Đúng không?” Tuy là câu hỏi nhưng giọng nói lại vô cùng khẳng định.

Khương Tình liền bật cười, nhẹ giọng nói: “Trêи mặt tớ viết rõ như thế sao?”

Bối Lạc biến sắc, tiếp tục nói:

“Cậu thừa nhận rồi.”

Khương Tình khẽ nhún vai: “Ừm! Tớ thừa nhận.”

Bối Lạc cảm thấy tim nhói đau, đau đến chết lặng.

Cô tiếp tục nói: “Bao lâu rồi? Cậu biết Vỹ Quang yêu Hạ Nhi mà, đúng không?”

Khương Tình nghe thấy thế liền cau mày lại: “Thế thì sao?”

Bối Lạc tức giận: “Thế có nghĩa là cậu đang phản bội tình bạn của cậu với cậu ấy.”

Khương Tình lạnh lùng nói: “Hạ Nhi và Vỹ Quang chưa từng quen nhau, và Hạ Nhi không thích cậu ấy, họ chẳng có mối quan hệ nào cả.”

Bối Lạc cứng họng, rồi chợt nghĩ ra cái gì, cô nói tiếp:

“Cậu sẵn sàng vì Hạ Nhi mà trở mặt với Vỹ Quang sao? Cậu ấy là bạn từ nhỏ đến lớn của tụi mình.”

Khương Tình im lặng một lúc rồi cười khẽ nói:

“Cậu bất bình cho Vỹ Quang nhiều như vậy khiến tớ thấy thật bất ngờ. Bối Lạc, cậu thích Vỹ Quang à?”

“Tớ là thích cậu!” Bối Lạc hét lên.

Rồi chợt nhận ra mình lỡ lời, cô ngay lập tức quay người bỏ chạy.

Khương Tình mặt không cảm xúc khoanh tay lại.

Điều này cô biết từ rất lâu rồi, nên lời Bối Lạc nói ra cô hoàn toàn không bất ngờ. Chỉ là cô đánh giá hơi thấp tình cảm của Bối Lạc dành cho cô. Ngay từ nhỏ Bối Lạc đã không được gia đình yêu thương, lớn lên thì nhờ có mối quan hệ đặc biệt tốt đẹp với cô mà tình cảnh được cải thiện đôi chút, nên ngay từ lúc đó Bối Lạc đã có những biểu hiện không nên có với cô. Cô đều mắt nhắm mắt mở bỏ qua truy vấn vì không muốn đánh mất tình bạn tốt đẹp giữa cô và Bối Lạc.

Khương Tình khẽ thở dài, cô bước về hướng phòng y tế, đi qua hai dãy hành lang thì bắt gặp Khanh Long.

Cậu ta đứng dưới tán cây nhìn cô, cô bước đến ôn nhu hỏi.

“Giờ này cậu không vào lớp còn đứng đây làm gì?”

Khanh Long nhìn Khương Tình, cười với cô rồi nói:

“Đợi cậu.”

“Cậu về lớp trước đi, tớ còn có việc.” Nói xong liền muốn đi.

Khanh Long liền bước tới cản đường cô.

“Cậu và Hạ Nhi… là thế nào?”

Khương Tình lấy tay day nhẹ thái dương đang ẩn ẩn đau.

“Thì như cậu thấy đó. Tớ thích cậu ấy.”

“Không được!” Khanh Long ngay lập tức lớn tiếng.

Rồi chợt nhận ra mình có chút mất khống chế, đành dịu giọng:

“Cậu và cậu ấy đều là con gái, Khương gia sẽ không chấp nhận mối quan hệ như vậy xảy ra đâu. Nhất là với cậu.”

Khương Tình nghe Khanh Long nhắc đến gia tộc nhà mình liền tức giận:

“Chuyện tớ muốn chưa ai có thể cản được, cậu nghĩ Khương gia sẽ cản được tớ sao?”.

Khanh Long vội vàng giải thích:

“Tớ biết cậu quyết định chuyện gì thì sẽ không ai thay đổi được, nhưng chuyện này liên quan đến tương lai của cả tập đoàn Khương Thị, cậu nghĩ họ sẽ chấp nhận cậu – Một thiên kim người thừa kế lại yêu con gái sao?”

Khương Tình vung tay tát Khanh Long. Cái tát thể hiện rõ sự tức giận của cô. Khanh Long đưa tay sờ lên vùng má bỏng rát. Khương Tình cười lạnh lùng đầy nguy hiểm, cô cảnh cáo:

“Tớ nói cậu biết, tớ thích Hạ Nhi, và nếu ai dám cản hay phản đối cái quyết định đó của tớ, dù là cậu hay Khương gia, tớ cũng sẽ không buông tha. Cậu hẳn hiểu rõ tính cách của tớ như thế nào.”

Nói xong liền xoay người bỏ đi.

Khanh Long đứng như chết sững.

Khương Tình tới phòng y tế, cô đẩy cửa bước vào.

Bác sĩ – Khương Ngọc, là chị họ của cô. Tuy có hơi lớn tuổi nhưng vẫn theo vai vế là chị họ. Nhìn thấy Khương Tình bước vào liền kéo cho cô chiếc ghế. Khương Tình ngồi xuống, tay cầm lấy hộp thuốc cạnh bạn lục lọi.

“Em lại đau đầu à? Đã bảo đừng suy nghĩ nhiều rồi mà.”

Khương Tình lạnh giọng.

“Không có gì đâu tiền bối, chỉ là mỗi khi tức giận sẽ hơi đau đầu một chút.”

Khương Ngọc liền cười vui vẻ, trêu chọc cô.

“Đại tiểu thư của tôi, trêи đời này ai có lá gan dám chọc giận cô thế.”

Khương Tình khẽ nhíu mày, hỏi ngược lại:

“Nếu em có cảm giác muốn chiếm lấy một người làm của riêng, theo chị thì nó là gì?”

Khương Ngọc liền hỏi lại đầy hứng thú:

“Em trước giờ không thiếu thứ gì cả, chưa từng nghe em nói rằng em muốn có thứ gì, tính cách quái dị như vậy, bỗng dưng lại muốn chiếm lấy một người làm của riêng. Đó là ai? Cho chị biết được không?”

Khương Tình cười khẽ.

“Hạ Nhi.”

Khương Ngọc như hồi tưởng rồi bất chợt nhớ ra.

“Là cô bé có đôi mắt to to màu hổ phách, cô bé xinh đẹp nhìn rất giống búp bê phải không?”

Khương Tình gật đầu.

Khương Ngọc liền vỗ trán:

“Chị còn biết cô bé là bạn của Lương Hạ, con bé Lương Hạ đó suốt ngày tìm cớ xuống phòng tế làm nũng với chị đấy.”

Khương Tình lạnh mặt, khẽ bảo:

“Lương Hạ tìm cớ tìm chị làm gì?”

“Để điều tra về sở thích của em, không biết con bé lấy thông tin ở đâu mà biết chị là chị họ em nữa, con bé đó thích em lắm, thần tượng đến nỗi ngủ cũng kêu tên, còn chảy cả nước dãi.”

Khương Ngọc nhớ lại liền phì cười, rồi liền nhỏ giọng nghiêm túc nói:

“Hạ Nhi, cô bé đó hình như là tiểu thư Hạ gia.”

Khương Tình hơi sững sờ, hỏi lại:

“Có phải Hạ gia theo cách em đang nghĩ không?”

Khương Ngọc liền nghiêm túc hẳn:

“Đúng đấy! Là tiểu thư duy nhất của tập đoàn Hạ thị. Nghe bảo ông Hạ Minh từng tuyên bố nếu cháu gái ông ấy tốt nghiệp thì gia sản toàn bộ đều sẽ chuyển đến tên của cháu gái. Hẳn là Hạ Nhi rồi.”

Ngừng một lát Khương Ngọc lại tiếp tục:

“Em thích Hạ Nhi, con đường sau này đi nhất định không bằng phẳng đâu, dù Hạ gia chỉ đứng sau Khương gia, nhưng thế lực không phải tầm thường, gia tộc đó nhất định không chấp nhận việc Hạ Nhi yêu thích con gái.”

Khương Tình liền chìm vào suy tư, cân nhắc một lúc lâu cô liền trả lời:

“Em không nghĩ rào cản gì có thể làm em chùn bước, chỉ sợ cô nhóc đó không chấp nhận em thôi.”

Khương Ngọc liền trố mắt, miệng há hốc:

“Con bé chê em sao?”

Như tìm thấy một đại lục mới cười nói:

“Thật sự trêи đời này có người lại ghét bỏ Đại tiểu thư Khương gia một tay che trời?”

Khương Tình liền đứng dậy, quả thật không chịu nổi cái trình tự kỷ của Khương Ngọc.

“Em lên lớp đây.”

Khương Ngọc vội giữ lấy cô.

“Có dịp dẫn cô bé tới cho chị xem mặt nhé. Chị thật sự rất tò mò.”

Khương Tình gỡ tay cô chị họ đang mắt long lanh đầy hứng thú.

“Cô nhóc ấy hơi khó gần, chuyện này về sau rồi tính.”

Nói xong liền đẩy cửa bước ra ngoài.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN