Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
Chương 369: TG17: Thanh Mai Xứng Trúc Mã (17)
~~~~~~~
Hiện giờ Tô Duệ đã từ thủ đô tốt nghiệp trở về, dựa theo quỹ đạo sinh hoạt vốn có của Cao Vũ, hắn sẽ từ trường cao đẳng giáo viên mà đi lên, đi từng bước tiến vào quan trường, đây là con đường nhân sinh của Cao Kiện đã giả thiết cho con trai mình, mà sau khi Tô Duệ tốt nghiệp đại học, lại không có dựa theo suy nghĩ của Cao Kiện mà làm, chính hắn đăng ký vào một cái công ty, bắt đầu làm nghiệp vụ Internet, ở cái niên đại này, Internet trong nước vừa mới hứng khởi, đúng là thời đại có nhiều đất dụng võ.
Mà Tống Dương, người cùng tốt nghiệp với Tô Duệ, trở thành ‘ Cao tài sinh đại học thủ đô’, lại không có vận khí tốt như vậy, hắn bị ông ngoại của mình bắt đến mười ba trung làm giáo viên tiếng anh, mà lớp hắn phụ trách giảng dạy lại là lớp 7-4, chính là lớp của Tô Thanh Mai.
Tô Thanh Mai thành tích vẫn luôn không nóng không lạnh, bởi vì diện mạo ngọt ngào đáng yêu, vừa vào học chính là nhân vật có tiếng trong trường, hiện giờ tuy rằng vừa mới học lớp 7, nhưng trong toàn khối đã có rất nhiều người đang theo đuổi Tô Thanh Mai.
Thời điểm nghỉ ngơi, một cậu bé đẹp trai chặn đường Tô Thanh Mai ở hành lang, hơn nữa còn tỏ tình với cô, Tống Dương vừa lúc đi ngang qua nơi này nhìn thấy tất cả không thể không than thở ——
Đờ mờ, thật là thời đại khác nhau! Thời điểm ông đây học trung học sao không được như vậy chứ?
Nhìn thấy bộ dáng Tô Thanh Mai hình như không tình nguyện, Tống Dương nhịn không được tiến lên một bước gọi cô lại.
“Thanh Mai, làm sao còn chưa đi ăn cơm?”
“Thầy Tống!”
Nhìn thấy thân ảnh Tống Dương, Tô Thanh Mai sắc mặt vui vẻ, trước kia thời điểm Tô Duệ ở cao trung thường xuyên mang theo Tống Dương đến Tô gia, Tô Thanh Mai đối với Tống Dương rất quen thuộc, cũng hiểu biết tính cách của hắn, biết hắn là người tốt.
“Thầy Tống, vừa lúc em có vài đề tiếng Anh không hiểu, thầy dạy em được không?”
Tô Thanh Mai hướng về phía Tống Dương chớp chớp mắt, Tống Dương hơi mỉm cười: “Được rồi, vừa lúc thầy cũng cơm nước xong, em tới văn phòng với thầy đi!”
…………
Có vài người trọng sinh một đời, có thể tẩy tẫn duyên hoa, khiêm tốn làm người.
Mà có vài người trọng sinh một đời, lại muốn quang mang vạn trượng, ngạo khí bức người.
Thực rõ ràng, Tô Thanh Mai thuộc về người sau, kiếp trước cô có được dung mạo tốt như vậy, lại vẫn như cũ bị Cao Vũ làm hại đến hai bàn tay trắng.
Mà hiện tại trọng sinh trở về, cô cảm thấy mình nên được mọi người chú ý, đặc biệt là sau khi Tô Vãn lấy được thành tích đứng đầu toàn thị, thầy cô toàn trường đều đang nhìn cô, mọi người đều biết cô là em gái của Tô Vãn, khó tránh khỏi sẽ đem cô đi so sánh với Tô Vãn. Thật ra Tô Thanh Mai tự mình trong lòng cũng nghẹn dùng sức, kiếp trước cô không học tập cho tốt, sau khi lên đại học cũng luôn không có lý tưởng gì, hiện tại cô rốt cuộc nhớ tới chuyện nỗ lực vươn lên, nhưng trời sinh cô không có tính kiên định, căn bản là không chú tâm học tập được.
Hiện giờ Tạ Trường An đang chuẩn bị chiến tranh thi đại học, cũng căn bản không có thời gian tới dạy thêm cho Tô Thanh Mai, mà lúc này Tống Dương vừa lúc tới mười ba trung, cái này làm cho tâm tư Tô Thanh Mai lập tức linh hoạt lên, nói như thế nào thì Tống Dương cũng là cao tài sinh thủ đô! Hơn nữa hắn là giáo viên tiếng Anh, tiếng Anh cho dù là văn bản hay là khẩu ngữ đều tuyệt đối dễ hiểu.
Vì thế thời điểm Tô Thanh Mai nương hướng Tống Dương hỏi chuyện, thường xuyên chạy tới trong văn phòng của hắn, cuối cùng rốt cuộc thành công thuyết phục Tống Dương đến trong nhà mình dạy thêm một khóa cho mình.
Đây hẳn là một sự kiện rất tốt, nhưng không biết vì sao trong trường học thế nhưng bắt đầu lặng lẽ lưu truyền Tô Thanh Mai thích thầy Tống, tìm mọi cách câu dẫn thầy Tống, tin tức này truyền đến ồn ào huyên náo, ánh mắt toàn bộ người trong trường nhìn Tô Thanh Mai đều quái quái.
Những lời đồn đãi đó chậm rãi truyền vào lỗ tai Tô Thanh Mai, cô lập tức hồi tưởng lại chuyện ở kiếp trước.
Một đoạn tình yêu thầy trò ở kiếp trước, là đau xót mà cả đời cô cũng không thể quên.
Bởi vì những đồn đãi vớ vẩn đó, Tô Thanh Mai xin nghỉ bệnh một tuần, sau đó chuyện trong trường học bị Lưu Lệ biết, cô ta lập tức chạy đến trường học đại náo một hồi, làm tin đồn nhảm nhí trong trường học càng ngày càng quá phận.
Cuối cùng vẫn là Tô Vãn tìm Tô Duệ, nhờ Tô Duệ vận dụng quan hệ của mình, xử lí chuyển trường cho Tô Thanh Mai.
Trường học mới mà Tô Thanh Mai chuyển đến là trường học tư nhân tốt nhất thành phố C, bởi vì quan hệ với Tô Duệ, trường học cũng không có thu học phí của Tô Thanh Mai.
Tiến vào hoàn cảnh mới, Tô Thanh Mai thật ra thích ứng rất nhanh, hơn nữa cho dù là kiếp trước hay là kiếp này, do cô xuất thân từ gia đình bình thường nên chưa từng học ở trường học tư nhân tốt như vậy.
Ở trong hoàn cảnh hoàn toàn mới, Tô Thanh Mai quen biết bạn bè mà kiếp trước mình chưa bao giờ quen biết, học trong trường này đều là phú nhị đại cùng quan nhị đại, trong lớp tùy tiện lấy ra một bạn học đều là cao phú soái hoặc là bạch phú mỹ cả người toàn hàng hiệu.
Nếu là kiếp trước, Tô Thanh Mai tiến vào trường học như vậy nhất định sẽ cảm thấy thật tự ti, mà một đời này, cô tốt xấu gì cũng là người sống lại một lần, có tư tưởng của người trưởng thành, Tô Thanh Mai dùng phương thức xử sự của chính mình mà kết giao được không ít bạn bè.
Ở thời điểm Tô Thanh Mai vội vàng ở trong trường học quý tộc làm quen thêm nhiều bạn mới thì Tạ Trường An cũng nghênh đón một ngày quan trọng nhất trong kiếp này.
Thi đại học!
Trước khi thi đại học, trung tiểu học toàn thị trấn bởi vì cần trường tổ chức kì thi đại học nên đều được nghỉ.
Tạ Trường An trước tiên gọi điện thoại cho Tô Vãn, hẹn cô tới một quán trà sữa gần nhà.
Thời điểm Tô Vãn đến, Tạ Trường An đã ngồi ở cửa sổ đợi nửa ngày, nhìn thấy thân ảnh Tô Vãn, hắn đứng dậy mỉm cười huơ tay vài cái với cô.
“Tới rồi?”
“Ừ.”
Tô Vãn lên tiếng, yên lặng ngồi xuống đối diện Tạ Trường An.
“Kêu cho cậu trà sữa trân châu, cậu thích không?”
Ở trong ấn tượng của Tạ Trường An, Tô Vãn đặc biệt thích hương vị trà sữa kia, mà lúc này nghe Tạ Trường An nói, Tô Vãn chỉ là nhàn nhạt nhìn hắn một cái: “Cũng được, tôi không kén chọn, Tạ Trường An, cậu tìm tôi có việc gì sao?”
Đều nói mùa tốt nghiệp cũng là mùa thổ lộ.
Tạ Trường An mấy ngày nay cũng nhận được không ít thư tình, hắn vẫn luôn suy nghĩ, thời điểm cũng không sai biệt lắm, hiện giờ Tô Vãn cũng lên cao trung, trước khi mình thi đại học ít nhất cũng phải cho cô ấy hiểu tâm ý của mình.
“Tô Vãn, tôi……”
Tạ Trường An mở miệng, ánh mắt ôn nhu nhìn Tô Vãn đối diện: “Tô Vãn, tôi thích cậu!”
“A.”
Nghe Tạ Trường An nói, Tô Vãn chỉ là nhàn nhạt lên tiếng.
Tạ Trường An:……
“Tô Vãn, cậu…… Thích tôi không?”
Thấy Tô Vãn lên tiếng sau đó liền không có phản ứng gì, Tạ Trường An chần chờ lại hỏi một câu.
Thật ra ở mấy năm trước, Tạ Trường An đã phát hiện một đời này quỹ đạo nhân sinh của mỗi người đều cùng với kiếp trước hoặc nhiều hoặc ít xảy ra biến hóa, cho nên, thái độ Tô Vãn đối với mình cùng với kiếp trước hoàn toàn khác nhau, hắn đã sớm bình tĩnh tiếp nhận rồi.
Chỉ là, đáy lòng Tạ Trường An vẫn luôn tồn tại hi vọng cuối cùng.
Nếu kiếp trước Tô Vãn yêu mình, như vậy đời này mình cũng nên có cơ hội làm cho Tô Vãn yêu mình, nhất định có cơ hội.
“Không thích.”
Lúc này, Tô Vãn đột nhiên ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nhìn Tạ Trường An, vô cùng hờ hững hộc ra ba chữ.
Không thích…
Tạ Trường An sớm đã dự đoán được, hắn cười khổ một tiếng: “Vậy cậu thích…… Cao Vũ sao?”
“Thích.”
Lúc này đây Tô Vãn trả lời thật ra không chút do dự.
“A.”
Nghe Tô Vãn nói, Tạ Trường An dường như cười tự giễu: “Cũng tốt, cũng tốt, như vậy tôi có thể an tâm đăng kí đại học ở nơi khác.”
Rời khỏi cái địa phương này, đến địa phương mà mình chưa từng đi qua, bắt đầu một đoạn nhân sinh mới xuất sắc.
Ông trời cho hắn cơ hội trọng sinh, cũng không nhất định để hắn phải lặp lại quỹ đạo kiếp trước không phải sao?
Thế giới lớn như vậy, nên đi ra ngoài nhìn xem.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!