Hắc Hóa Xin Cẩn Thận - Chương 4: TG1《 Nam thần lãnh khốc: Độc sủng cô vợ nhỏ 》(4)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
871


Hắc Hóa Xin Cẩn Thận


Chương 4: TG1《 Nam thần lãnh khốc: Độc sủng cô vợ nhỏ 》(4)


Tất cả chuyện này là điều cần thiết để phát triển cốt truyện, Thẩm Ngư căn bản không thể thay đổi, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu bé hãm sâu vào trong thống khổ.

“Đạo cụ trong thương thành có thể mở ra khônh?” Thẩm Ngư hỏi hệ thống.

【 Có thể, ký chủ. 】

Thẩm Ngư mở giao diện thương thành, click mở mua đạo cụ.

“Chủy thủ này khi nào tăng giá?” Thẩm Ngư lần trước mua chỉ có 10 giới tệ, hiện giờ đã tăng lên 50.

【…… Hệ thống càng cao cấp, vật phẩm trong thương thành cũng sẽ tăng giá. 】

Thẩm Ngư muốn chửi bậy, nhưng nghĩ đến thời gian quan trọng, lại không nghĩ truy cứu cái hệ thống hố người này.

Dùng chùy thủ cắt đứt dây thừng, phun giẻ trong miệng ra, xoa xoa cánh tay đau nhức, vận động một chút, Thẩm Ngư bò đến bên cạnh cậu bé.

“Này, Mộ Cung Mặc! Tỉnh tỉnh!”

“Mộ Cung Mặc!”

Cậu bé có một tia động tĩnh, chậm rãi mở hai mắt, đối diện với ánh mắt khẩn trương của Thẩm Ngư.

Thẩm Ngư thuận thế cắt đứt dây thừng ở cổ tay hắn, lấy giẻ trong miệng hắn ra, nhỏ giọng nói: “Lát nữa cậu đi theo tôi, tôi thấy, có địa phương có thể đi ra ngoài chỉ có cái cửa sổ trên kia, chỉ cần cậu dẫm vai của tôi là có thể đi lên.”

Mộ Cung Mặc ngây thơ nghe, nhìn nhìn về phía cửa sổ, nuốt nuốt nước miếng.

Thẩm Ngư ngồi xổm phía dưới, ý bảo hắn đi lên.

Mộ Cung Mặc do dự, Thẩm Ngư thúc giục nói: “Nhanh lên a! Bọn họ sắp tới rồi.”

Mộ Cung Mặc: “Cậu đi như thế nào?”

Thẩm Ngư sửng sốt một chút, mới nói: “Cậu xem tôi có thể cắt được dây thừng, tự nhiên có thể đi ra ngoài, yên tâm đi, cậu đi nhanh lên.”

Mộ Cung Mặc cắn chặt răng, dẫm trên vai Thẩm Ngư, xuyên qua khe hở trên cửa sổ, trèo lên.

Thẩm Ngư xoa xoa bả vai, xua tay, “Đi nhanh đi, đi ra ngoài tìm chú cảnh sát cứu tôi.”

Mộ Cung Mặc ngồi xổm trên cửa sổ nhìn cô, tựa hồ không nghĩ bỏ lại cô, suy nghĩ hồi lâu, kiên định nói: “Tôi sẽ đến cứu cậu!”

“Được.” Thẩm Ngư đáp ứng.

Cậu bé xoay người nhảy xuống, Thẩm Ngư lui về phía sau vài bước, dựa trên vách tường, thở ra một hơi.

Hệ thống tựa hồ nghi hoặc, 【 Ký chủ, hắn không chạy thoát được đâu. 】

Thẩm Ngư: “Biết.”

【 Cô biết…… Vì sao còn muốn làm như vậy? 】

Thẩm Ngư nhướng mày, trong mắt lướt qua một tia sáng, “Hảo cảm được bao nhiêu sao?”

【 Hai sao rưỡi. 】

“Tiểu tử này, quả nhiên là nam chủ hắc hóa, sự đề phòng còn mạnh như vậy.” Thẩm Ngư nhụt chí ngáp một cái.

Hảo cảm của trẻ con dễ xoáy nhất, tuy rằng sau khi lớn lên sẽ rớt sao, nhưng số đông người xuyên vào sẽ thích xuyên vào lúc còn nhỏ, trở thành ánh sáng trong lòng đối tượng nhiệm vụ.

Thẩm Ngư chủ yếu không phải xoát hảo cảm, mà là giá trị hắc hóa, nhưng giá trị hắc hóa quyết định bởi độ hảo cảm của nam chủ với bản thân, cho nên cần phải làm độ hảo cảm 100%, mới có giá trị hắc hóa.

Ở thế giới trước, khẳng định đã 4~5 sao, nhưng hiện tại chỉ có 2 sao rưỡi, đủ để chứng minh con đường sau này không dễ đi.

Bất quá, Thẩm Ngư thích nhất là độ khó!

Thẩm Ngư ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần, kế tiếp sẽ có một đoạn cốt truyện quan trọng, cần phải có trạng thái tốt.

Chưa đến một giờ, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, Thẩm Ngư đôi mắt chợt mở, nhíu mày, đây cũng tới quá nhanh đi.

Cửa sắt loảng xoảng đá văng ra, một người đàn ông cao to đi đến, trong tay xách Mộ Cung Mặc, ném xuống đất, hung tợn phỉ nhổ, “Thiếu chút nữa là hỏng việc! Chúng mày ai là người ra chủ ý? Còn biết từ cửa sổ chạy ra đúng không?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN