Hắc Vũ Chi Lâm
Chương 7: Truyền thừa và hệ thống
Hắc Vũ ngồi khoanh chân trên giường, tâm hồn hắn đang ở trên 9 tầng mây thì lại có dòng chữ khác xuất hiện trước mắt hắn.
《 Chuẩn bị tiếp nhận truyền thừa trong vòng 10 giây nữa 》
..10
..9
..8
…….
..1
《 Bắt đầu tiếp nhận 》
Khi dòng chữ đó vừa hiện lên thì đầu Hắc Vũ bỗng đau như búa bổ. Bên tai hắn vang lên một âm thanh già nua, mang theo tang thương, nhưng cũng có cả sự uy nghiêm ko thể xâm phạm.
” Ta tên Hỗn Nguyên Linh Đế. Dưới sự chỉ điểm của Tôn sư ta đã ngộ ra được âm dương đại đạo và sáng chế ra bộ song tu công pháp Hỗn Nguyên Công.
Bình sinh ta không con kho cái ko đồ đệ. Điều tiếc nuối nhất của ta là ko có người để truyền thụ lại sở học cả đời ta. Ta dùng tàn niệm ghi vào quyển Âm Dương Thư này tất cả sở học nhằm truyền cho người có duyên.”
” Hỡi kẻ mang trong mình Âm Dương Ma Mạch nhận được truyền thừa của ta.
Việc ngươi nhận được truyền thừa này là cơ duyên, cũng là số phận, là nhân quả”
Lời nói vừa dứt Hắc Vũ hét lên đau đớn nhưng nhờ ý trí kiên cường của mình hắn cố cầm cự. Hắc Vũ hiểu rằng đây là đại tạo hóa của hắn. Nên hắn phải chịu đựng.
Truyền thừa của Hỗn Nguyên Linh Đế gồm rất nhièu: luyện đan thuật, bặc thuật, khôi thuật, trận pháp,.. Rất nhiều thuật đạo cao siêu khác. Chỉ cần lấy được 1 phần nhỏ trong đó cũng có thể khiến nhuộm đỏ một vùng trời, biết bao cường giả sẽ đổ mấu vì nó. Quan trọng nhất trong đó là những cảm ngộ tâm đắc của Linh Đế về việc tu luyện và âm dương đại đạo, sẽ giúp Hắc Vũ rất nhiều sau này.
Nhưng tiếp nhận nó đối với Hắc Vũ bây giờ là vô cùng miễn cưỡng. Hắc Vũ vẫn cố duy trì tinh thần mình cho đến cuối truyền thừa. Khi vừa kết thúc thì tinh thần hắn cũng đến giới hạn mà ngất đi.
Không biết bao lâu khi hắn tỉnh lại thì ngoài trời đã tối om. Qua truyền thừa hắn biết rằng Linh Đế là 1 tồn tai cao cấp khác. Toái hư sao? Toái hư chỉ được coi là con kiến trong mắt Linh Đế. Nếu coi toái hư là cuối cùng của bước 1 tu luyện thì Linh Đế chính là đỉnh phong bước 2. ” Nhất niệm nhất giới diệt” đay là câu miêu tả đúng nhất sức mạnh của Linh Đế. Phải biết rằng nơi Hắc Vũ đang sống là Thần giới vô cùng rộng lớn. Nam Quốc cgir là một bộ phận nhỏ bé trong đó. Ấy vậy chỉ 1 ý nghĩ của Linh Đế thôi cũng đủ hủy diệt tất cả.
Truyền thừa cho hắn kiến thức uyên bác hiếm người có nhưng ko có nghĩ hắn có thể thành chí cao 1 cách dễ dàng. Hắn có kiến thức nhưng kinh nghiệm là số 0 a. Tất cả điều phải rèn luyện.
Sở dĩ ban đầu hắn luyện hơn chục pháp quyết mà ko có hiệu quả vì kinh mạch đắc biệt của. Âm Dương Ma Mạch, một loại Thái Cổ Ma Mạch. Người có loại ma mạch này tu luyện tất phải tu tà công. Nếu tu chính công sẽ sinh ra bạo ngược kinh mạch mà vong. Hơn chục loại pháp quyết trong chỉ là hỏa mù. Tất cả chỉ là công pháp nhằm che giấu Hỗn Nguyên Công. Vì tu luyện chính công hơn nữa là hơn 10 loại nên hắn mới bị thổ huyết. Nhưng hắn lại thu được được 1 bộ tà công.
Thế là hắn phải trở thành 1 tên sắc lang a. Hắc Vũ thật ko biết nói gì về sự may mắn của hắn nữa.
Mà thôi đi. Quan trọng gì nó là tà ma hay ko. Dù hắn thành ma hắn cũng sẽ đối sử tốt với tiểu Nguyệt và sư phụ. Vì hai nàng mà hắn mới sống tiếp đc.
Thu lại suy nghĩ của mình. Bây giờ hắn mới để ý rằng mình đang nằm ngay ngắn trên giường từ bao giờ. Rời khỏi giường, đi ra khỏi phòng hắn đã thấy sư phụ mình đang ngồi suy tư. Nhưng bên cạch nàng lại xuất hiện bảng thông tin như của hắn
《 Tên: Vũ Diễm My》
《Tuổi: 50 》
??????
??????
Bảng thông tin của nàng chỉ hiện có tên và tuổi còn tất cả các dòng còn lại đều là???. Đang suy nghĩ về bảng thông tin thì tiểu cô nương Ánh Nguyệt cũng từ phòng bếp đi ra.
– Này ta bảo tên ngốc ngươi đó a, tu luyện thì cũng phải từ từ, đằng này ngươi lại hấp tấp làm cái gì để thổ huyết suýt chết thế hả? Cơ thể thì đã yếu như cọng dơm sãn mà đòi ra gió.
Hắc Vũ cũng không biết nói gì cho phải. Hắn đành cúi đầu gãi gãi cho qua. Hắn thấy rằng bên Ánh Nguyệt cũng xuất hiện bảng thông tin như vừa nãy nhưng khác cai ngoài tên và tuổi thì những dòng chỉ số của nàng vẫn hiển thì số liệu. Chỉ số của Ánh Nguyệt dao động vào khoảng 120- 140, gấp 10 lần của hắn. Cảnh giới của nàng như nàn nói là Dung Linh sơ kỳ.
Sau khi nhận truyền thừa thì đầu óc hắn cũng minh mẫn hơn. Theo suy luận của hắn thì đây giống với một thứ hỗ trợ hắn tu luyện. Nhưng không biets tai sao hắn lại có nó trong khi theo truyền thừa thì chẳng tu sĩ nào như hắn cả. Nhưng theo hắn thấy hiện tại nó chưa có hại gì cả.
Đang suy nghĩ thì Diễm My lên tiếng nhắc nhở hắn
– Hắc Vũ, sư phụ biết ngươi rất muốn mạnh lên nhanh chóng. Nhưng dục tốc bất đạt. Điều gì cũng cần làm cẩn thận từ từ. Tu sĩ chúng ta tu luyện ko phải ngày một ngày hai mà cần tu cả đời nên không đc vội vàng.
– Thưa sư phụ, đệ tử biết.
Hắn chắp tay cúi người trả lời nàng.
– Hiểu là tốt rồi, người vừa mới khỏe lại cần tĩnh dưỡng nhiều. Nuanh đi ăn cơm đi, tiểu Nguyệt chuẩn bị cho người rồi đó.
– Cảm ơn sư tỷ.
– Hứ! Không phải vì sư phụ thì ta còn lâu mới nấu cơm cho ngươi.
Vừa nói, Ánh Nguyệt ko khỏi cảm giác là lạ, sao bây giờ tên ăn mày này lễ phép vậy nhỉ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!