Hai Nam Chính Đối Địch, Xin Đừng Kéo Ta Vào!
Chương 72: Có gian tình
Trần Hiểu Ngưng cũng không có cách nào khác, đành phải chia sẻ đồ ăn, chia sẻ chỗ ngủ,… căn nhà chật chội rất nhiều nhưng lúc nào cũng vang lên tiếng trẻ con cười đùa, bởi vì…
Đàm Hoàng Hạo một tay ôm tiểu bảo bối, một tay cầm thìa bột cẩn thận đưa vào miệng bé. Đây là lần đầu tiên hắn chăm sóc trẻ con, cũng là lần đầu tiên có một đứa bé không sợ hãi mà còn quấn quýt lấy hắn như vậy.
Tuy chưa biết ai là cha nó đi, nhưng điều này cũng đủ để hắn thấy đắc ý với U Minh Thượng vô cùng.
Hắn chỉ có thể ngồi một bên nhìn họ, ánh mắt như muốn phun lửa. Rõ ràng hắn chẳng hề có chỗ nào đáng sợ, thế nhưng tiểu bảo bối lại cứ là thích Đàm Hoàng Hạo nhiều hơn.
Duy chỉ có Trần Hiểu Ngưng là biết, do Tiểu Đào nhìn thấy Đàm Hoàng Hạo trên tivi lần trước, nên có thể bé sẽ nhớ được nên yêu thích hắn a!
Buổi sáng, bốn người ăn cơm xong liền ngồi trên ghế nghỉ ngơi, cô vẫn chưa tìm được việc làm, chỉ có thể ở nhà chăm con. Dù sao hai cái nam nhân này đang rảnh rỗi, vậy thì cứ để cho họ trông chừng tiểu bảo bối cũng được, cô sẽ đi tìm công việc, nếu không số tiền mà cô mang về cũng không đủ dùng nữa a.
Không vì cái gì, cô vẫn báo cho U Minh Thượng biết, hắn xùy một tiếng, trực tiếp nhét vào tay cô một chiếc thẻ không giới hạn, nói cô cứ dùng thoải mái. Tuy nhiên, Trần Hiểu Ngưng không muốn, cô vẫn thích dùng tiền do chính mình làm ra hơn!
Vậy cho nên, hiện tại trong nhà chỉ còn lại ba người.
Tiểu bảo bối chỉ loanh quanh mãi trong nhà cũng bắt đầu thấy chán. Cô bé ngồi im một chỗ nghịch nghịch con gấu bông.
U Minh Thượng thấy không thích hợp, bèn đưa ra đề nghị:-” Hình như tiểu bảo bối chán rồi, không bằng chúng ta đưa nó tới nơi nào đó chơi!”
Đàm Hoàng Hạo cũng cảm thấy như vậy, hai người bắt đầu tay bồng tay bế đi ra ngoài. Cứ hễ bé thấy chán người nào thì lại chuyển sang cho người kia. (Cái này là đoàn kết để chăm con đấy mọi người ạ >.<)
– ———-
Qua ngày hôm sau, khắp các trang mạng đều rộ lên một tin đồn, đó là… giữa thiếu gia nhà họ Đam – Đàm Hoàng Hạo và đại thiếu gia Trầm gia – U Minh Thượng… có gian tình!
Trần Hiểu Ngưng đang lướt điện thoại chợt thấy tin tức này, cô liếc liếc mắt nhìn sang ba người đang ngồi kia, trong lòng khó nén hiếu kì.
Nhấn vào đường link, tiếp theo những hình ảnh mà cô nhìn thấy cực kì đặc sắc. Đàm Hoàng Hạo tay ôm tiểu bảo bối đi trong công viên, tay cô bé còn đang cầm một cây kem bông lớn. Đằng sau, U Minh Thượng xách một đống quần áo trẻ con đi theo.
Đúng rồi a, hôm qua trở về nhà cô liền thấy một đống đồ mới, hẳn là do bọn hắn mua đi!
Lướt xuống dưới, hàng ngàn hàng triệu bình luận đủ “màu sắc”, cực kì phong phú.
– ” Trời ạ, trước giờ vẫn nghĩ hai người là quan hệ nước sông không phạm nước giếng, thật không ngờ…! Quả nhiên là không nên tin vào lời đồn!”- Một người bình luận bày tỏ rất tiếc nuối.
– ” Thiên a, người tình trong mộng của tôi, vậy mà lại là cong! Huhuhu…”
– ” Không biết ai là công, ai là thụ nhỉ?!”
Phụt!
Chỉ mới đọc vài dòng đầu tiên, Trần Hiểu Ngưng đã phải cố gắng nhịn cười, miếng cơm vừa đưa vào miệng phun sạch ra ngoài, ho sặc sụa liên hồi.
– ” Ai da, thậm chí còn có con rồi, chắc là thụ tinh nhân tạo rất vất vả a!”
– ” Nhìn hai người họ hạnh phúc quá đi!”
– ” Ha ha ha ha…!”- Lần này, cô không kìm nén nữa, trực tiếp phá lên cười, cười tới chảy cả nước mắt.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!