Hai Người Chồng - Chương 13: Tôi Muốn Ở Lại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
153


Hai Người Chồng


Chương 13: Tôi Muốn Ở Lại


Đỗ Đứa Trí và Nhậm Thừa Vinh ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Tô Hiển Nhiên đưa bọn họ tiền, số tiền đó không ít… thật sự rất nhiều… hai tay bọn họ nắm chặt, chỉ cần lấy số tiền đó là đủ tiền họ về nhà… nhưng… tay muốn đưa lên nhưng sao tim họ cảm thấy tim họ đau thế này…

Họ không muốn đi, họ muốn ở lại… đây là cảm xúc quái quỷ gì đây… tại sao khi nhìn vào đôi mắt hiện tại của Tô Hiển Nhiên, họ lại cảm thấy tương lai của họ… nhất định sẽ tốt hơn…

Nhưng họ vẫn có cảm giác gì đó là lạ…

Hai người không nhanh không chậm nói cùng lúc nói.

” Tôi muốn ở lại. ”

” Tôi muốn ở lại. ”

Hai người bất ngờ nhìn nhau, sau đó Đỗ Đức Trí nói.

” Không phải cô nói chúng tôi là chồng cô sao? Thì tại sao lại đuổi chúng tôi đi? ”

” Chúng tôi là chồng cô… ”

Tô Hiển Nhiên nhíu mày, nhìn chằm Đỗ Đức Trí và Nhầm Thừa Vinh một lúc lâu, môi cô câu lên nói.

” Tôi đuổi? Con mắt hay lỗ tai nào cái hai anh thấy tôi đuổi? Thật lạ nhĩ? Sao trong khoảng thời gian trước kia, các anh một mực muốn rời đi mà, giờ tiền cũng có mà tôi chấp nhận cũng có thì cứ đi đi. Có ai đuổi cùng giết tận các anh đâu. ”

Bản thân Tô Hiển Nhiên cũng thật buồn, thật đau lòng khi phải để hai người đó đi, nhưng đây là đồ của nguyên chủ, hai người đó là của nguyên chủ không phải cô, thì cớ sao cô lại phải giữ lại, họ ngay cả ý định muốn cô chết cũng có, giữ lại có khác nào giữ sói trong nhà?

Cô không phải là Tô Hiển Nhiên trước kia, cô là Tô Hiển Nhiên của thời hiện đại, con người của trái đất, đi đôi với công bằng, ừ đôi khi cũng không công bằng cho lắm nhưng dù sao những người như cô đây, sẽ không giữ những thứ không thuộc về mình, cũng như hiện tại…

Hai anh đẹp trai khoai to này không phải của cô, cô thích thật, muốn hưởng mỹ vị của tình yêu và tình dục thật nhưng TUYỆT ĐỐI KHÔNG XÀI ĐỒ NGƯỜI KHÁC.

Đỗ Đức Trí không do dự nói.

” Tôi không đi, chủ nhân có đánh đập hành hạ tôi ra sao tôi cũng không đi. ”

Nhậm Thừa Vinh thu lại vẻ dịu dàng giọng mềm mại của mình mà khôi phục vẻ nam tính cương nghĩ nói.

” Chết là người của chủ nhân, sống cũng là người của chủ nhân. ”

Lúc đầu anh không muốn ở lại, nhưng hiện tại anh muốn, muốn nhìn xem một người vốn chỉ biết hành hạ anh và Trí sẽ mạnh mẽ ra sao?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN