Hải Nhi Tử - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
171


Hải Nhi Tử


Chương 10



Tuy đã vào tầm tuổi trung niên những dạo gần đây ngư dân mặt mày rạng rỡ, phấn chấn trông trẻ lên không ít. Chỉ cần không phải ra biển đánh cá, hắn liền dính lấy tiểu nhân ngư, mân mê khuôn ngực của cậu rồi bóp vú, xoa mông.

Làm tình cùng ngư dân ngày ngày đêm đêm, tiểu nhân ngư ngày càng trở nên xinh đẹp, da dẻ nộn nộn như lòng trắng trứng khiến người yêu thích không lỡ buông tay. Đặc biệt là hai đại bồ đào hồng diễm trước ngực làm người ta hận không thể ngày đêm ngậm trong miệng mà dày vò cho chúng càng lớn càng tròn.

Bọn họ ở một thôn trang tương đối nhỏ, tin tức lưu truyền rất nhanh, không tới một tuần lễ tất cả các thôn dân đều biết ngư dân nhặt được một đứa con trai xinh đẹp như tiên giáng trần, thậm chí có những người còn cố ý túc trực trước cửa nhà ngư dân chỉ để nhìn tiểu nhân ngư một cái.

Ngư dân vô cùng tự hào lại càng thêm cưng chiều tiểu nhân ngư, cho nên khi cậu đòi vào thành dạo chơi hắn cũng vui vẻ đồng ý.

Trong thành rất náo nhiệt, hết thảy mọi thứ với tiểu nhân ngư đều rất mới mẻ. Kiến trúc xa hoa, chế phảm thủ công tinh xảo, trang sức quần áo xinh đẹp, những thứ này làm cậu tiếp thu không nổi.

“Ba, nơi này thực náo nhiệt!”

Tiểu nhân ngư ngẩng mặt, đôi mắt màu lam ngọc lộ ra tia vu sướng.

Ngư dân hào phóng hiếm thấy, ôm bả vai tiểu nhân ngư nói:

_ “Con ngoan, muốn cái gì ba mua cho ngươi.”

Tiểu nhân ngư cao hứng gật đầu,thanh âm vô cùng êm tai:

_ “Cảm ơn ba!”

“Cha con” hai ngươi tiếp tục đi về phía trước.

Quảng trường tập trung rất nhiều người, phần lớn là thiếu nam thiếu nữ trẻ tuổi, còn có một vài kỵ sĩ mặc giáp. Điều này làm tiểu nhân ngư rất tò mò, buông tay ngư dân ra, như chim nhỏ vui sướng bay tới.

Ngư dân lo lắng vội vàng đuổi theo sau, bất đắc dĩ kêu gào:

“Hải Nặc, chạy chậm thôi, chờ ba với.”

Tiểu nhân ngư quan sát một vòng sau đó lấy dũng khí tiến tới gần một kỵ sĩ uy vũ, rụt rè hỏi:

“Đại nhân, xin hỏi, ở đây đang xảy ra chuyện gì vậy?”

Kỵ sĩ đánh giá tiểu nhân ngư một lượt, mặc dù ăn mặc giản dị nhưng tướng mạo rất xuất chúng vì vậy cũng không mặn không nhạt mở miệng nói:

_ “Sắp tới sinh nhật quốc vương,hoàng tử muốn chiêu mộ ca vũ. Ngươi biết hát hay biết khiêu vũ?

Quốc vương… Hoàng tử… Ca hát…

Tiểu nhân ngư bắt được tin tức trọng yếu, cậu đã tìm được phương pháp đã gặp hoàng tử. Nhân ngư từ trước tới nay ca hầu xuất chúng, thanh âm vô cùng ưu mỹ. Tiểu nhân ngư thật cao hứng, đôi mắt lam ngọc sánh lên ánh nước trong suốt, hết sức phấn khởi giơ tay nói:

“Đại nhân, ta biết ca hát, ta có thể thử không?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN