Halloween - Chương 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
99


Halloween


Chương 19


Ella!…Cô đang m**** tối đó hả
– Xi.!! Ai dám
Nói xong Ella bỏ đi…
– Ella!- Danson thấy thế cũng vội chạy theo..- Ngày mai em chờ anh lúc 4h nhé..!! Anh sẽ tới nhà Selina đón em..!!
– Ok! – Ella cười với anh rồi lấp tức liếc xéo sang phía 2 người..để nhìn xem nét mặt của họ chăng??….
1 lúc sau, 2 thằng ngốc vẫn cứ đứng đó tần ngần….
– Wea..!! Ông hỉu mô tê gì hem..??- Jiro hỏi
– Tớ đã từ nãy tới giờ tớ đã suy nghĩ …cũng chỉ có đúng 1 đáp án là….
– Gì..???
– …Hỉu chết liền..!!

– – – –
Ngay lúc đó, ở tại 1 địa điểm khác…Mà nói đúng hơn là trong 1 hiệu sách nhỏ, Aron lướt wa từng quyển sách 1 cách chăm chú … Ổng ở nhà nãy giờ chán quá trời…nên mới chạy ra chỗ này..cái nới mà ổng thik nhất.. Yên tĩnh và ko bị làm phiền…
1 lúc sau, Aron đi ra quầy tính tiền với cả đống sách trên tay, và chờ đợi người phía trước…1 phút, 2 phút…rồi hết 5 phút…..cuối cùng chờ hết nổi, ổng la lên..
– WEA! Còn có người đằng sau nữa đó..! Tình tiền nhanh nhanh lên đi..!!
Nghe cái giọng quát…wen wen…cái cô gái đứng phía trước quay lại..
– Aron Yang??
– Hebe Tian?Bà ko đi dự vũ hội à..??
Kon pé bắt đầu nhìn Aron với đôi mắt ..rưng rưng
Ổng bắt đầu… …nhìn lài hoàn cảnh lúc này của bả 1 lúc….Rồi nhận ra ngay…cái tình huống…à ko…cái việc đầu tiên mà ổng phải làm là…
– Sorry! Hôn mua nữa..!!
Đáng lẽ ổng có thể bỏ đi ngay lúc đó nếu ko bị Hebe giữ cánh tay lại…và vẫn nhìn nó ..
– Arron…!!! ….Để wên xiền ở nhà ồi…
– Thật ko thể tin nổi..?? Có người đi mua sách mà bỏ quên tiền ở nhà .. ??
– Chiện bình thường như kon lươn thui làm gì mà ông to tát ghê thía..
– Cô….!! Cái mặt cô bây giờ sao mà thay đổi 180 độ so với cái lúc nãy kéo tay tôi mượn tiền thế hử
– Xí ..!Có phải tôi lấy lun đâu??
– Tốt hơn là thế !!- Nói xong Aron cũng bỏ đi un – Xong hít chiện! Tui zề..!!
– Wea!!- Hebe lập tức kiu lên
– Còn gì nữa..!!!
– Ờ….!!..Ko! Ko có gì..!
– Vậy thui tui đi!- Aron lại tiếp tục
– Khoan đã!!
Arron đi lùi lại
– Cô muốn nói gì thì nói nhanh lên ! Tui ko có thời gian dành cho cô đâu!!
– Ờ…Tôi mún hỏi….Sao ông ko đi dự vũ hội..!!
– Cô hỏi làm gì..!! Mà cô cũng đâu có đi..!!
– Vì ko thik!
– Yeah! Đáp án chính xác! Tôi cũng vậy! Zậy nhớ! Bye!
Aron định quay lựng thì 1 lần nữa bị Hebe kéo lại..
– Wea! Ngồi nói chiện zới tui chút!!Tí nữa anh Dansson tới đón tui!
– Sao tui ph**** ngồi nói chiện với cô??
– Bộ ông tưởng tui mún làm hả..?? Tại anh Dansson bảo ..chờ ở đây..!Rồi ảnh tới đón!
– Vậy cô cứ chờ 1 mình đi!
– Ko….!

– Tại sao…??
– …..- Hebe bắt đầu ngập ngừng nhìn quanh – Cái nơi này…tối om à..!!
Aron liếc m****
– Đừng nói là cô sợ ma đấy nhé..!
– Wea! Ai sợ ma chứ !! Chỉ là……
– …Vậy khi nào anh cô tới ..!!
– Chắc sắp rồi..!!Ở lại dây 1 chút đi …!1 chút thôi..!!
Aron lắc đầu đành đứng lại với cô…Sau 1 vài phút im lặng…
– Wea! Sao nhưng lúc ở trường..cô lại im phăng phắt thía..!!
– Vì tôi ko thik nói chiện!
– Tại sao??
– Đơn giản vì tôi ghét..!!Mà anh cũng vậy thôi..!!!
– Nhưng ko giống cô..!! Rõ ràng cô rất hay nói!
Hebe vừa nghe đã tỏ ra rất lúng túng
– Tôi hay nói hồi nào..!!
– Đang nói đó..!! Sao ở trên trường cô ko nói như thế nhỉ..?? Mọi người sẽ thấy cô đáng yêu hơn..!!
Vừa nói xong ..mặt Hebe đỏ lên, còn Aron..cắn môi ‘ Trời đất! Mmaays cái từ ngữ này đúng là ko thích hợp với mình…Tự nhiên lại buộc mồm ra làm gì thế này ‘
– Thiệt là…đáng iu hơn hả..??Mọi người? ý anh là ai ..!!??
– Thì..tất cả những người bên cạnh cô í..!! Giống như Ella vậy! Tuy cô ta lúc nào cũng tinh nghịch vậy nhưng ko ai ghét cổ!Lúc nào cũng zui zẻ làm cho mọi người cũng thấy vui..!!
Khi nói đến đó…Hebe cau mày lại
– Ella? Anh thích Ella hả..??
– Hở ? Điên à đi thik bả??
– Thiệt hôn ??
– Láo cô làm gì..?? Mà sạo tự nhiên hỏi thía..??
– KO! …Tại sao Valentine này ko đi dự vũ hội??KO thik đc tặng chocolate hả??
– Tôi ghét những nơi ồn ào..!! Và cũng ko ăn ngọt!
– Òh….!!Thế …chocolate rượu có đc ko??
– sao??
– Tôi hỏi ông ăn chocolate mùi rượu có đc ko!!?
– ….Níu ko ngọt..thì đc..!!
– ok! Vậy mai tui tăng chocolate cho ông ná..!!
– Sao??
– ….Ờ…thì chỉ là cảm ơn về tôi nay thui! Vả lại mai là hết Valentine rồi! Ko còn ý nghĩa đâu nhỉ ??
Aron bối rối quay đi….Cái không khí lạnh giá này ko làm nguội đi cái sức nóng và cái màu đỏ trên mặt họ…Nhưng …cứ thấy nó…vui vui thế nào…
– – – – –
Tại 1 địa điểm khác….
– Wea! Sao các người cứ đi theo tôi mãi thế..!!- Ella la lên từ phía trước
– Ai đi theo cô! Chung tôi về nhà mình đó chứ..! Ai bảo nhà cô sát nhà bọn tôi làm chi!- Chun đi sau trả lời..
– Tụi mình về giờ này có sớm quá ko ..?? Tớ còn chưa đc nhảy với Ella nữa – jiro nói
– Wea! Ella! Lúc nãy …cô và gã Danson đó hẹn ngày mai đi đâu vậy??
– Đi đâu thì có liên wan gì mấy người..!!
– Mà Danson có wan hệ gì với cô??- Jiro lót tót chạy
– Wan hệ gì hả?? Ừhm.. Nói sao nhỉ??lúc anh ấy 15 tuổi…..Tôi có tới đây..rồi gặp anh ấy ! 4 năm sau,..tôi trở lại đây… tìm ảnh !
– Tìm hắn..??? Làm gì??- Chun cau mày
– ..Giúp tôi kím mẹ…!!- Ella trả lời với cái giọng buồn
– Mẹ..??-Chun nhép miệng.. ‘ Phải rồi! Mệ cô ấy là người…!!’- Vậy..đã gặp đc chưa..??
– Chưa!!

– …..ko sao..!! Thời gian vẫn còn nhiều! Lần sau cô có thể tới để tìm lại mẹ cô mà!- Jiro nói
– Lần sau..?? Còn có lần sau sao??- Cô lầm bầm
– Cô nói gì??
– Ko!
– ………..Ella! Vậy tại sao…cô ko ở lại đây luôn mà chỉ có 1 năm rồi quay về ! Dù sao cô cũng tới đây lần nữa mà..!
– Đây là thế giới của kon người, còn tôi là yêu tinh, yêu tinh ko thể ở đây trong thời gian dài..!!
Jiro và Chun còn chưa kịp nói típ thì Ella quay người với nét vui vẻ trở lại trên khuôn mặt..
– Đúng rồi..!! Chocolate! Mau mở chocolate ra ăn thử đi!
Rồi cô chạy tới lấy ngay hộp chocoalte của Jiro ra …..Loay hoay 1 lúc sau, Ella cũng long lanh ..nhìn theo tay Jiro đang đưa miếng chocoalte vào miệng… hùi hụp,..mong chờ
1 giây sau….Cái mặt ổng bắt đầu nhăn lại , cái miệng thì méo xệch, giọng ổng cất lên run run
– ……Ngon…! Ngon nắm…!
– Ngon? Sao cái mặt nó biểu hiện khác với câu đó quá vậy ??- Ella nhìn ổng với ánh mắt nghi ngờ
– Ko! Ngon! Ngon thiệt mà!KO tin…kiu Chun ăn thử!
– Chun!- Cô lập tức quay sang nhìn….khủng khiếp
…Ông Chun cảm thấy ..có cái gì đó ..bất an ở đây …….
Ngày hôm sau.. Tại lớp học
– Calvin! Tại sao hôm nay Jiro và Chun ko đi học ??-Ella hỏi
– …Bị đau!
– Hum wa vẫn còn khoẻ lắm mà ??
– ….Ừhm….Chắc bị trúng gió !
– Vậy sao?? Cả 2 đều bị ốm hả?? Có nặng ko ??
– KO nặng lắm..!! Nhác học nên nghỉ thui!!- Calvin gãi đầu
– Òh !
Ella phụng phịu đi khỏi lớp…Rồi Mike nghiêng đầu qua..
– Sao hem nói 2 ổng vì ăn hết cả 5 hộp chocolate bị đau bụng nên mứi nghỉ ?? ( )
– Ngốc! 2 ổng ko nói thì thui, tụi mình nói làm gì ..!? vả lại…nói ra..để gánh ” cơn bão cấp 17″ à??
– Hừm..!!- Mike gật đầu đồng tình….
– – – – – – –
– Wea! – Hebe hắc lên và chìa ra 1 cái hộp nhỏ trước mặt Aron
– Gì đây ??
– Chocolate!! Hum wa tôi đã nói đó..!!
Aron đỡ lấy gói quà , nhìn cô ngạc nhiên…Hebe bắt đầu đỏ mặt , ngay lúc đó, bả chạy như bay về lớp ……
– – – – – – –
…Đến giờ tan học, như thường lệ, Ella và Selina đi về nhà…
– Ella!
…Cả 2 quay lại, Danson chạy tới ..cười tươi
– Anh tới đón em nèn..!!
– À ! em quên mất..!! Hum nay ko đc ! Chun và Jiro bị đau rồi! em phải wa 1 chút! Cuộc hẹn của tụi mình dời lại hôm khác đi ha!
Cô tuôn ra 1 tràn rồi vội vã đi tiếp…Còn Danson thì đứng đó..chưa kịp phản ứng gì…
…Cả 2 người đi đc 1 quãng ngắn thì…Ella chợt quay người lại
– Xin lỗi Nana! Cậu cú típ tục đi đi ! MÌnh chạy về trước nhé !
Rồi nhanh chóng phóng đi 1 mạch mà ko cần nghe câu trả lời…Selina sững sờ nhìn theo, rồi lại phì cười …như hiẻu đc mọi chuyện…
– – – – – –

Cái căn nhà màu xanh như càng gần tầm mắt hơn….Ella chạy như bay tới …rồi lập tức ” phanh ” lại…trước cánh cửa lớn màu vàng….Cố ổn định nhịp thở của mình trong vài phút, lau bớt mồ hôi còn đẫm trên khuôn mặt…Cô ko cần bấm chuông mà cứ thế đẩy cửa vào nhà…rón rén bc vào .. ‘ Giờ này chắc 2 người đó đang ở phòng khách!’ ..với ý nghĩ đó, Ella lại đi thẳng xuống phòng khách…thì 1 cảnh tượng.. run người đập ra trước mắt…
Jiro, …mà hình như ko có vẻ gì là đang bị bịnh cả,…hắn của nhảy tưng tưng trên cái ghế salon …rồi lại hét toáng lên ( như thằng điên mứi trốn trại zề) theo cái …màn hình trò chơi.
Còn Chun thì khỏi phải nói, miệng hắn còn đang nhai nhóp nhép, cái mặt như còn đang ngái ngủ , nằm thẳng cẳng trên cái ghê salon bên cạnh, 2 chân thì gác lên bàn, 1 tay sờ soạng sang ….cái gói snack bên cạnh, còn 1 tay thì cầm cái trò chới điện tử….
Ella há hốc mồm ..rồi tái mặt… …thật sự cô đã qué rảnh khi mà đi lo lắng cho 2 người đó
Bất chợt, Jiro nhìn thấy Ella , liền lon ton chạy tới và reo lên
– Ella? Cô tới thăm bọn tôi hả ??
Chun chợt giật mình xoay lại, cái mẹt kon bé lúc nài…” sát ” chưa từng thấy
– E…Ella? – Chun nói với giọng hơi ngạc nhiên- Có chuyện gì vậy??
Ella thở dài 1 cái rồi nói
– Tới thăm các anh chứ làm gì..! Nhưng hình như tui bị dư sức rồi thì phải..?
– Ko! Bọn tui đau thik mà !Đau bụng , đau đầu, đâu chân, đâu tay..nói chung đau hết cả người !- Jiro nói với giọng nũng nịu
– Vậy cậu thành người tàn phế à ??- Chun hậm hực quay lại với cái màn hình điện tử
– Wea! Các cậu ko bị rì hết…vậy mà..làm tui phải hoãn cái hẹn với anh Danson để mà tới đây đó !!
Cái câu này cóa vẻ thu hút đc sự chú ý của cả 2 ông, Chun quay phắt người lại nhìn cô dầy ngạc nhiên, còn Jiro cũng tròn mắt reo lên..
– Thiệt hả??Thế…2 người ko đi chơi nữa hả??
– Làm gì mà ngạc nhiên dữ vậy? Hum nay ko đi nhưng ngay mai sẽ đi..!!
– Oh`….!- Jiro cụp đầu xuống thất vọng

Cũng vào thời điểm đó, ở tại 1 nơi khác … Hebe đi ra khỏi lớp và về nhà, nhưng vừa tới gần cổng trường, cô đã thấy ngay Arrrron đang đứng tựa người vào tường, khuôn mặt có vẻ trầm ngâm….Hiểu ngay đc chuyện gì, nhưng Hebe cau mày và che mặt lại, rón rén …từng bc, từng bc… Thật sự bi giờ cô ko mún gặp hắn ta, nhất là khi thấy cái hộp chocolate của cô tặng trong tay hắn đang cầm ….
– Ừ..hừm..!Hebe Tian!
Aron hắc giọng lên làm cô phải khựng lại, kon bé cắn mối, quay mặt rồi…cười ngố…
– What?
– Tôi mún nói chuyện với cô..!
– Chiện gì? Nói nhanh!
– Cái này là sao??
Cô nhìn theo cái hộp chocolate đưa lên, cố ý hỏi lại
– Sao là sao?
– Tôi cứ nghĩ cô chỉ đùa thôi, ai ngờ làm thiệt hở ??
– Thì sao?có gì wan trọng đâu ??
Hebe nói xong và quay lưng tính bỏ đi,…còn Aron thì nhép miệng cười rồi nói tiếp..
– Cô thik tôi hả ?? ( nói thẳng thừng un )
Stop! ….Cả người Hebe liền cứng đơ sau câu đó, cái mặt cô đờ ra ..rồi ..từ từ xoay lại…Đôi mắt tròn xoe nhìn ko chớp mắt, cả cái miệng cũng tròn ko kém…
– A…ANh nói cái gì ?
– níu ko tại sao tặng chocolate cho tôi??
Cái mặt Hebe bắt đầu bốc khói, máu nóng tuôn trào, cũng chẳng bik vì seo mà cô tức giận tới vậy …
– Arron Yang! Tôi nói cho anh bik nhé ! Mún tui thik anh hả?? Đợi 1 ngàn năm nữa đi
– Oh! Vậy sao ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN