Hầm Táo Ký - Chương 10: Say
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
191


Hầm Táo Ký


Chương 10: Say


Những ngày tiếp theo, Đường Táo thường dậy sớm hơn một chút, ở trong sân hái được rất nhiều loại hoa cỏ khác nhau, trừ bỏ đồ ăn sáng của sư phụ, còn chuẩn bị thêm vài đĩa điểm tâm cho Phù Yến.

Hôm qua thấy Phù Yến sư thúc rất thích đĩa điểm tâm hoa hồng nàng làm, nàng liền chuẩn bị hai đĩa, còn có thêm một đĩa bánh ngọc đoàn vô cùng bắt mắt, nghĩ đến nhất định sư thúc sẽ thích.

Đường Táo mang theo hộp đồ ăn tới chỗ ở của Phù Yến là Linh Thủy Cư. Bốn phía của Linh Thủy Cư đều bị nước vây quanh, hoa sen đỏ nở rộ khắp mặt hồ. Đường Táo mặc dù có chút pháp thuật, nhưng sợ mình bay không cẩn thận đến giữa hồ đã bị ngã xuống, thật là có chút mất mặt. Nàng nhìn chung quanh bốn phía, vẫn không phát hiện có chiếc thuyền nhỏ nào đi ngang qua đây, bất quá ngẫm lại cũng đúng, tiên quân thì cần dùng thuyền nhỏ làm gì.

Chỉ là, nàng không phải tiên quân, nàng chỉ là một quả táo yêu nho nhỏ thôi.

Đường Táo thử vận dụng pháp thuật, làm thân mình chậm rãi nâng lên, hướng tới phía hồ đối diện bay tới, chỉ là phía dưới hồ, nàng nhìn cảm thấy có chút dọa người, mới vừa bay được vài thước, liền bị rơi xuống. Đường Táo ôm hộp đồ ăn trong ngực, trong lòng khẩn trương đến cực điểm, rơi xuống mới phát hiện chính mình căn bản không phải rơi vào hồ nước, nàng mở mắt nhìn xuống dưới chân, phát hiện phía dưới chân nàng đang đứng là trên hồ Hồng Liên.

Đường Táo cảm thấy mới lạ, giương mắt lên nhìn xung quanh, thấy rất nhiều đóa hoa hồng xếp thành một hàng, hình thành một con đường mòn, đi đến phía đối diện.

Ở phía đối diện với hồ Hồng Liên, nam tử một thân thanh y đang đứng trước đó, khuôn mặt tuấn tú, vạt áo phiêu phiêu.

—— là Phù Yến sư thúc.

Nhìn thấy Phù Yến, Đường Táo lập tức hồi hồn lại, bước chân cẩn thận dẫm xuống hồ Hồng Liên, một đường đi đến phía đối diện.

“Xem ra sư huynh ta làm sư phụ thật không xứng đáng với chức vụ.” Thời điểm Đường Táo đi đến, câu nói đầu tiên Phù Yến nói với nàng là như thế.

Đường Táo nghĩ đến pháp thuật vừa rồi của mình đều bị Phù Yến sư thúc thấy được, không khỏi có chút thẹn thùng, lại thấy hắn nói như vậy, càng thêm ngượng ngùng, đột nhiên cảm thấy trên mặt có chút nóng, lại nghĩ đến những lời sư phụ đã nói ngày hôm qua, lập tức cúi đầu xuống.

Sư phụ đã nói, không được đỏ mặt.

Phù Yến nhìn tiểu cô nương đang cúi đầu trước mặt, nhất thời có chút hứng thú, cong cong môi cười nói: “Cúi đầu làm cái gì, sư thúc ngươi lớn lên rất khó coi sao?”

Đường Táo vội vàng lắc đầu, lập tức đem hộp thức ăn trong tay qua, nói: “Hôm qua ta đã đáp ứng với sư thúc.”

Tiểu cô nương này thật thú vị, Phù Yến nhìn càng thêm thích, liền đưa tay ra tiếp nhận, đem hộp đồ ăn đặt lên trên bàn, hộp đồ ăn có những món điểm tâm nhỏ nhắn tinh tế, màu sắc bắt mắt mê người, nhìn qua rất muốn ăn. Phù Yến lại thấy bộ dáng của Đường Táo, liền đem nàng ôm đến một bên, nói: “Nếu đã tới rồi, liền ở lại dùng bữa sáng cùng ta đi.”

“Chỉ là…. Ta còn muốn trở về hầu hạ sư phụ.” Đường Táo khó xử nói.

Phù Yến nhướng mày, đem Đường Táo ấn đến ngồi xuống cái ghế bên cạnh, rồi sau đó mình cũng ngồi xuống bên cạnh nàng, nhàn nhạt nói: “Yên tâm, trước kia không có ngươi, sư huynh ta ăn uống cũng rất tốt.” Cũng không biết sư huynh hắn cho nàng uống thuốc gì vào bụng, tiểu đồ nhi này lại nghe lời như vậy, trong lòng trừ bỏ sư phụ vẫn là sư phụ.

Đường Táo thầm nghĩ, dù sao nàng cũng đã đem điểm tâm sáng đặt lên trên bàn cho sư phụ rồi, ở lại bồi Phù Yến sư thúc cũng được.

Phù Yến chẳng qua chỉ cần phất tay một cái, trên bàn đá liền xuất hiện một bầu rượu, Phù Yến cầm lấy cái chén rót cho Đường Táo một ly, Đường Táo vội cự tuyệt nói: “Phù Yến sư thúc, ta… ta không uống rượu.” Tuy rằng khi ở Phượng Ngự Sơn nàng có uống qua một chút rượu đào hoa nhưỡng, nhưng cũng chỉ dám uống nửa ly, hiện giờ đây là Thiên giới, nếu uống say náo loạn thật có chút không được tốt.

Làm như biết nàng đã cự tuyệt, Phù Yến mỉm cười giải thích: “Đây là rượu trái cây, không dễ say, hơn nữa… rượu này ta trân quý đã nhiều năm, giống như ngươi vậy, uống vào tu vi sẽ tăng lên không ít.”

Tu vi sẽ tăng lên sao?

Ánh mắt Đường Táo sáng lên, tức khắc liền động tâm. Bỗng dưng nghĩ đến một chuyện, rượu ở Thiên giới là rượu ngon, nàng chẳng qua chỉ là một tiểu yêu, nếu uống vào, tu vi tăng lên cũng là chuyện hết sức bình thường. Hơn nữa… Đường Táo nhìn Phù Yến trước mặt, nghĩ thầm: Phù Yến sư thúc nhiệt tình như thế, nếu nàng lại một lần nữa từ chối hắn, chẳng phải là quá thất lễ hay sao.

Như thế, Đường Táo liền không cự tuyệt nữa, ngoan ngoãn tiếp nhận chén rượu, chớp chớp mắt nói: “Kia…. Ta đây chỉ uống một chén thôi.” Tuy rằng có thể tăng tu vi, nhưng nếu để sư phụ biết được, có lẽ lại tức giận, chỉ uống một chén mà nói…. Hẳn là sẽ không nhận thấy đi.

Hơn nữa, Phù Yến sư thúc đã nói, đây là rượu trái cây, sẽ không dễ say.

Phù Yến gật đầu, chính mình uống trước một ly. Đây là rượu thật hắn trân quý đã nhiều năm qua, chỉ là…. Đây không phải là rượu trái cây. Hắn nghiêng mắt nhìn đôi tay nhỏ trắng nõn của tiểu cô nương bên cạnh, càng nhìn càng thấy mềm mại. Bất quá tuổi còn nhỏ như vậy, không biết sư huynh hắn có biết thương hoa tiếc ngọc hay không?

Phù Yến đưa tay lên sờ sờ cằm, biểu tình có chút nghi hoặc.

Hương rượu vào say lòng người, Đường Táo chẳng qua chỉ nhấp thoáng một ngụm, liền cảm thấy một cỗ hương thơm thâm nhập vào nội tâm, mang theo một tia nóng bỏng, uống xong một ly, Phù Yến sư thúc lại rót thêm cho nàng một ly nữa, Đường Táo do dự cắn cắn môi, rồi sau đó lại ngoan ngoãn uống xuống.

Một lúc lâu sau, cũng không biết là đã uống bao nhiêu ly, Đường Táo cảm thấy đầu có chút choáng váng, liền vội vàng đứng dậy, chuẩn bị trở về. Phù Yến thấy toàn bộ thân mình của nàng đều lảo đảo lắc lư, suýt chút nữa ngã xuống, lúc này mới đứng dậy đỡ lấy nàng, chạm đến mu bàn tay của nàng, mới cười cười nói: “Thật đúng là không uống được rượu.” Chỉ uống có mấy chén, đã say thành dáng vẻ này rồi.

“Ngô…. Sư thúc, ta….” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Táo đỏ bừng, hai tròng mắt che đậy một tầng hơi nước mỏng manh.

“Đừng ta ta ngươi ngươi nữa.” Phù Yến thở dài một hơi, có chút phát sầu, lẩm bẩm nói, “Say thành cái dáng vẻ này, sư huynh nhất định sẽ tìm ta tính sổ.” Nếu hiện giờ hắn đem nàng trở về nơi ở của sư huynh, thì hắn cũng đừng mong còn mạng để trở về, nghĩ đến đây, Phù Yến đem ngón trỏ đưa vào bên môi, huýt sáo một tiếng, một con bạch hạc liền từ chân trời bay đến.

Phù Yến đem tiểu cô nương trong ngực đưa lên lưng bạch hạc, lại làm chút pháp thuật giúp nàng an ổn nằm ở trên lưng nó, làm tốt mọi thứ, mới đưa tay ra sờ sờ lông của bạch hạc, ngữ khí thương tiếc nói: “Đưa đến liền bay nhanh trở về, mạng nhỏ cũng rất quan trọng, biết không?”

Phù Yến ưu thương sờ sờ cằm —- đã liên tưởng tới việc sư huynh có thể đem nó nướng lên ăn.

Trên thực tế, đồ ăn sáng này Trọng Vũ ăn một chút cũng thấy không được ngon miệng, tuy rằng trên mặt bàn bày một bàn điểm tâm tinh xảo ngon miệng, chỉ là…. Tiểu đồ nhi không có ở đây.

Trọng Vũ nhíu mày, khuôn mặt tuấn tú lập tức trầm xuống đến đáng sợ.

Thời điểm nhìn thấy đồ nhi được một con bạch hạc mang trở về, mặt Trọng Vũ lại đen thêm ba phần: Lại là Phù Yến.

Bạch hạc nói như thế nào cũng là loài chim điểu của quý tộc, nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt của Ma tôn đại nhân thâm trầm đáng sợ như vậy, liền buông người xuống bay nhanh đi — loại sư việc đáng sợ này, về sau nó không bao giờ dám làm nữa.

Trên người của tiểu đồ nhi nồng nặc mùi rượu, Trọng Vũ tiến đến đem nâng nàng dậy, lại thấy nàng nhắm mắt nhấp nhấp môi, khuôn mặt ửng hồng, rồi sau đó lại cong cong môi, cũng không biết đang lẩm bẩm cái gì. Trọng Vũ nhìn thế lại cực kỳ buồn bực, lại không biết vì sao mà buồn bực.

Trọng Vũ đem người bế lên, tiểu cô nương uống đến say khướt liền ngoan ngoãn rúc vào trong ngực hắn, hắn lại càng cảm thấy tức giận, liền bước nhanh đến phòng tắm, đột nhiên buông tay ném tiểu đồ nhi vào trong thùng nước.

Không hầu hạ hắn dùng bữa sáng còn chưa tính, cư nhiên lại dám đi theo Phù Yến uống rượu? Trọng Vũ càng nghĩ càng giận, ném xong liền xoay người rời đi, liền nghe thấy âm thanh đồ nhi ở trong nước vùng vẫy thở phì phò, nhất thời bước chân nặng trịch.

—– ở trong nước tất nhiên sẽ không lấy đi tính mạng nàng, hắn bất quá cũng chỉ muốn cho nàng mau chóng tỉnh rượu, chỉ là tình hình trước mắt… hắn lại mềm lòng.

Trọng Vũ thở dài một hơi, rồi sau đó xoay người lại, đem tiểu đồ nhi trong thùng tắm ôm lên. Tiểu đồ nhi trên người ướt sũng, hiện giờ đôi mắt đang mở to ra nhìn hắn, rũ rũ mắt, lông mi dính một chút bọt nước, hướng về phía hắn sợ hãi hô một tiếng: “Sư… sư phụ.”

…. Xem ra là đã tỉnh được đôi chút.

Trọng Vũ nhìn khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn trong ngực, trên mặt vẫn là biểu cảm vô tình, biết rõ còn cố ý hỏi: “Đến chỗ Phù Yến sao?”

Sư phụ tức giận rồi. Đường Táo mím môi, gật gật đầu.

“Vì sao lại uống rượu?” Trọng Vũ lại hỏi.

Đường Táo nghĩ nghĩ, nhỏ giọng trả lời đúng sự thật, “Phù Yến sư thúc nói, uống rượu này vào tu vi sẽ tăng lên, cho nên đồ nhi mới…”

“Tăng thêm tu vi?” Như nghe thấy được một sự tình buồn cười, tâm tình tức giận của Trọng Vũ hòa hãn bớt vài phần, một đôi mắt đen nhiễm ý cười nhàn nhạt.

Đường Táo lôi kéo ống tay áo của sư phụ, chạy nhanh qua nói chuyện để sư phụ nguôi giận, nói: “Sư phụ, lần sau đồ nhi sẽ không dám như vậy nữa… Ngô…”

Âm cuối còn chưa nói ra, liền bị nuốt vào trong bụng.

Đường Táo cảm giác được một trận mềm mại đang dán ở trên môi nàng, nhất thời sửng sốt, lúc lâu sau mới ngây ngốc phát hiện được rằng sư phụ đang cúi người xuống, chính…. Nàng mở to hai mắt, cảm giác được một cỗ hơi thở lành lạnh chui vào trong miệng, truyền đến khắp người, một lúc sau toàn thân liền nóng bừng lên.

—– Sư phụ…. Đang làm cái gì vậy?

Hồi lâu sau, Trọng Vũ mới buông đôi môi Đường Táo ra, mới vừa rồi hắn đã độ thêm một ngàn năm tu vi cho tiểu đồ nhi. Hắn thấy tiểu đồ nhi vẫn còn đang thất thần không nói nên lời, sắc mặt vẫn chưa hết tức giận, một đôi con ngươi âm trầm cực kỳ, lạnh lùng nói: “Không phải ngươi muốn tăng thêm tu vi sao? Vi sư cho ngươi, hiện tại…. còn  muốn sao?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN