Hàn Diệp Chi ! Em là của Dương Thiên Hách anh hiện tại , sau này và mãi mãi !!!
Chương 3 :
Nó thay quần áo . Mặc chiếc áo phông màu đen có hình đầu lâu ở giữa . Mặc chân váy màu đen dài chưa đến đầu gối . Búi tóc natra . Do nó bị bắt mặc vì có khách quý đến thôi chứ .Thay quần áo xong .Nó vội lê cái thân leo lên giường , nó vớ cái điện thoại lên và vào trang mạng xã hội . Vừa vào thì ngay từ đầu bảng tin đã nhìn thấy những thứ nứng l*n kinh niên rồi . Nào là : có nhỏ dám láo vs chị Nhi . Nào là : đánh hội đồng nó đi . Nào là : bóc phốt nik ,…bla….bla
-Xàm quần uzane -.- – Diệp Chi lẩm bẩm
-Thưa tiểu thư , lão gia và bà chủ đang đợi cô xuống ăn cơm ! – Quản gia gõ cửa phòng 3 tiếng rồi bước vào nói
-Dạ !
Chi nó bước xuống giường , đi từng bước nặng nhọc xuống phòng ăn .
-Papa , mama , cô , chú – Chi nó chào rồi ngồi vào ghế
-Thế không chào anh à ? -Tiếng nam nhi ngồi cạnh nó lên tiếng
Nó quay sang nhìn
-Là anh ? -Chi nó hoảng hốt như gặp ma
-Không là anh thì là ai ?
-Anh Khải / Diệp Chi
-Hai đứa quen nhau ? – Papa nó nói
-Vâng / vâng
-Ăn cơm đi
Như mọi lần thì nó sẽ ăn lia lịa , ăn nhanh nhất để lên phòng cày game thì hôm nay nó ăn rất từ tốn ( mama dạy )
-Diệp Chi , nước sốt dính kìa – Khải nói rồi lấy khăn giấy lau cho nó
“Anh ý chu đáo gê ” – Chi nó nghĩ
-Chọc mù mắt tao đi – Ghế đối diện
Tưởng ai hóa ra là Dương Thiên Hách . Nhìn cái mặt là đã không muốn ăn rồi
-Con nó rồi -Chi nó lườm Thiên Hách một cái rồi lên phòng
Lần nào cũng thế , chỉ ăn vội ăn vàng để lên phòng .
-Chi đứng lại đã con – Papa
-Sao nữa dady ?
-Tối nay con sang nhà bác Dương ngủ nhé
-HẢ Ả Ả Ả . Con hông đi…
Chi nó chưa nói xong thì tên Thiên Hách đã cầm tay nó lôi ra ngoài .
-Lên xe – Thiên Hách bỏ tay Chi ra , một tay mở cửa xe và nói
-Hông -.- -Chi nó phùng phịu hông nghe
Chưa vội suy nghĩ gì thì hắn lại cầm lấy tay nó lôi đi
-Khải ! Lái xe về nhà tôi trước hộ nhé
-Ok ok
Rồi hắn cứ thế lôi tay nó đi rõ nhanh
-Uây , đi chậm chút đi – Chi nó nói nhỏ
-Không
Người gì mà phũ thế -.-
-Á á á á -Chi hét
-Cô không thể ngừng phàn nàn và gây phiền phức được à ?-Thiên Hách quay lại và vẻ mặt tức tối nhìn nó .
Lúc này thì nó đang ngồi bệt xuống đất . Hai dòng nước mắt từ từ lăn trên đôi má nó . Tay nó ôm chân – chân nó vừa vấp phải gạch và giờ đang bị sưng tím lên .
-Cô không sao chứ ? -Hắn vội thay đổi sắc mặt và đứng xuống dìu nó lên
-Không sao , anh cứ đi trước đi – Nó vừa lau hai làn nước mắt vừa cố gượng đứng dậy
-Lên lưng tôi cõng cô ! -Hắn vừa ngồi xuống vừa lôi nó leo lên lưng mình
” Tên Dương thối tha mà cũng biết quan tâm người khác ư ? “-Nó nghĩ
-Cô nặng thế
-Anh…
” Dám trêu ngươi tôi -.- tý anh biết tay -.- “
Mãi mãi sau mới về được nhà hắn -.- Hắn lại cõng nó lên phòng của hắn
-Ngồi đây , chờ tôi đi tắm
-Ò
“Phòng ngăn nắp vler -.- còn hơn cả phòng mình “-Chi nó nghĩ
[15 phút sau]
Hắn tắm xong , ra đến nơi thì nó đã ngủ . Hắn tiến lại gần
-Uầy . Dậy đi -.- -Hắn lay lay người nó ” con quỷ này cũng dễ thương phết ” .
Hắn đang mơ màng thì nó dậy . Và bây giờ trước mặt nó , hắn không mặc áo -.-
-Á á á . Anh làm trò gì thế -Nó vừa che mặt vừa nói
-Tôi làm gì ?
-Đề nghị anh mặc quần áo vô
-Tôi đang ở nhà tôi mặc cái gì mà mặc
-Anh mặc quần áo vào
-Khăn tắm của tôi không che phía dưới chả lẽ lại dùng che phía trên sao ? Để tôi thử xem
-Đừng đừng đừng -Nó vội đứng dậy và rồi…
Không may nó va chân vào bàn và ….Nó vội tóm vào khăn tắm của hắn và rồi …Cái khăn tuột ra , và nó nhìn thấy hết -.-
[Sau 5 phút trấn tĩnh bản thân …]
Hắn và nó ngồi vào bàn nhìn nhau đối diện -.- ” cái tên này đang nghĩ gì không biết ? Có phải hắn đang nghĩ định mách dady mình hăm ?…”-Chi nó cứ suy nghĩ lung tung..
-Uỳnh -Hắn đập tay vào mặt bàn / Nó giật mình
-T..ôi..tôi hông cố ý đâu . Tôi xin lỗi -Chi nó nhắm mắt , nó tạo ra khuôn mặt đáng thương và năn nỉ hắn
-Từ lúc sinh ra đến giờ vẫn chưa có ai tận mắt nhìn thấy của tôi . Bây giờ thì hay rồi . Bị cô nhìn sạch sẽ toàn bộ . Làm sao đây ?
-Lúc anh vừa sinh ra . Chẳng lẽ anh không bị bác sĩ và y tá nhìn thấy hết rồi sao ?-Nó cãi lí
-Tôi không cần biết . Tôi chỉ biết rằng : cô nhìn thấy rồi thì cô phải chịu trách nhiệm
-Tôi với anh khác nhau và tôi có thể chịu trách nhiệm nào với anh chứ ?
-Đơn giản thôi . Từ giờ trở đi làm người con gái của tôi
-Hả ả ả ? Đéo nhé
Nói rồi Chị nó đứng dậy cứ thế lao ra ngoài cửa và phi như con gà điên vào phòng bên cạnh . Nó ngã uỳnh xuống giường , khuôn mặt biến sắc , mặt phồng phịu giống con nít dễ sợ . Bỗng nhiên trong trí óc nó lại hiện lại cái hình ảnh lúc nãy . ” Cay mắt ” -Nó tự nghĩ và lắc đầu điên đảo . Với cái tên Thiên Hách này thì hắn chỉ là loại súc vật nhân gian . Nghĩ đi nghĩ lại rõ đau đầu .Nó nằm uỵnh xuống giường và ngủ
-Thiên Hách óc chó , vô đạo lý ,…!-Đến trong mơ , nó cũng lẩm bẩm chửi hắn -.-
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!