Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu - Chương 16: Ám vệ của Triệu Tử Tu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu


Chương 16: Ám vệ của Triệu Tử Tu


Đương nhiên này chẳng qua là tò mò của nàng mà thôi, không cần phải hỏi.

“Này cũng chỉ là lực lượng ám vệ, đồng thời cũng là lực lượng bảo hộ Vương phủ. Trừ bỏ những người này, Vương phủ còn có ít nhất tam đội thị vệ đúng hạn tuần tra, vô luận chỗ nào vẫn là luân phiên nhau đều không có lỗ hổng.”

Nói xong, Bạch Hiểu Tình lại trầm mặc, sau đó là không lên tiếng. Tiếp tục bình tĩnh ăn đồ ăn sáng của nàng.

Tuy rằng nơi này phòng bị phi thường không sai, nhưng là cùng hiện đại so sánh còn có chút chênh lệch, cho nên Bạch Hiểu Tình cũng không có quá mức kinh ngạc.

Mà Triệu Tử Tu lại kinh ngạc, đi lần đầu tiên đã có thể điều tra ra thế lực phòng ngự hắn sở hữu, hơn nữa không sai sót nhiều, nữ tử này… Quả nhiên không đơn giản!

Lại tán thưởng nhìn về phía nàng, cũng âm thầm tự đắc, tìm cách đem nàng lưu lại bên người bản thân quả nhiên là chính xác. Nữ nhân thú vị như vậy nếu có thể thật tình quy thuận hắn, cũng không phải chuyện xấu.

“Bất quá, Bạch Hiểu Tình, bổn vương phát hiện ngươi tới Vương phủ bổn vương thật đúng là không khách khí.”

Hơi hơi nhíu mày bị Bạch Hiểu Tình dò xét, lời nói Triệu Tử Tu có tức giận.

“Tuy rằng nói ta là hộ vệ bên người Lệ Vương điện hạ, nhưng cũng chỉ có ba năm, hơn nữa ta không có ký khế ước bán mình, nghiêm cẩn nhắc đến ta chỉ là khách, không phảilà nô.”

Lời này Bạch Hiểu Tình là phi thường không khách khí, thế nhưng cũng là sự thật, cho nên Triệu Tử Tu không có sinh khí, ngược lại là càng hứng thú xem Bạch Hiểu Tình.

“Ngươi thật đúng là không bình thường, khắp thiên hạ chỉ sợ cũng chỉ có ngươi mới có can đảm dám cùng bổn vương nói như thế.”

“Biết bỏ đi dục vọng mới thành được đại sự, ta nghĩ Vương gia hẳn là hiểu rõ.”

Đúng vậy, đối với Triệu Tử Tu nàng thờ ơ, cho nên tự nhiên là không sợ.

Triệu Tử Tu nhàn nhạt xem nàng, bỗng nhiên cười, “Có hứng thú đi xem ám vệ doanh của bổn vương hay không, bổn vương muốn biết ngươi cùng ám vệ bổn vương ai giỏi hơn ai.” Nói xong liền trực tiếp đi nhanh ra ngoài.

Bạch Hiểu Tình hơi hơi nhíu mày, cũng theo ra ngoài. Kỳ thực nàng cũng là có chút tò mò.

Mang theo tươi cười nhàn nhạt Lệ Vương mang theo bạch y nữ tử vừa đi, bọn nha hoàn sau cửa trên đều có biểu cảm ngạc nhiên, các nàng là lần đầu tiên nhìn đến Vương gia cười nha!

Mà ngay sau đó lại bị vương ma ma trừng mắt, vội vàng thẳng thắt lưng, khôi phục nghiêm túc.

võ trường Lệ Vương phủ.

Hậu viện Vương phủ có không hề nhỏ, mặt đất dùng muối giảm ma sát cẩn thận xử lý qua, phủ cát nhuyễn rồi sau đó là đất sét, mặt đất tuyệt không có nửa hòn đá.

Luyện võ trường bốn phía đều có giá binh khí, giá có đủ các loại binh khí, mà ở phía đông luyện võ trường là cọc gỗ cùng cạm bẫy, chắc hẳn là do chính chủ nhân nghĩ ra.

“Ám vệ, hiện thân.” Triệu Tử Tu vừa dứt lời, chỗ vốn không một bóng người lập tức hiện ra mấy người, rồi sau đó dùng khinh công nhanh chóng tới trung tâm luyện võ trường—— trước mặt Triệu Tử Tu, nhất tề quỳ một gối xuống.”Thuộc hạ tham kiến Vương gia, Vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế.”

Bạch Hiểu Tình bình tĩnh đảo mắt, có mười người, so với nàng phát hiện nhiều hơn hai người, có thể thấy được hơi thở hai người này che giấu rất kỹ, nội lực càng cao thâm, những người này thật đúng là không đơn giản, trong lúc nhất thời Bạch Hiểu Tình cũng có chút nhiệt huyết sôi trào.

“Bình thân, nàng là hộ vệ bên người bổn vương.” Triệu Tử Tu thản nhiên chỉ Bạch Hiểu Tình, những người đằng sau khẽ nhíu mày, hộ vệ bên người?

“Nhưng lại không biết võ công như thế nào, làm phiền mười người các ngươi giúp bổn vương khảo nghiệm một chút, công phu nàng thế nào.”

Hơi hơi nhíu mày, Bạch Hiểu Tình làm sao có thể không hiểu ý tứ hắn, nàng thế nào đều cảm giác được ý khiêu khích trong lời của hắn, rõ ràng nàng chính là tò mò mà thôi, nhưng là hiện tại lại biến thành không thể không động thủ?

Triệu Tử Tu mỉm cười. Nữ nhân, không phải chính ngươi muốn sao, hiện tại bổn vương chẳng qua là thực hiện nguyện vọng của ngươi thôi, không cần cảm kích!

“Dạ.” Mười người chắp tay cùng kêu lên đáp.

Triệu Tử Tu thong thả bước đến một bên, mang theo ý cười quỷ dị.

“Cô nương, ngài đến quyết định đi, luận võ, so cao thấp thế nào.” Trong đó một người lớn nhất mở miệng, xem ra tựa hồ là người đứng đầu.

“Các ngươi cùng lên.”

Mười người, Triệu Tử Tu cũng khiếp sợ, người sáng suốt đều có thể nhìn ra nàng có chút không khoẻ, mắt trầm xuống. Bọn họ mười người đều là đệ nhất cao thủ, nhưng lại để cho mười người cùng lên?

Phía trước mười người thấy là nữ tử, đều có chút xem thường, nhưng là Vương gia mang đến, liền không dám khinh thường, hiện thời lại thập phần phẫn nộ, cô gái này thật sự là càn rỡ, vậy mà lại xem thường bọn họ.

Triệu Tử Tu mày rậm nhăn lại, lại không rõ Bạch Hiểu Tình nói lời này là vì cái gì.

Kỳ thực bọn họ đều hiểu lầm, Bạch Hiểu Tình làm như vậy tự nhiên là có lý do, nàng thật sự không có thể lực cùng bọn họ đơn đả độc đấu, tuy rằng thân thể tối thiểu khôi phục một ít, nhưng là còn là có chút suy yếu, mà luân phiên đánh nàng mới là sợ nhất, không bằng để mười người cùng lên, đánh cược sống chết.

Còn có một điểm quan trọng chính là đến thế giới này đã được một thời gian, tu vi lại cơ hồ không có tiến bộ, điều này hoàn toàn là vì không có áp lực, chỉ có trải qua sinh tử chiến nàng mới có khả năng tiến bộ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN