Hàng Của Ông Xã Người Sói Dài Đến Đâu? - Chương 4: Xử nữ huyết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
815


Hàng Của Ông Xã Người Sói Dài Đến Đâu?


Chương 4: Xử nữ huyết


Cả người Lục Bạch Sanh vẫn là thực không thoải mái.

Giữa hai chân cô sớm đã tràn ra rất nhiều d*m thủy, thậm chí còn xuôi thành dòng chảy dọc xuống mông, mảnh da thú lót trên giường đá bị tưới ướt cả một mảng lớn.

Lục Bạch Sanh phát hiện có thứ đồ vật nóng bỏng đang chống ở huyệt khẩu, cô theo bản năng mà nâng hai chân lên, triền ở trên eo nam nhân.

Đế Dật Đình nhìn bà xã nhỏ cánh môi hé mở, hổn hển thở dốc, đột nhiên tim hắn đập thật nhanh, mồ hôi trên trán cũng toát ra không ít, hắn chậm rãi ấn người xuống…

Cực đại quy đầu vẫn luôn đặt ở huyệt khẩu đã bị dâm thuỷ phủ kín.

Bởi vì tiểu huyệt quá mức nhỏ hẹp, mặc dù côn th*t đã được bôi trơn nhưng vẫn mơ hồ tồn tại lực cản, rất khó để chen vào.

Đế Dật Đình thấy Lục Bạch Sanh sắc mặt thống khổ, hắn đã sớm từ trong miệng Dạ Dạ tìm hiểu rõ ràng, lần đầu tiên giống cái sẽ rất đau, cho nên hiện tại mỗi một hành động hắn đều phải thật cẩn thận.

Đế Dịch Đình bắt lấy eo thon, dùng sức ấn về phía trước một chút, quy đầu lúc này mới thành công nhét đi vào.

Cảm giác bị vách thịt ấm áp trơn trượt bao bọc lấy quy đầu làm Đế Dật Đình giống như phát nổ, hắn nhìn nữ nhân không ngừng chảy nước mắt dưới thân, trong lòng cũng ẩn ẩn sinh đau.

Hắn khàn khàn mở miệng “Bà xã…Có phải đau lắm hay không?”

Tuy rằng Đế Dật Đình hỏi như vậy, nhưng thân thể lại hoàn toàn không chịu đại não khống chế, vẫn còn đang tiếp tục đẩy về phía trước.

Đại quy đầu từng chút từng chút tiến nhập bên trong, nếp gấp đều bị căng ra, thẳng đến khi cảm giác chính mình đụng đến một cái màng mỏng, nước mắt của hắn cũng rớt xuống theo.

Đế Dật Đình cúi xuống hôn hôn miệng nhỏ, sau đó lại bá đạo xâm lược khoang miệng của cô, không ngừng khiêu khích liếm mút đầu lưỡi.

Dâm dịch tràn trề, chỉ nghe “phụt” một tiếng, dương cụ thô dài trực tiếp đâm rách màng mỏng.

Tiếng mút hôn dâm đãng cùng với nữ nhân đau đớn rên rỉ liền vang vọng bên trong hang động.

Đế Dật Đình biết bà xã nhỏ của hắn rất thống khổ, hắn đau lòng vô cùng, vì vậy cho nên vẫn không nhúc nhích, tùy ý cho cô dùng sức cào véo.

Hai cánh tay Đế Dật Đình sớm đã bị móng tay bén nhọn trảo ra từng vệt dài, nhưng hắn hoàn toàn không cảm thấy đau đớn, ngược lại càng dùng sức hôn môi an ủi cô.

Đế Dật Đình lúc này có chút hối hận vì đã làm bà xã nhỏ thừa nhận thương tổn đau đớn nhiều như vậy.

Tuy nhiên, nội tâm dù đang mâu thuẫn, nhưng dương v*t hắn lại vô cùng thành thật mà không ngừng nhảy lên bên trong tiểu nộn huyệt…

Đủ loại cảm giác rào rạt kéo đến, rốt cuộc Lục Bạch Sanh cảm thấy chính mình cũng không phải quá khó chịu.

Cô nhắm nghiền hai mắt, miệng tùy ý để cho nam nhân liếm mút, cả người đều mềm thành một bãi xuân thuỷ.

Đại dương v*t cắm trong tiểu huyệt không ngừng giật nảy, Đế Dật Đình lúc này mới buông tha hai cánh môi của Lục Bạch Sanh.

Hắn thở hổn hển, mang theo dục hỏa đầy mắt mà nhìn cô.

“Ta sẽ làm rất nhẹ…”

Lục Bạch Sanh lắc đầu nguầy nguậy, đây vốn chính là lần đầu tiên, kích cỡ của Đế Dật Đình cô quả thực ăn không tiêu. Cho nên dù hắn có làm nhẹ nhàng cỡ nào, cô biết thân thể của mình khẳng định đều chịu không nổi.

Đế Dật Đình thật cẩn thận dùng biên độ nhỏ mà va chạm, cảm giác đại cụ cắm trong tiểu huyệt làm hắn chỉ muốn vĩnh viễn cùng bà xã nhỏ làm loại chuyện này…

“Thật thoải mái…” Hắn nhịn không được mà tán thưởng một tiếng.

Nhưng rất nhanh sau đó, Lục Bạch Sanh giống như bị đại dương v*t chạm đến nơi nào mẫn cảm bên trong, cả người trực tiếp run lên từng đợt, nghênh đón cao trào.

Tiểu huyệt không ngừng co rút, hoàn toàn giống như một cái miệng nhỏ tham lam, điên cuồng mà cuốn lấy côn th*t nóng bỏng.

Cao trào ập tới quá nhanh, Lục Bạch Sanh sung sướng tựa như bản thân trực tiếp bay lên trời rồi, đau đớn tự nhiên đều biến mất.

Cô mở bừng hai mắt nhìn Đế Dật Đình.

Hai người đối diện.

Chỉ vậy thôi là đủ để làm cho Đế Dật Đình điên cuồng, hắn đã không nhịn được nhiều nữa, vội vàng bắt lấy eo thon, trực tiếp bắt đầu kịch liệt va chạm.

Quá nhiều dâm dịch pha lẫn máu tươi, hỗn hợp trào ra chảy dọc xuống tinh hoàn.

Mỗi đợt xâm nhập hai viên bi lớn đều va vào cặp mông no đủ của Lục Bạch Sanh, phát ra từng tiếng “bạch bạch bạch” thực dâm đãng. Nữ nhân dưới thân còn thở dốc rên rỉ không ngừng, hai âm thanh trộn lẫn làm cho không khí bên trong hang động càng ngày càng nóng.

Đế Dật Đình hô hấp dồn dập, chẳng qua chỉ mới hung hăng va chạm vài cái đã làm cho dương v*t của hắn thô to thêm một vòng.

Khoái cảm dần dần chiếm hết đầu óc, hắn khắc chế không được liền trực tiếp hướng đến chỗ sâu nhất trong hoa tâm, kịch liệt phun ra dâm dịch nóng bỏng.

Tinh dịch xuất ra quá nhiều, tiểu huyệt căn bản cất chứa không nổi, đa số đều trào ngược ra ngoài.

Nhưng mà vừa phun ra xong, Đế Dật Đình cũng không có dấu hiệu mềm đi.

Dương cụ thô to ngược lại còn đang nhảy lên thình thịch, giống như muốn nói chút kích thích này không đủ cho nó hưởng thụ.

Đế Dật Đình nhìn bụng nhỏ hơi phình lên của Lục Bạch Sanh, hắn biết nơi đó chính là cái gì, bèn rút thịt trụ ra, vươn ngón tay vào, từng chút từng chút đem tinh dịch đều thọc ra tới.

Lát sau đã lộng tương đối sạch sẽ, hắn liền hấp tấp mà đem dương v*t cắm trở vào.

Vừa rồi chưa kịp cẩn thận mà thưởng thức, hắn thực hối hận.

Cho nên giờ phút này Đế Dật Đình liền ngồi dậy, bắt lấy hai chân của Lục Bạch Sanh giật mạnh về sau, đại quy đầu trực tiếp đâm sâu vào đến tử cung…

***

Một đêm qua đi, Lục Bạch Sanh giật mình mở mắt.

Cô lúc này mới trì độn phát hiện thân thể mình như là bị xé làm hai, hạ thể truyền đến từng đợt đau đớn làm Lục Bạch Sanh nhớ lại chuyện tối hôm qua…

Đế Dật Đình cơ hồ thao lộng cô suốt một đêm.

Lục Bạch Sanh ngồi dậy, nhìn thoáng qua nam nhân còn ngủ say bên người, sau đó ra sức vỗ vỗ lên mặt hắn.

Đế Dật Đình vừa mở mắt liền trực tiếp tiến vào trạng thái cừu non, vẻ mặt mông lung ngây thơ, uỷ ủy khuất khuất mà nhìn Lục Bạch Sanh.

Hắn mở miệng, âm thanh vốn dĩ trầm thấp nam tính bỗng dưng trở nên vô cùng mềm mại.

“Bà xã nhỏ…”

Lục Bạch Sanh nhìn hắn trừng trừng “Anh hạ dược tôi? Còn cưỡng bách tôi?”

“Không có cưỡng bách, tối hôm qua…tối hôm qua là bà xã nhỏ chủ động trước…”

Đế Dật Đình kỳ thật đã sớm tỉnh, hắn vẫn luôn nằm yên nhắm mắt, trong lòng tính toán nên như thế nào để trấn an Lục Bạch Sanh.

Tối hôm qua hắn thực đau lòng, nhìn bà xã nhỏ khóc, chính hắn cũng khóc theo, thật muốn giúp bà xã nhỏ chia sẻ một ít đau đớn…

Có điều cái cảm giác kia quả thực thoải mái.

Vừa tưởng tượng một chút, nơi nào đó trên người Đế Dật Đình lại bành trướng đến phát đau.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN